Vương Bác Thần tức giận đến phát điên, anh đã sớm đoán được Lâm lão đầu chưa chết, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng cả hai sẽ gặp nhau trong trường hợp này.
Thiên Tuyệt chi chủ và Thiên Cơ lão nhân tế sống mình, trong lòng Vương Bác Thần chỉ có khâm phục.
Bởi vì anh làm không được, nhưng anh cũng sẽ không đứng ra ngăn cản.
Anh thấy tất cả mọi chuyện như hiện tại thì những hộ đạo giả này có trách nhiệm rất lớn, là bọn họ đã dung túng để Đại Thần Tôn gây ra mọi chuyện.
Mặc dù bọn họ đã từng ngăn cản, nhưng trôi qua nhiều năm như thế, Thiên Đình tùy ý lớn mạnh, mấy đại thủ hộ gia tộc gần như đều biến thành người của Thiên Đình, thành gián điệp của Tu La giới.
Đây đều là kết quả của việc bọn họ quá dung túng.
Cho nên, bọn họ muốn tế sống mình mở lại đại đạo, Vương Bác Thần sẽ không ngăn cản.
Nhưng Lâm lão đầu không giống như vậy, đó là sư phụ của anh, là người thân của anh.
Anh không quan tâm người khác như thế nào, nhưng anh khó mà chấp nhận được việc Lâm lão đầu cũng tế sống mình
"Lâm lão đầu, mẹ kiếp, người làm cái gì vậy? Cút về đây cho con! Chuyện này có liên quan gì tới người, người trở lại đây cho con!"
Vương Bác Thần trừng muốn rách cả mi mắt, lôi hải điện vực bên kia đã được hình thành giống như là tận thế, nó đến một cách táo bạo.
Bầu trời đen kịt giống như là một cái đĩa sinh tử khổng lồ đang nghiền ép.
"Thằng nhóc thối kia, ông đây đã từng bại một lần rồi, trốn đông trốn tây nhiều năm như thế, đã uất ức nhiều năm như thế, ngày hôm nay ta muốn tỏa sáng một lần"
Lâm Đạo Tử cười ha ha, giọng nói vang vọng trong không trung, dường như không phải là đang chịu chết, mà là tụ hội.
"Trở về đây! Người trở về đây cho con!"
Vương Bác Thần phát điên, nướcai mắt như đê vỡ, hai mắt đỏ ngầu vằn vện tia máu.
Anh liều mạng phóng qua bên kia.
Nhất định phải kéo Lâm lão đầu trở về!
Anh đã mất đi quá nhiều người thân, ngày hôm đó tận mắt nhìn ba chết thảm trước mặt mình!
Anh còn chưa biết Thanh Hà đang ở đâu.
Đến nay mẹ còn đang bị nhốt ở Thiên Đình!
Ông nội mang theo áy náy trong lòng, một mình cô độc chăm sóc Dao Dao chờ anh trở về.
Mẹ vợ cũng đã không chịu nổi đả kích mà ngã bệnh.
Bây giờng nếu như Lâm lão đầu lại xảy ra chuyện, đời này anh không thể tiếp tục sống được nữa.
Vương Bác Thần đã hoàn toàn biến thành một người điên, anh lấy tốc độ nhanh nhất mà tiến đến, muốn ngăn cản Lâm Đạo Tử, kéo ông ta trở về!
"Bác Thần!"
Đám người Dạ Phong và Dạ Mặc gấp đến độ dậm chân, nhưng lại không có cách nào ngăn cản.
Ba người Thiên Cơ lão nhân đang mở lại đại đạo, là cơ hội mà nhân gian tìm kiếm bấy lâu, đây cũng chính là hi vọng duy nhất có thể chiến thắng Tu La giới.
Vô cùng bi tráng!
Lại chỉ có thể như thế!
Nếu đổi thành mấy người bọn họ, bọn họ cũng sẽ tình nguyện để mở lại đại đạo cho nhân gian.
Nhưng vẫn chưa có thực lực đó!
Vương Bác Thần gánh trên mình hi vọng của tất cả mọi người, nếu như chết trong lôi kiếp thì còn có ai có thể làm được như Vương Bác Thần?
"Thằng ranh con con cút về cho ta, con chính là hi vọng của tất cả mọi người. Cút về đi! Ông đây khó khăn lắm mới có thể tỏa sáng một lần, đừng ngăn cản ông đây, làm trò cười cho người khác!"
Nhìn thấy Vương Bác Thần nổi điên liều mạng lao về phía bên này, Lâm Đạo Tử sốt ruột không ngừng quát to.
Thậm chí còn đánh ra một chưởng muốn ngăn cản đệ tử ngốc nhà mình.
"Vương Bác Thần, đừng xử lý theo cảm tính!"
Người phụ nữ xinh đẹp tách biệt với thế giới ấy, Thiên Tuyệt chi chủ nhàn nhạt mở miệng nói, trên người bà ta đều là máu tươi.
Trên gương mặt xinh đẹp ấy đầy vết rách, một vẻ đẹp thê lương.
Thiên Cơ lão nhân thở dài, khó khăn nói: "Vương Bác Thần, đây chính là số mệnh của chúng tôi, cậu không thể ngăn cản được đâu"
"Số mệnh mẹ kiếp gì!"
Vương Bác Thần điên cuồng hét to, một quyền đánh tan một chưởng đó của Lâm Đạo Tử, phóng người nhảy vào trong lôi hải điện vực, đưa tay kéo Lâm Đạo Tử, muốn kéo ông ta ra khỏi đó.
Anh biết mình làm như vậy là vô cùng ích kỷ.
Nhưng mà lần này anh muốn ích kỷ một lần!
Anh bắt lấy cánh tay của Lâm Đạo Tử,ec giận dữ hét to: "Người trở về cho con!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất