Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Lúc này, Vương Bác Thần giống như là một kẻ điên, anh không quan tâm gì hết mà chỉ muốn kéo Lâm Đạo Tử trở về. 

Nhưng mà lúc này Lâm Đạo Tử cũng giống như Thiên Cơ lão nhân, thân thể đang bắt đầu tiêu tan không thể kiểm soát. 

"Bác Thần, trở về đi. Đời này sư phụ tự hào nhất là hai chuyện, chuyện thứ nhất là nhận con làm đệ tử, chuyện khác chính là lúc này có thể mở đại đạo cho nhân gian. 

Nói xong, Lâm Đạo Tử cười to, âm thanh vô cùng vang vọng, đắc ý nói: "Thằng nhóc thối, đây là thời khắc sáng chói nhất của sư phụ, con đừng có làm phiền ông đây ra vẻ. Sau này nhân gian nhắc đến Lâm Đạo Tử này đều phải nói một tiếng tuyệt vời. Con mau mau cút đi, khóc lóc cái gì chứ, chẳng giống đàn ông chút nào, thiệt nhiều lời." 

Thiên Tuyệt chi chủ xinh đẹp cười nhạo nói: "Chàng trai trẻ à, đây chính là số mệnh của chúng tôi, chuyện mà cậu cần làm chính là ngăn cản Tu La giới, sau này bảo vệ nhân gian phải dựa vào các người, chúng tôi đã ngăn cản cho mọi người nhiều năm như thế, cũng nên nghỉ ngơi rồi." 

"Sư phụ!!" 

Phương Viên quỳ dưới đất khóc to, Thiên Cơ lão nhân đã hoàn toàn biến thành điểm sáng rồi biến mất trong đại đạo trường hà. 

Vương Bác Thần chẳng bắt lấy được cái gì, anh đau lòng không thôi, giận dữ hét lên: "Lâm lão đầu, ông nội người!" 

Oành! 

Lôi hải điện vực hoàn toàn bao phủ đại đạo trường hà, mây đen đầy trời chậm rãi tiêu tán, khôi phục lại sự yên tĩnh. 

Mà cảnh tượng khi nãy ba người Thiên Tuyệt chi chủ, Thiên Cơ lão nhân, Lâm Đạo Tử lấy thân tế đạo dường như chưa từng xảy ra. 

Giống như là một ảo ảnh xuất hiện trong chớp nhoáng rồi vội vàng biến mất. 

Vương Bác Thần ngã dưới đất, nhìn bầu trời trống rỗng, suy nghĩ đến thất thần, nước mắt rơi đầy mặt. 

Lúc trước ba chết trước mặt anh, anh không thể cứu được. 

Bây giờ Lâm lão đầu lại chết trước mặt anh, anh vẫn không thể cứu... 

Vương Bác Thần lòng đau như cắt, toàn thân không ngừng run rẩy, máu tươi không ngừng chảy ào ào ra khỏi miệng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy trắng. 

Sâu trong tim anh vẫn không thể tin rằng Lâm lão đầu đã chết. 

Thậm chí anh còn hoài nghi những gì vừa mới xảy ra là thật ư? Có phải đó chỉ là ảo ảnh không? 

"Lâm lão đầu, cái ông già khốn nạn này. Ông giả ngầu cái gì chứ, bây giờ ông đã chết rồi ai mà biết được ông tài giỏi hay không?" 

Vương Bác Thần đứng dậy, giống như là điên dại chỉ vào khung trời mà nắng to: "Ông cho rằng ông là đại công vô tư hả? Ông cho rằng mình lợi hại lắm có đúng không? Ông muốn mình là người tài giỏi trong thiên hạ có đúng không hả? Con sẽ không để ông toại nguyện đâu! Ông đã chết rồi, chuyện ngày hôm nay con sẽ đè xuống hết, con sẽ không cho ông toại nguyện!" 

"Lâm lão đầu, cái ông già khốn kiếp này, ông già đáng chết này. Ông cho là mình rất uy phong có đúng không, vĩ đại lắm có đúng không? Tôi nói cho ông biết, ông chết cũng là chết vô ích thôi, tôi sẽ xóa sổ tên của ông, ông muốn có thời khắc tỏa sáng phải không? Tỏa cái mẹ gì, tôi sẽ không để cho người trong thiên hạ biết tên ông đâu, thời khắc tỏa sáng quái quỷ gì chứ, ông nằm mơ đi!" 

Vương Bác Thần mắng chửi nước bọt văng tung tóe, trạng thái điên cuồng, nhưng nước mắt lại không nhịn được mà rơi xuống. 

"Lâm lão đầu, cụ nhà ông!" 

Vương Bác Thần quỳ dưới đất gào thét, giống như là đã dùng hết sức lực toàn thân, lại giống như một đứa bé vô lực. 

Tiếng gào thét này như dùng hết tất cả khí lực của anh, anh trực tiếp ngất đi. 

"Anh Bác Thần... 

Phương Viên bổ nhào qua, hoảng sợ đến mức tiếng khóc cũng đã thay đổi. 

Ba người Dạ Thừa, Dạ Phong, Dạ Minh liền thay đổi sắc mặt. Chuyện này đối với bọn họ mà nói là một chuyện bình thường đến mức không thể bình thường hơn, nhưng lại mang đến đả kích to lớn cho Vương Bác Thần. 

Dạ Mặc vội vàng nói: "Ba vị lão tổ mau cứu cậu ấy đi, không thể để cậu ấy xảy ra chuyện được. 

"Ra khỏi nơi này trước đã, cho dù phải trả một cái giá lớn đến đâu thì cũng không thể để Vương Bác Thần xảy ra chuyện" 

Mấy người bọn họ nhanh chóng đưa Vương Bác Thần rời khỏi nơi này. 

Ai cũng không ngờ rằng chuyến đi lần này đến Quỷ Thần Điện, cuối cùng lại kết thúc bằng hình thức này. 

Đại Thần Tôn chết, bọn họ giành phần thắng. 

eyJpdiI6Im1yQWk2NFNqSCtXMGtxVDhHUzQzbFE9PSIsInZhbHVlIjoicm16WGhVOThORTk2RzZsZ0dkQm0wK1FNZWhSTUd2TmIwWjNRNVNQalZjY1AzTm1wVFRCelR3T3hLOU9yZlhDUUNpVDV6THB0a0FrS2JmT012UHlOZmhZMnM5NlBkeDBhMDRYMmRjXC9uN0FRcFA3UUxHYlwvbWJ0Z3R2XC9KVUhyVTkiLCJtYWMiOiJjZTk2NjZmNDc0Y2EzZmM4YWJmM2M0NzNhZTQ3MGE5MjYxYTMzOWI2MzNkYmE4M2NhZDU1Mjk5ODVmM2RmYjM4In0=
eyJpdiI6ImZyRndHbWFwUmdTSEtyZkIzQWlDQ3c9PSIsInZhbHVlIjoiK0ZQNzF5REVleXlveGtHS1VrcUV1YlRLQ0Jkd2hYZXlCYWptazhKXC9YcXBrYUxka0M4WVJBRElzVzJBNjJRR1BoVm9qMFZyY0gzUWJiZWxtNG9jbGt3YnFaZHVWWDZDVTlvd1kxVTNTXC9WeFI4cXYwaytDc3VORW0zeFNYWWpWbFdDcVJ5b3pRZTBlZHFZdUl0XC84YUJkK1hnYW1PYm9KSnlUbHRCcDVYdFc0PSIsIm1hYyI6ImVkYTFjZTJmNTY4ZDIzZDIyYTY1OTUwMGIxNDMxNDViZDNhOTQzNjljM2RmZmM1NzI3ZjNkMTliODRhMzQ0NGMifQ==

Tất cả đều là ẩn số.

Ads
';
Advertisement