Một lúc sau, một người đàn ông mặc áo bào bạc đeo thắt lưng ngọc bước vào, chắp tay với Ngô Bình và nói: "Tại hạ Thiên tướng quân, Ô Thiên Vũ, bái kiến đan sư!"
Ngô Bình bình tĩnh nói: “Ngươi tới đây vì chiếc gương đồng?”
Ô Thiên Vũ nói: "Là người hầu của ta trước đó đã không biết trời cao đất dày, đắc tội đan sư, xin hãy thứ lỗi. Chiếc gương đồng kia tên là Gương Vạn Quỷ, bên trong phong ấn 300 vạn ác quỷ, có thể nuốt chửng đối thủ trong nháy mắt."
Ngô Bình: “Người của ngươi kiêu ngạo như vậy, nhưng chủ nhân như ngươi lại biết phép tắc.”
Ô Thiên Vũ cười khổ: “Người hầu đó đã theo ta từ nhỏ, ta cũng nhớ tình nghĩa xưa nên đã khiến hắn càng ngày càng hung hãn. Không ngờ hôm nay lại đá phải ván sắt, cũng đáng đời hắn.”
Ngô Bình vừa đến Hổ Đô nên cũng không muốn gây thù chuốc oán, anh ném chiếc gương đồng cho đối phương và bình tĩnh nói: "Cầm đi đi."
Ô Thiên Vũ nhận lấy chiếc gương đồng, cúi đầu với Ngô Bình, hỏi: "Còn chưa hỏi tên họ của đan sư?"
"Lý Huyền Bình."
"Lý đan sư, thật ra ta tới đây còn có một việc muốn nhờ ngài."
Ngô Bình là một luyện đan sư, mục đích của người này đến tìm anh không cần nói cũng biết, anh hỏi: “Ngươi muốn luyện đan dược gì?”
Không ngờ, vị Ô Thiên Vũ này lại lắc đầu, nói: "Ta đến tìm Lý đan sư, hy vọng ngài có thể loại bỏ đan độc trên người ta!"
Ngô Bình có chút kinh ngạc: "Đan độc? Ngươi đã uống bao nhiêu đan dược?"
Ô Thiên Vũ cười khổ, nói: "Mấy năm gần đây ta uống đan dược không có 10.000, cũng có 8.000. Vì vậy, trong cơ thể ta đã tích tụ một lượng lớn đan độc, nếu không loại bỏ, một khi đan độc bộc phát, ta chắc chắn sẽ chết!"
Ngô Bình rất khó hiểu: “Sao tướng quân phải uống nhiều đan dược như vậy?”
Ô Thiên Vũ thở dài: "Việc này có liên quan đến việc ta tu luyện ma công. Ma công mà ta tu luyện khá kỳ quái, yêu cầu ta lúc nào cũng phải trấn áp ma niệm. Vì vậy mà ta phải thường xuyên uống Trấn Ma Đan, tác dụng của Trấn Ma Đan rất tốt, nhưng do chất lượng kém nên mỗi lần uống một viên sẽ đọng lại một ít dược lực dư thừa, theo thời gian sẽ hình thành đan độc."
Vừa nói hắn vừa xắn tay áo lên, chỉ thấy trên cánh tay có một đường màu đen nối với cổ tay, phía trên đã chạm đến nách, hắn nói: “Một khi đường này chạm đến ngực, đan độc sẽ bộc phát.”
Ngô Bình gật đầu, nói: “Ta có thể thử một chút, cho ta một giọt máu của ngươi.”
Ô Thiên Vũ chọc thủng ngón tay, nặn ra mấy giọt máu đưa cho Ngô Bình, anh ngửi mùi máu, sau đó nếm một giọt. Một lúc sau, anh mới nói: “Máu của ngươi đã tràn đầy độc tố rồi.”
Ô Thiên Vũ thở dài: "Không có cách nào, ta làm tướng quân phải ra chiến trường, nhất định phải nỗ lực nâng cao thực lực, không thể không mượn sức mạnh của đan dược."
Ngô Bình: "Ta đã luyện chế ra một viên Tịnh Độc Đan, ngươi mỗi ngày uống một viên, sau một tháng sẽ có thể đào thải toàn bộ độc tố trong cơ thể. Tuy nhiên, ngươi không thể tiếp tục dùng loại Trấn Ma Đan đó nữa."
Ô Thiên Vũ vui mừng khôn xiết: "Đa tạ Lý đan sư!"
Ngô Bình: “Ô tướng quân làm việc cho đế quốc?”
Ô Thiên Vũ gật đầu: “Đúng vậy, ta thường xuyên liên tục viễn chinh, chiến đấu với Ma tộc.”
Trước đây Ngô Bình chỉ sống ở một nơi nhỏ, sự hiểu biết về thế giới này của người tiền nhiệm là Dương Tử Minh cũng rất hạn chế, vì vậy anh cũng không hiểu rõ lắm về thế giới này, anh liền hỏi Ô Thiên Vũ: "Ma tộc có mạnh không?"
Ô Thiên Vũ gật đầu: "Rất mạnh. Thật ra chúng ta chỉ đối mặt với một phần nhỏ của Ma tộc. Trong thế giới này còn có những chủng tộc khác, bọn họ cùng chia sẻ những Ma tộc còn lại."
Ngô Bình lập tức viết đơn thuốc, sai hắn đi tìm dược liệu, Ô Thiên Vũ lập tức phái người đi lấy.
Sau khi trò chuyện với Ô Thiên Vũ một lúc, thanh niên bị ném xuống đất trước đó bị trói và kéo đến trước mặt Ngô Bình.
Nhìn thấy Ô Thiên Vũ, thanh niên này dập đầu xuống đất: "Tướng quân!"
Sắc mặt Ô Thiên Vũ lạnh lùng, nói: "Ngươi bị mù à, Lý đan sư là đại đan sư cấp 19, vậy mà ngươi còn dám trêu chọc, đúng là đáng chết!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất