Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Trầm Thanh liếc mắt nhìn Triệu Chi cắn môi, trên mặt có chút đỏ bừng. Bộ dáng muốn nói cái gì lại nhịn xuống.

Triệu Chi đến ký túc xá chưa đầy mười ngày nên cô ta cũng không quen thân với cô ấy lắm, nếu nhiều lời có thể sẽ khiến người ta khó chịu.

Ký túc xá bên này một dạng, ký túc xá bên cạnh lại một dạng khác.

Vương Hiểu Quyên cười hì hì: “Ninh Ninh, trưởng phòng Trình, thật sự là không được trao đổi với nhau hả?"

“Ừ."

Trình Ninh nói: "Cũng đừng hỏi tôi, chúng ta phải cạnh tranh công bằng"

“Đúng rồi đó, chị Hiểu Quyên, chị đừng quấn lấy Trình Ninh nữa, sẽ khiến cô ấy khó xử."

Mẫn Nhiên giúp Trình Ninh nói: "Nếu cô muốn thì tôi nói cho cô nghe, để làm ra một sản phẩm thì phần hậu kỳ xử lý đã rất tốt, điền chữ, in ấn, đánh bóng, cẩn thận nghĩ lại thì tôi thấy việc này có thể so với cả ngày vắt hết óc vẽ thiết kế thì đỡ mệt hơn nhiều... A không, Ninh Ninh, không phải mình không muốn cậu tìm được trợ lý, nhưng ngẫm lại với khả năng của mình vẫn là thích hợp đi làm những thứ kia, không nên phí đầu óc vào thứ này"

Trình Ninh bật cười nói: “Nếu cậu nghĩ theo hướng đó thì hẳn là cậu rất hiểu mọi người. Làm những gì cậu thích và cậu giỏi là quan trọng nhất. Các cậu xem đề tài này xem, vẽ tranh thì chưa tính đến, cũng không phải là cả ngày sẽ chỉ ngồi vẽ, nhưng việc ở văn phòng trợ lý, nhất là giai đoạn đầu của nhà máy chúng ta chắc chắn là sẽ có rất nhiều công việc giấy tờ phải làm, đóng gói giới thiệu sản phẩm nhà máy này, tuyên truyền nữa này, thậm chí ở công xã của chúng ta, ở Ổ Sơn của chúng ta đều cần làm hoạt động tuyên truyền thích hợp, sau đó còn phải làm tuyên truyền giới thiệu nhà máy, giới thiệu nhân viên cơ cấu quản lý,... "

"Rất nhiều thứ chúng ta một chút kinh nghiệm cũng không có, cũng không có khuôn mẫu, đều phải tự mình suy nghĩ ra xây dựng một cơ sở dữ liệu nên để làm thật thì không dễ đâu. Nếu cậu cảm thấy khó khăn khi viết lách một cái gì đó, thì chắc chắn cậu sẽ không phù hợp với công việc này chút nào."

Những thứ này vẫn là nhờ cô xem từng xấp từng xấp tài liệu trên bàn Hàn Đông Nguyên nên mới biết.

Mọi người nghe xong há hốc miệng, mấy giọng nói đều đồng thời phát ra: “Được, hay là quên đi, thật đáng sợ. Trả lời đề thi đã khó khăn, chớ nói chi là sau này mỗi ngày phải làm cái này”.

Phát hiện trợ lý này cũng không dễ làm như vậy, mọi người cũng không rối rắm, ngược lại buông lỏng rất nhiều, sau đó cũng có tâm tư bát quái.

Mã Đình Đình "Phì" cười một tiếng, nói: "Cái cô Tưởng San San kia như thể mỗi ngày đều có người khác thiếu nợ cô ta mấy trăm đồng vậy; còn nói cái gì mà Trình Ninh dựa vào cái gì làm trưởng phòng, nghe Trình Ninh nói xong thì cái mặt lúc nào cũng vênh váo ngửa lên của cô ta trong phút chốc cúi xuống, nhìn khuôn mặt của cô ta tôi dám chắc cô ta đang nghĩ sao Trình Ninh lại có thể làm trường phòng, đáng ra phải cho cô ta lên làm trưởng phòng chăng?"

Vương Hiểu Quyên cũng nói với Trình Ninh: "Trình Ninh, cô đừng so đo với cô ấy, người cũng không xấu, nhưng chính là cái tính nết đó, suốt ngày đấu đá người khác, không cần phải vì cô ấy mà tức giận."

Trình Ninh lắc đầu, cười nói: "Tôi giận cô ấy cái gì được chứ?"

Trong cuộc sống có nhiều chuyện phải làm như vậy, có nhiều chuyện có thể làm như vậy, cô sao có thể tức giận bận tâm đến một người không quan trọng chứ?

Hơn nữa, không phải nên sửa cách xưng hô sao?

Từ tám đến chín giờ tối hôm sau Trình Ninh để thùng giấy ở nhà chính, còn cô ngồi ở chỗ đó cầm đèn dầu đón mọi người xem giấy đáp án.

Người khác nộp một phần thì cô xem một phần.

eyJpdiI6IjJnUWhaZDl3bDdqWW8wUmoxZWFHc2c9PSIsInZhbHVlIjoiSE1NUkxOVno3SGtKSkRhTkNBUzRKNlh0R3BpQjh3R0NYejZTZGlRZTd0RnJ4bG5HYlFkUkc5cElMejhjclZ6NmJtcG95Y2VtYVpyb3hIVUpjZ0daeEJnTnhXZjhkc1RJQitkSHZYZ0UrTFJaWlh5ZHZaYzlkZFA5NUI3ZUJKMk1tdkgrOWRzY2RcL2xCTjNvcWJQZ2JRZTRVZHZQRnJXcTgxYWZydnFTTlhEMXNYdUozUStIN3JOUmF2VmhFVEdnZGFVQk54NnRPUW0wQkx2WGdlM0xrcDJDYjdqNXJ6Y1RiQmJnR3N0R1Z6b3c9IiwibWFjIjoiNWYzN2FmZWMyOGZjNzBiZGY0MDcxOWZiMzM2MjAyNTBjODlkOWIzZTZkYzljZjZlYjg5YjU2ZDEyNjA3OGY2MyJ9
eyJpdiI6ImVtNmFTaDhcL3VtYnBTNEltUFpcL2ozdz09IiwidmFsdWUiOiJRTWg3ZmNVdDJTNVByazlzKzdaR2tSMW53MmphMkI5Zk5WbnlxNVlocGlVeUl5TVRGWnNhY0pQMUxrb0lKY2xWVDNCVHhISEdcL216U215SUNtU2tsSUhNRkJoM012QWJtQXJ6U2VibW00SHdDS1wvOUZUcEt2RlhPeFVGM1I3V2luQitCODJBQ2JHTzQ0SVNDcnphRk5Sd1kxN2FDY1NCWUF4a1wvMkIxSXEwNXMzWVBXbDNHdW9yNzJQSzFiVjFrQ1J3R2lCMXRnVDg0QXRsUlZRTVVkOWxldjhzNnNMSlRvWk9sR253aWQ5Q3c5YjdXaXRMbnVMbm04eHpHWnliSm9nSlp1ajB1MjFGeXlGK3hienNsaFFiVG9seGdwRHpUUGlcL0xOTGQya3FITzA9IiwibWFjIjoiMTk1YTI3YjEyYjk5NTQ2ZmQ5Y2E3OTg5ZDEyN2UwNjIxMTlkNGU2NzhmNjJiYTJjNGMwMGMwM2Q3N2E1MmI2MyJ9

Cố Cạnh Văn không nộp bài, nhưng cố ý giải thích: "Công việc này có thể thích hợp với con gái hơn, tôi sẽ không cạnh tranh với họ nữa, trước tiên hãy cứ làm tốt mảng kỹ thuật trước, nếu trong nghiệp vụ cần tôi giúp đỡ, có thể nói với tôi"

Ads
';
Advertisement