Anh ấy oán thầm trong lòng, cảm thấy bản thân thông minh thật, nhưng mà trưởng xưởng, anh đã đến mức này rồi sao?
Hai người đi Bắc Thành một tuần rồi trở về, trong đại đội đã có thay đổi đáng kể, những bức tường gạch sống cao, nền móng chiếm gần hết sườn đồi. Tinh thần của thôn dân trong đại đội cùng với đám thanh niên trí thức thay đổi rất nhiều, vẻ mặt xán lạn, tràn trề nhiệt huyết.
Hàn Đông Nguyên triệu tập mọi người lại họp.
Anh tích chữ như vàng, chỉ đơn giản phát biểu phần mở đầu rồi ra phần còn lại của việc chủ trì cho Trình Ninh, trợ lý kiêm người phát ngôn đặc biệt của anh.
Trình Ninh nói cho mọi người nghe về đơn hàng nhà máy sản xuất đồ gia dụng và tình hình bán hộ của các đơn vị khác, sau đó đưa cho Từ Đông Mai danh sách tổng hợp các sản phẩm cần gửi đến Bắc Thành, đồng thời yêu cầu cô ấy sắp xếp vào cơ sở dữ liệu của nhà máy và ghi chép lại sổ sách, sau khi sắp xếp xong lại kiểm tra đối chiếu với cô, sau đó lại liên lạc cùng với Từ Kiến Quốc vận chuyển hàng hóa rồi lại sản xuất hàng hóa.
Mọi người nghe vậy ai cũng vui mừng, có đơn đặt hàng của nhà máy sản xuất đồ gia dụng, hiện tại bọn họ chỉ cần sản xuất tốt là xong, hoàn toàn không cần phải lo việc tiêu thụ, hoặc là ngày nào đó nhà máy không hoạt động nữa, cái quầy lớn như vậy có thu cũng không bù được phí tổn lần này..
Sau cuộc họp, mọi người lại bắt đầu bận rộn làm việc.
Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên hơn một tuần mới trở về, càng bận rộn hơn.
Hàn Đông Nguyên đến kiểm tra tình hình nhà máy, hỏi Từ Kiến Quốc về tình hình sản xuất hiện tại, sau đó thảo luận với thầy Diêu về chỗ thiếu hụt trong việc phát triển kĩ thuật của công nhân,...
Trình Ninh còn phải viết kế hoạch sản xuất mới cho các đơn đặt hàng của Bắc Thành và theo dõi tiến độ xây dựng nhà máy và ký túc xá cho nhân viên.
Hàn Đông Nguyên đã giao toàn bộ đơn xin bố trí túc xá cho cô.
Việc phải bố trí cụ thể như thế nào cũng cần phải suy nghĩ kỹ.
Trình Ninh mở cuộc họp cho gọi Hứa Đông Mai và Thẩm Thanh để bàn bạc về vấn đề này.
Hứa Đông Mai cùng với Thẩm Thanh là trợ lý của Trình Ninh, vẫn luôn giúp đỡ cho cô, giai đoạn từ nhà xưởng tới việc chọn lựa thiết kế ký túc xá mới đều tham dự, đương nhiên hiểu rất rõ bố cục của từng cái sân một.
Trong đó tá tám phòng của nhị hợp viện là ký túc xá mới.
Ba gian phòng chính là để cho mai sau dùng cho bậc tiểu học, bốn gian phòng còn lại được ghi vào sổ sách riêng của Hàn Đông Nguyên.
Trình Ninh nói: "Chúng ta hiện tại có tổng cộng hai mươi thanh niên trí thức, chín nam thanh niên trí thức, mười một nữ thanh niên trí thức. Ký túc xá ban đầu thì mặc kệ, hiện tại có tám gian phòng, một phòng dùng làm phòng chính cho mọi người nghỉ ngơi và ăn cơm, bảy phòng còn lại dùng làm ký túc xá. Mỗi phòng có thể có từ hai đến ba người, không, không giới hạn số lượng người. Chỉ cần là nhân viên nhà máy thì đều có thể nộp đơn, nhưng phải trả tiền.”
“Giá phòng một tháng là một tệ, tức là mười hai nhân dân tệ một năm. Đó cũng là một khoản thu nhập cho nhà máy của chúng ta. Tất nhiên lúc đầu mọi người có thể không có tiền, nhưng khi hiệu suất của nhà máy chúng ta tăng dần lên, chúng tôi sẽ trả một số tiền lương tương ứng. Những người ở ký túc xá không có tiền có thể ghi vào sổ sách trước, sau đó sẽ khấu trừ đi khi nhận lương"
Hứa Đông Mai và Thẩm Thanh: "???"
Thu tiền? ?
Hai người rất ngạc nhiên.
Ngân sách cho ký túc xá này chỉ có bảy mươi tám mươi tệ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất