Trình Ninh nghiêm túc nói với bọn họ: “Triệu Chi và Cố Cạnh Văn vẫn luôn bụng dạ khó lường, không từ thủ đoạn muốn xuống tay với nhà máy của chúng ta, người thủ đoạn như vậy chưa chắc đã lợi hại, nhưng thắng ở đầu óc khó tả, bằng không trước khi đi còn có thể làm ra loại chuyện này, cho nên cho dù bọn họ rời đi, trong lòng chắc chắn còn ghi hận chúng ta, nói không chừng tương lai sẽ còn làm chút chuyện gì đó muốn hại đại đội của chúng ta hoặc là nhà máy của chúng ta.”
“Cho nên còn làm phiền đại đội trưởng cùng thư ký Chu các người mở một lần cuộc họp thôn dân, cùng các thôn dân lên tiếng kêu gọi, sau này không cần cùng hai người kia lui tới, chính là nhìn thấy thôn dân có cùng bọn họ lui tới, đều nên báo cáo cho đại đội hoặc là xưởng trưởng của chúng ta biết, như vậy cũng để cho chúng ta đề phòng bọn họ, để tránh sau này bọn họ lại gây ra chuyện gì với đại đội hoặc nhà máy của chúng ta.”
Đại đội trưởng và thư ký đại đội: “….”
Bọn họ cảm thấy chuyện này có phải chuyện bé xé ra to hay không?
Người đều đã điều đi rồi, chỉ vì túi đường đỏ mở ra cái cuộc họp thôn dân?
Chính là nói Trình Ninh quá mức nghiêm túc, lần nữa nhắc lại sự cần thiết của chuyện này, thư ký đại hội hoàn toàn rơi vào đường cùng đành phải đáp ứng, xu mặt triệu tập thôn dân mở một lần cuộc họp thôn dân đặc biệt trong cuộc họp nhắc đến chuyện đường đỏ của Triệu Chi, cùng với hành động lúc trước ở đại đội của cô và Cố Cạnh Văn, kêu mọi người sau này nhìn thấy hai người này liền đi đường vòng, nếu nhìn thấy có thôn dân cùng này hai người lén lút lui tới liền lập tức báo cáo cho xưởng trưởng hoặc là đại đội.
Thư ký đại đội đem việc này đặt lên cao độ, các thôn dân đều mồm năm miệng mười biểu đạt oán giận đối với hai người thanh niên trí thức này.
Sau đó phía dưới liền có người giơ tay, báo cáo đã từng nhìn thấy Chu Hùng cùng Cố Cạnh Văn lén cấu kết làm bậy.
Chu Hùng lập tức liền nhảy ra giải thích, anh ta chỉ là đem chút đồ từ công xã cho Cố Cạnh Văn, hơn nữa nói: “Nếu như tôi biết anh ta là một thằng tồi, tôi đây nói thế nào cũng sẽ không đổi cho anh ta a."
Các thôn dân “Xía” một tiếng sôi nổi tỏ vẻ khinh thường, nhưng lại cũng không thắc mắc việc này của anh ta.
Sức chú ý của các thôn dân dời đi, Chu Hùng ở dưới lau một dãy mồ hôi, ở trong lòng quả thực đem tổ tông tám đời của Triệu Chi mắng một lượt, “Thật là thứ được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, liền cái thứ như vậy, Cố Cạnh Văn vậy mà xem cô như tâm can bảo bối”.
Anh ta vất vả lắm mới cùng Cố Cạnh Văn thành lập ý tuyến khởi sinh, lúc này sợ là khó khăn.
Anh ta làm vốn dĩ chính là buôn bán ở chợ đen, nếu như bị thôn dân cả thôn theo dõi, còn làm thế nào?
Không còn cách nào, cũng chỉ có thể từ bỏ việc buôn bán với Cố Cạnh Văn, cũng may nhà máy đã giải quyết xong, thanh niên trí thức với thôn dân có tiền, anh ta mang đồ cho bọn họ, cũng có thể kiếm tiền đủ để chính mình sinh sống.
Anh ta thậm chí còn nghĩ, nếu có thể tiếp túc yên ổn như vậy, anh ta lại mặt dày cầu xin Miêu quả phụ, nói không chừng cô ấy liền chịu sống cùng với mình rồi..
Đúng, khác với những gì mà thôn dân nghĩ, không phải anh ta tâm địa gian giảo không chịu cưới Miêu quả phụ, căn bản chính là Miêu quả phụ không muốn gả cho anh ta sống cùng anh ta.
Trình Ninh nhìn thấy Chu Hùng bị mọi người bắt được cao hứng lắm.
Cô thầm nghĩ, quả nhiên Chu Hùng có một chân với Cố Cạnh Văn.
Xem ra, nếu như kiếp trước c.h.ế.t chính là Chu Hùng.
Triệu Chi cố ý nói chuyện đưa tin tức sai, Cố Cạnh Văn phát triển xưởng gia dụng, lại đến thời điểm Hàn Đông Nguyên ra tù vẫn còn vướng mắc, kiêng kị anh đến mức này.
Mọi việc cũng đã nói thông suốt rồi.
Trình Ninh nghĩ đến những việc này cảm thấy khó nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất