Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Trình Tố Nhã nói tiếp: “Chính là con trai của gia đình bố dượng con. Nhưng khi chú Lương của con vào quân đội, mẹ thằng bé đã kết hôn và đưa nó đi cùng, thằng bé lớn lên ở đó, sau đó thi đỗ đại học, thi vào Đại học Bắc Thành, tốt nghiệp thì ở lại Bắc Thành. Sau khi con xuống nông thôn thì thằng bé có đến nhà chúng ta tìm con một lần"

Trình Tố Nhã hy vọng Trình Ninh sẽ mạnh mẽ hơn.

Trước giờ không nuôi dưỡng con nhóc quá kĩ, nên khi còn nhỏ bà không ngại nhắc đến mẹ ruột Tiêu Lan trước mặt con nhóc, chỉ là không cho phép Tiêu Lan mang Trình Ninh đi mà thôi.

Thứ nhất, Trình Ninh là đứa trẻ duy nhất của anh cả bà, cũng là độc đinh của nhà họ Trình, thứ hai, bà cũng cảm thấy tính tình Tiêu Lan không thích hợp nuôi con nên khi Tiêu Lan tái hôn, bà đã giao ước với nhà họ Tiêu. Cho đến khi Trình Ninh mười tám tuổi, hoặc cho đến khi Trình Tố Nhã cảm thấy không phù hợp, thì Tiêu Lan không thể mang Trình Ninh đi. Nhưng bà không ngăn cản nhà họ Tiêu hay Tiêu Lan đến gặp Trình Ninh.

Chỉ là nhà họ Tiêu có lẽ sợ Trình Ninh ảnh hưởng đến Tiêu Lan nên mấy năm nay cũng chưa bao giờ liên lạc với bọn họ. Tiêu Lan cũng không đến gặp Trình Ninh.

Phải đến khi Lương Hằng Châu vào đại học ở Bắc Thành và đến thăm nhà họ Hàn thì mới biết được một số tin tức bên kia. Vì nhiều năm thờ ơ nên Trình Tố Nhã có một số ý kiến đối với nhà họ Tiêu, tuy nhiên bà đã gặp Lương Hằng Châu vài lần, sau đó gặp bố dượng của Trình Ninh, bà có ấn tượng tốt với họ, nghĩ đến tính tình của Tiêu Lan, nên cũng cho qua. Tất cả đều mạnh khỏe là đã rất tốt rồi.

Nghe Trình Tố Nhã giải thích như vậy, cuối cùng Trình Ninh cũng nhớ ra chút gì đó.

Khi còn bé cô chưa từng được gặp mẹ đẻ của mình.

Nhưng cô nhớ rõ sau lần đầu tiên Hàn Đông Nguyên gặp nạn trên núi, trạng thái tinh thần của cô không tốt lắm, hình như mẹ đẻ cô đã tới Bắc Thành một chuyến. Bà muốn đón cô về, nói là dẫn cô đến phía Nam điều dưỡng cơ thể, nhưng cô không biết vì sao mình lại không chịu đi, cho dù cô cũng nói sẽ đi cùng cô nhưng cô cũng không chịu. Sau đó lại đến lúc Hàn Đông Nguyên xảy ra chuyện lần thứ hai, không lâu sau đó cô cũng chết.

Lúc ấy trong số những người đi tới đây cùng với mẹ ruột của cô ngoài bố dượng ra thì còn có một thanh niên trẻ tuổi nữa, có phải người đó là Lương Hằng Châu này hay không?

Trình Ninh nhớ lại, lúc này bà nội Hàn cũng nói tiếp: "Kỹ sư Tiểu Lương đó sao? Bà nhớ cậu ấy, đứa bé đó rất tốt, tính tình chín chắn, hình như tuổi tác cũng xêm xêm Nhất Mai. Cũng là duyên phận cả, lúc tốt nghiệp nó lại được điều đến làm việc ở xưởng đóng tàu của Nhất Mai."

Trình Ninh nghe bà nội nói vậy, cô lập tức hiểu ngay.

Không phải Hàn Nhất Mai ấy vừa gặp biến cố gì đó mà, sao bà nội lại muốn giật dây bắc cầu cho hai người này vậy chứ?

Là kỹ sư, sau kỳ thi tốt nghiệp trung học trở thành sinh viên đại học Bắc Thành, tính tình rất chín chắn, cô nhớ lại một chút, tuy rằng không nhớ cụ thể lắm nhưng chắc cũng không tệ nhỉ?

Thấy cô không ghét anh ấy, bà nội cũng nói anh ấy không tệ, đây chắc hẳn là một người rất tốt.

Chắc chắn đáng tin cậy hơn Lưu Tồn Cương nhiều.

“Được, chị hai giúp em hẹn gặp anh ấy một bữa đi”. Trình Ninh nói.

Hàn Nhất Mai nhìn cô một cái, rồi lại nhìn sang đứa em trai ngốc nghếch của mình.

Mặt anh đen kịt như thể đang hờn dỗi!

Sau đó cô nghe thấy Hàn Đông Nguyên nói: "Nếu là người quen của mẹ Ninh Ninh thì chi bằng nhân dịp anh đang ở đây, ngày mai mời anh ta tới đi"

eyJpdiI6InJ2RUpOUm10YVZoTXZGeG53T0JjQVE9PSIsInZhbHVlIjoiTWRSR005cGZYaTFjNDhPVVJZaEY5UFRWanRyUG80QlZ2aVB2ZUNmbUQwZG04V2x3NVwvcFN0MEp1TVFYUVBwaU02ZDFycXU3UFNETjVYNGk2c1lPQjUybXhYYzhTbFwvRFp1N2dIcUhDMmZLZGlDRjNCRjA1blhCeFZRQVB0bGdOY2lhVzZkWnRTQzZRTEUyUUo3YytrcDg2R3hnZEliSlJWNmhTdDgrWVB1TkNRcG90dWNRNnBLMnp1ZzRVcUJYaDEiLCJtYWMiOiIxNjk2Mjk1ZGFiNWVjYTI0YTM4YjExNmM5MjIxYTMzYTRkZTEwMjMxY2UxMmRhMTVhYTc4NjMwOWM0NGFlMDkwIn0=
eyJpdiI6IlFlNXk4UjJvRzhTOG1NYlhQZ0RNcWc9PSIsInZhbHVlIjoiRDlicitFY0N0eDgxOTV6WEdYOTE1T1Y2NU5PMDIyQUlNS0NLbzMyMFVyaVJ2VzV5NWUrTzNJXC9MYlwvMGlrZmlmUCtwZThSYWpYSGpDNTNKWWE5cWZGcXlTVFZmXC8xMk5tREQxT0lmXC96ckRcL3R6elJmM2ZDbldJNWlXQU80YnF3ZUtiUENyQ1hjXC9XZVRxTkdQUnhTclwvdnpNalFkM2JQVWtDc1M2b0dES1QxQzkwQ1JOUEZnSW5VNGNSZVBPYTlaRTBkTldveHVCV3VpbFptaXVHMDNCcEo5VlJvUmQ4Um42TCs2Nk5zM2F6YWVjXC9OXC9pWmRTWDYyR0JBZlBxdGhScWFjaThZTkg5UnBTcFR4MjFuc3l5K2c9PSIsIm1hYyI6ImU2NDcyODEzNTUxNmY3NzQ4NzkzNDE2OWI4OTdkMDJjZmNjZDE5NjMxYTA1NDVmODI2MzhhZDE0ZmFlMjMyMzgifQ==

Tại sao phải nhân lúc này chứ?

Ads
';
Advertisement