Hàn Nhất Mai chắc chắn rằng em trai mình uống lộn thuốc rồi.
Cô ấy lại nhìn Trình Ninh một cái, dáng vẻ cực kỳ ngây thơ.
Tâm tình Hàn Nhất Mai lại càng phức tạp.
Chuyện cứ quyết như vậy đi.
Hàn Nhất Mai cũng không hiểu cho lắm, rõ ràng Hàn Đông Nguyên luôn dùng ánh mắt cao cao tại thượng đầy khinh thường nhìn Trình Ninh, tính tình lại còn hung dữ như thế, sao nay anh lại lao đầu vào cô ấy rồi?
Cũng chẳng phải do không có cô gái xinh đẹp nào từng thích anh, nhưng anh lại không thèm liếc nhìn lấy một cái.
Cô ấy nhìn Trình Ninh lần nữa, ánh mắt dừng lại trên mặt cô hai giây.
Cuối cùng lại thở dài.
Ngoại hình của cô xinh như thế này, dù gì thì Hàn Đông Nguyên cũng là đàn ông mà!
Buổi tối Hàn Nhất Mai nằm trên giường trằn trọc không ngủ được, cuối cùng cô ấy không nhịn được nữa, gõ vào vách ngăn giữa cô ấy và Trình Ninh, hỏi: "Trình Ninh, cô ngủ chưa?"
Tuy rằng người trong nhà có thể nhìn ra chuyện giữa cô và Hàn Đông Nguyên, nhưng Trình Ninh thì ngủ thật rồi.
Cô cảm thấy được ngủ sau một khoảng thời gian làm việc thật dài là chuyện tốt đẹp biết bao.
Nhưng cô cũng vừa mới thϊếp đi thôi, chưa ngủ sâu cho lắm nên khi Hàn Nhất Mai vừa gõ vách ngăn là cô đã tỉnh rồi.
Cô hơi mơ hồ đáp lời, nói: "Sao vậy, chị hai?"
Hàn Nhất Mai hỏi cô: "Trình Ninh, rốt cuộc tại sao lúc trước cô cứ nhất quyết phải theo Đông Nguyên xuống nông thôn vậy?"
Tới rồi.
Trình Ninh lập tức tỉnh lại.
Cô nghĩ ngợi một chút về cách người khác nghĩ về mình ở thời điểm đó rồi cân nhắc nói: “Anh ba xuống nông thôn thay em khiến em cảm thấy rất áp lực, chuyện cô phải đối mặt với dượng trong tình cảnh đó cũng làm em thấy áy náy lắm. Em không thích như vậy, chi bằng cứ để em xuống nông thôn thay luôn. Tuy rằng chuyện này không giúp ích được gì cho bọn họ nhưng em thấy rất vui vẻ."
Hàn Nhất Mai liếc mắt một cái, nói: "Trình Ninh, cô thích Đông Nguyên không?"
Quả thật cô ấy đặt câu hỏi rất thẳng thắn.
“Trả lời đi"
Trình Ninh cảm thấy không nên làm như cách của Hàn Nhất Mai, giải quyết một lần cho xong là được rồi.
Cô nói: "Chị hai, hơn nửa đêm không ngủ được, hôm nay còn cãi nhau với anh ba, có phải chị cảm thấy em mặt dày dính lấy anh ba nên trong lòng chị khó chịu đúng không? Thấy anh ấy phải thay em xuống nông thôn, lại phải chăm sóc em đủ kiểu, em giống như một gánh nặng lớn lắm phải không? Chị yên tâm, thật ra em không phải không biết xấu hổ, em thật sự cảm thấy chuyện anh ba thay em xuống nông thôn là em nợ anh ấy, cho nên muốn xuống nông thôn giúp anh ấy làm chút chuyện, đợi đến khi anh ấy có thể sống thật tốt ở nông thôn thì em sẽ trở về."
Nói tới đây, cô đã vượt qua chướng ngại vật một cách thuận lợi, lời nói cũng trôi tuột đi, chuyển sang lải nhải nói chuyện mình ở trên núi giúp Hàn Đông Nguyên xây dựng xưởng như thế nào, còn dùng tiền trợ cấp của bố để chi trả chi phí cho xưởng sản xuất như thế nào, bác bỏ mọi chuyện mọi người nghi ngờ bàn tán.
Nghe vậy Hàn Nhất Mai sửng sốt.
Ngay từ đầu cô ấy nghe cô nói những lời này còn cảm thấy rất tức giận, nhưng nghe đến vế sau, nghe xong cũng cảm thấy quả thật Trình Ninh đã làm không ít chuyện khi xuống nông thôn. Nếu mấy chuyện cô nói đều là sự thật thì Hàn Đông Nguyên lao đầu vào cô cũng không sai.
Trình Ninh nói xong thì phát hiện một lúc lâu sau cô ấy không có động tĩnh gì.
“Chị hai?"
Cô dừng lại, nói: "Chị hai ngủ rồi sao?"
“Chưa ngủ."
“Đúng vậy"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất