Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Hàn Đông Nguyên về làng thay cô, lũ đến bất ngờ, người của công xã gọi điện báo Hàn Đông Nguyên bị thương nặng, dượng và anh cả cũng đi đến đón anh về, bệnh viện, cô đi đến bệnh viện...

Nghĩ đến đây, đầu cô đột ngột đau đớn.

Cô cảm thấy như mình đã quên điều gì đó quan trọng, nhưng khi nghĩ lại, cô lại không thể nhớ ra được.

Trình Ninh đưa tay ôm đầu mình, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.

"Ninh Ninh, Ninh Ninh..”

Giọng nói của cô ruột truyền đến bên tai cô, Trình Ninh bình tĩnh lại và nhìn thấy vẻ mặt của cô mình nhìn cô với vẻ mặt lo lắng rồi nói: "Đừng nghĩ tới, không nhớ rõ thì đừng nghĩ tới.”

Người cô trong ký ức của cô luôn tao nhã, bình tĩnh.

Mà người cô ruột trước mặt trông hốc hác, dưới mắt có quầng thâm dày đặc, trong mắt nhìn cô với nỗi buồn và lo lắng.

Trong lòng Trình Ninh cảm thấy đau đớn, duỗi tay kéo Trình Tố Nhã, nhẹ giọng nói: "Cô, con không sao... Nhưng con bị sao vậy? Anh ba, đúng rồi, anh ba bây giờ thế nào rồi?”

Ký ức cuối cùng của cô là việc cô đến bệnh viện gặp Hàn Đông Nguyên.

Cô nhớ ra phía sau có rất nhiều chuyện xảy ra, nhưng cô không thể nhớ hết được.

Trình Tố Nhã nghe thấy Trình Ninh hỏi về Hàn Đông Nguyên, liền im lặng.

"Cô”

Trình Ninh gọi cô ruột, tuy rất lo lắng, sốt ruột nhưng vẫn cố gắng ổn định cảm xúc, nói: "Cô, con thực sự không sao rồi, con chỉ là muốn biết, cô không cần giấu con, những chuyện này rồi con cũng phải biết, cô giấu con cũng vô dụng, còn khiến con lo lắng, hoảng sợ, suy nghĩ lung tung”

“Cậu ấy đã không có chuyện gì rồi.”

Nhưng làm sao mà không có chuyện được?

Trong lòng Trình Tố Nhã tắc nghẹn, nhưng khi bình tĩnh lại, bà chạm vào đầu Trình Ninh, nói tiếp: “Ca phẫu thuật của cậu ấy đã thành công, Ninh Ninh, cô biết con rất quan tâm đến chuyện của cậu ấy, nhưng đây không phải lỗi của con. Việc cậu ấy về làng thay con là một chuyện, nhưng chuyện phía sau không phải lỗi của con...”

Trình Ninh nằm viện hai ngày.

Mấy ngày qua, bà Trình, Hàn Kỳ Sơn, Hàn Nhất Mai đều đến thăm cô, ngay cả Lương Hằng Châu cũng đến thăm cô vài lần.

Cuối cùng cô cũng hiểu được tình hình hiện tại.

Hàn Đông Nguyên về làng thay cô, xảy ra lũ lụt đột ngột, bây giờ cách trận lũ lụt đã hơn hai tháng.

Cánh tay của Hàn Đông Nguyên bị thương, việc điều trị trên núi bị trì hoãn, buộc anh phải cắt cụt cánh tay.

Nửa tháng trước, cô tự mình đến phòng bệnh của Hàn Đông Nguyên để thăm Hàn Đông Nguyên, sau khi nhìn thấy anh, khi trở về, do trong lòng rất kích động liền xảy ra tai nạn giao thông. Vốn dĩ vụ va chạm không nghiêm trọng, nhưng va chạm vào đầu nên hôn mê hơn một tuần, cô tỉnh dậy vài lần, nhưng mỗi lần tỉnh dậy, cô lại ngây ngô, đừng nói đến việc ghi chép, ngay cả mọi người cũng không nhớ rõ.

Người ta nói rằng mẹ ruột của cô có một gen di truyền có thần kinh yếu ớt, không chịu nổi kích thích.

Khi cha cô c.h.ế.t trận biên giới, mẹ ruột của cô gần như suy sụp, sau đó được gia đình mẹ cô đưa về phía nam, hơn mười năm không gặp lại.

Vậy không biết là do gen di truyền bị kích thích hay là não của cô bị tổn thương trong một vụ tai nạn giao thông.

Trình Ninh sửng sốt.

Cô luôn cảm thấy không phải như vậy, nhưng trong trí nhớ của cô, hình như quả thực là như vậy.

Nếu cố suy nghĩ nhiều hơn, cô sẽ đau đầu như vỡ tung, cái gì cũng không thể nghĩ ra.

Nhưng cô không phải yếu ớt, cô thực sự không nhớ ra.

Tầng năm.

Trình Ninh sau đó phát hiện ra rằng cô và Hàn Đông Nguyên thực sự ở cùng một bệnh viện.

Cô ở tầng hai còn anh ở tầng năm.

Nhưng đến ngày thứ ba cô mới có thể đứng dậy đi lại, chậm rãi đi từng bước một đến phòng bệnh của Hàn Đông Nguyên.

eyJpdiI6IlRsWTdmUmgweTQ1c2V5VkR0THdZOXc9PSIsInZhbHVlIjoiMGU4T1wvc2JOTVB3R0tHZGgxXC9FRXg3OEhpbEcrT3VaUXJiOGt5WWpJQ1pXSjZoaHRaUXZyMjlVYmdLME1LelFSUkJnWlFnSzY1dllwSkw5TU00YUI4VUNXeW1WaVwvU1AwUDRpVlF3OCtKXC92bEZrK2tRWlNvWFo0ZDZ1WWQwQUU5eFVmVkxJR2lsME45VE12djBNTEJ4S0FyMzZ0QmdaU0x1anl0NHNkSVZwb0xITHRvOGp0T1ZNOTAwRmIrZ0JpQiIsIm1hYyI6ImM2NWY1NDEzYmZmMDcxNjZjZTIzMTQ4MTMyNDU3NTMzNjFiMzc1ZGE4YzI0Y2I3YjQyYTgwZjY4NGIxYTQ2MTUifQ==
eyJpdiI6Ik1vQlM0Z1lHeG5GcERiVThnaVwvdndnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InJKUXZXa0JvZ1BvTGcxd0lOdlpcL1YyU1wvdzhhN0NYWEpjZEpNblgxQVdUQ2pJRVwvMGJENG03dmthV2NRSGlFS2xWY1lySXNHNDJSZ0JESlhnN3d3WnZPMERZMGVyMmJwN1wvN3BlZmJ0a3lFUzdkdVlESkU5RVdCeXpUMHlGRkFEeURnN1NmR3lRTjdQcWtzcm8yTGJTd1ZFaDBwZ3Rwc0xycjhJUTBJcFRta0xxbXdrQkdVXC9lS05yMFl4V1lRVXBtXC85aE1XZkdrN2d4MWhcLzcyM2RaSk5CaUh4VzNRdmZSZlViRnNJc3NIOWx5N2pidkJncWJpUTQzT2NxdDZwalB2eGlQRHpndUV6RXNCREJFSEhsM3pPbnMzZGNJYU1oK0I2bUZkZmlXYXR3eDZCbjd0OEg3eWdUTlJLSmxjWlkzYllEdE15eEtZVnJQNlpyY1RlRkxpY1VQS25tT1dpQTBib3pqTzhsUkF1aHFxcWZOdzNLVXZHV0gyMTRGMUFMaXZzUHJ2Qm11emNnTEtMN2dZd3FrdlowdVwvUkhKb1JcL3VYMnIzQmpJK0hiSEo4Szd4bGt4WXdDWml6V0J0SjR0YkgiLCJtYWMiOiIzZmM4MmU4NzlmMDM3NjUwZWMzNjFkYzZlMzAxMTc1NjBhYzkwNGYyNDE1MGYyMTE3YzgyOTNiMDZhZTg2MmRjIn0=

Ads
';
Advertisement