Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Lời anh vừa nói thực sự không có vấn đề gì nhưng lại thập phần gợϊ tình, Trình Ninh cuối cùng không chịu được nữa, thò đầu chặn miệng anh lại, lúc này cuối cùng anh cũng không thể nói ra những lời đó nữa, thay vào đó là những âm thanh khác của anh.

Sáng sớm không biết bọn họ lại quậy phá bao lâu, lần này anh lại cho cô uống chút nước, cô không thích nó lắm, đến mức anh ôm cô vào lòng cười ủ rũ rồi bưng cốc cho cô tự uống.

Khi Trình Ninh lần nữa nhìn đồng hồ báo thức trên bàn phía xa, thì đã là chín giờ rưỡi.

Cô hỏi anh: “Hôm nay anh không đi làm à?”

Anh ôm cô, có chút vừa lòng vừa lười biếng nói: “Việc của thanh niên tri thức đã được xử lý trước đó hai ngày, cứ để Lộ cán sự đi theo là được rồi, chiều anh đi xem". Anh quay lại nhìn cô lần nữa nói: “Chiều anh lên công xã, em ở nhà một mình có được không?”

Trình Ninh: “…“

Cô ấy bị thiểu năng trí tuệ hay hạn chế về khả năng vận động, cô ấy không thể ở nhà một mình được sao?

Nghĩ như vậy liền trực tiếp lẩm bẩm.

Anh mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Là anh không muốn rời xa em một giây phút nào”

Anh nói như vậy khiến cho Trình Ninh cảm thấy có chút buồn bã.

Cô cũng tính là biết rằng bản thân lựa chọn đi học không có gì không đúng, cũng biết rằng anh rất không vui khi phải rời xa cô.

Cô đưa tay chạm vào trái tim anh, nhẹ giọng dỗ dành: “Nếu em làm như vậy, sớm muộn gì anh cũng khó chịu, trong lòng anh nhớ đến em là được rồi."

Anh cười khúc khích, xoay người hôn cô nói: “Em thử sẽ biết.”

Hai người họ dự định trở lại Bắc Thành vào giữa tháng 8, và họ chỉ còn chưa đầy hai tuần ở xã này.

Hàn Đông Nguyên muốn nghỉ phép dài ngày để đưa Trình Ninh về Bắc Thành, sau đó đưa cô về Quảng Thành, cho nên hai tuần này anh rất bận, khi không có việc gì làm Trình Ninh sẽ cùng anh làm việc. Bằng cách này, về cơ bản hai người bọn họ có thể ở bên nhau không chỉ vào ban đêm mà còn cả ban ngày cũng có thể ở bên nhau.

Sự mãnh liệt giữa hai người họ thật chói mắt, ai có thể ngờ rằng Hàn Đông Nguyên này khi yêu đương, không đúng, chiều chuộng vợ mình lại sẽ như thế này?

Trình Ninh đặt vé tàu về Bắc Thành vào ngày 17 tháng 8.

Hàn Đông Nguyên vào ngày 16 tháng 8 liền gõ cửa văn phòng thư ký Từ để xin nghỉ phép.

Thư ký Từ từ lúc nhìn thấy Hàn Đông Nguyên xin nghỉ cơn buồn ngủ buổi trưa liền bay mất.

“Hai tháng, hai tháng?”

Thư ký Từ gõ gõ bút lên bàn chửi: “Thằng nhãi này, sao cậu không nghỉ một năm, không, hai năm cũng được, xin nghỉ hai năm cùng vợ đi học, đợi vợ học xong thì quay lại!”

Hàn Đông Nguyên cười nói: “Đây là một ý kiến hay, nếu như thư ký Từ đồng ý, tôi đương nhiên rất thích, yên tâm là tiền lương tôi sẽ không lấy, công việc bên này không phải tôi không thể giúp ngài làm việc." Anh còn nghiêm túc đưa ra ý kiến.

Thư ký Từ gần như mất bình tĩnh và đau thắt ngực.

eyJpdiI6IlJSWmI2VkxDdnNNbTF3cXhyWXJDMGc9PSIsInZhbHVlIjoiSlhKSE95NVZYazlsaG5PXC80WjlZK1FBaXZcL1BORGZReFFzWWZKVE1RbVN3Z0hGWFhYOWFBblZOUDY3YnQrOWMwQmtYREE5UVZuRm8wVnVnNVJEdEZ3MXU0TmtoOEtEdXN1SmZNa0dLUHVUczlWYXNVQkg3eFZxcmhBN1lxeGpSVlZtZk9lZ0tsT2h1UVl3NzRyXC9qUktDNzFBaWRGRGswXC9lQlRPbkkxb0JZNFJCaWI0bndQZndVcHFSQVwvalZ2RGt4eHJxcXh4Q3lBOU0yU1VFdmVrSk1qRmI5OTlVSXlXNm9VTThwS3Y0ZWpjV2tcL2lDVWhKTGM0U08zNmFrT05RSFZsVHNWRDRQUDNKbE1QQkxlbXJ3V09lVms4dTVLOFQzVDc3TldERW8xZFRyZFNmUFRqWk0xK0lCQjlzT1hkRnpXcW1WOVdJS1wvcWVhajRvSWYxUTVlR0lzaHdwXC9CcGZWcW5nSW1tdUJWOHVtdmxLZzRjUGtSU0gwWitxd1ltS3kwaUhzMlUrbHRZZmp0ZnhsdmMxWURCUEMrNXdiVkVvdXBhNUc2VE1jOVpNN3JPSEdhQ2d3R0xseVJYRzFkREVhMFRFem1mUTlGYzFWS0JCcFhLVVBTZmlJU2s5Y1BBYXp2blUyVFdXeGdWWlU3cXFkZTh2ODRIZk5NTjQ1WTlMcE1KOHlvZkRSd01BcnhTaHVLNkRoXC9jMFZJN2dRdlJLU0Z3aENvckVPTUFmNjFaWDJRVWhrdk9XU2dZVHhwVEdYQ25oWmpSVW1FNkhTM2pUUXlWc0Z4QVhGQ3pGaGNxWlU5R3pyNmlJUFRDWT0iLCJtYWMiOiI1ZTIwNGM3NGMwOGQ4NjY1MmU0OGQxYjI1ZmUyNzk4ZDM3MjZlMTRhMjVlZmJjMWNkYmUxMjZlM2YwMjg0N2ZjIn0=
eyJpdiI6IlQ0dnp1SnpoeUhqYmkzRFptSStkYnc9PSIsInZhbHVlIjoiVGRpaHlwc3g3Z2xtTFYxOEdcL3FybnAyQWwwQTRDNXJ3S09tUDRVems4bVJ6ZkRYZ1UrdkxjTzFsQm92V1BzR1MrRTliMVZla3ZVTk15d1ZZc0xrMUZmMjlXanFTbyszaFk2S25MQ2pTZ3FsXC94bnNnR21XTVFTbXMwaXhSbndNR1YwOEMwdXZtcWlSbXBRbHRVc3VWb1wvSDlDaFwvNXlxYk5TdlUyMWQyVEdMaVkxUlwvWjdldkJkZ1RTOGlwaUt5RTVGV2Q3WUR5Q1wvMkNvZDNEaHVcL2JmYnc9PSIsIm1hYyI6IjZlMWYxY2UzNjVmNjJhMDA4M2M1NTQ5MmE0ZTAyNGQzNWU0ZGUyNDZkMjlkZDgzMWFhMDI1YjBmMDcwOWQ0YmIifQ==

Thấy Thư ký Từ thực sự tức đến nỗi lưu thông khí không thuận, anh bèn khuyên nhủ: “Thư ký Từ, những công việc cần làm sau thảm họa tôi đều sắp xếp lại hết rồi, công việc tiếp theo được giao cho Liêu Thịnh với Tiểu Lộ cộng sự, sẽ không có vấn đề gì. Lịch trình xưởng nội thất bên kia cũng đã lên kế hoạch xong, Từ Kiến Quốc và một vài công nhân cũ xưởng sản xuất đồ tre gỗ cũng đã được điều sang, hai tháng này chủ yếu là sắp xếp công nhân nhận chức và đào tạo cơ bản cho công nhân, và việc mua máy móc thiết bị, những thứ này tôi đều đã sắp xếp xong rồi."

Ads
';
Advertisement