Trình Ninh rất lễ phép: “Tôi đang tìm xưởng trưởng của các anh”
"Xưởng trưởng?”
Chàng trai trẻ có chút choáng váng, thậm chí khi anh ta đối mặt với Trình Ninh, thì còn choáng váng hơn, thế là anh ta liền lẩm bẩm: "Cô tìm xưởng trưởng của chúng tôi à? Nhưng xưởng trưởng của chúng tôi đã kết hôn rồi”
Trình Ninh: "...”
"Không sao đâu, kết hôn rồi cũng có thể tìm được.”
“Vậy cô có thư giới thiệu không?”
"Có”
Trình Ninh lấy ra lá thư giới thiệu mà nhà trường đưa cho cô, sau đó còn cười và nói: “Tôi là nhà thiết kế mới đến nhà máy”
Chàng trai trẻ nhận lấy và xem xét một cách cẩn thận, sau đó đôi mắt anh ta đột nhiên mở to với vẻ ngạc nhiên.
Sinh viên đại học Học viện Mỹ thuật Quảng Thành!
Đến nhà máy của họ để trở thành nhà thiết kế!
Nhưng khi đến đây cô lại không đến văn phòng nhà máy, mà lại đến gặp trực tiếp xưởng trưởng sao?
Chàng trai cảm thấy điều này hơi kỳ lạ, nhưng anh ta không hề có ác cảm gì với người trước mặt, tuy nhiên anh ta vẫn tận tình chỉ đường cho cô đến văn phòng nhà máy, và nói: “Đồng chí Trình, nêu cô đến đây để xin việc, thì cô nên đi đến văn phòng nhà máy để gặp chủ nhiệm Hứa, bởi vì xưởng trưởng không quản chuyện này.
Trình Ninh: "Được rồi! Cảm ơn đồng chí nhỏ!”
Nhà máy sản xuất đồ nội thất rất lớn, nhưng nhà máy lại có hành lang và đại lộ rợp bóng cây, cho nên Trình Ninh ô đã không cầm ô nữa, cô băng qua đại lộ, mà đi dọc theo hành lang nhà máy để đi về phía văn phòng nhà máy.
Trình Ninh đi đến nhà máy, còn người nhân viên phục vụ trẻ tuổi kia thì vẫn đang nhìn theo bóng lưng cô, sau đó anh ta liền nhìn thấy cô vừa đi qua, kế tiếp thì có người bước ra khỏi cửa...
Người đó nhìn về phía trước, luôn lạnh lùng và có đôi mắt trên đầu là xưởng trưởng của bọn họ, người không thích nói chuyện với người khác. Nhưng sau đó anh ta còn nhìn thấy xưởng trưởng của họ trực tiếp nắm lấy tay cô gái xinh đẹp, và nhìn từ xa, thì có vẻ như anh đang nắm rất chặt.
!!! Đôi mắt của chàng trai trẻ liền rơi xuống đất.
Trình Ninh ngồi trong phòng làm việc của Hàn Đông Nguyên, vừa hưởng gió quạt vừa uống nước, nhấp từng ngụm nhỏ trông khá nhàn nhã.
Hàn Đông Nguyên “phạch” một tiếng kéo rèm cửa lại, Trình Ninh nghe thấy tiếng động thì quay lại nhìn anh, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại lay động mê người nhìn Hàn Đông Nguyên, rõ ràng là có ý trêu chọc.
Vừa nãy trên đường cô đến văn phòng nhà máy đã bị Hàn Đông Nguyên nhìn thấy, sau đó còn chưa kịp nói lời nào đã bị kéo đến văn phòng của anh.
Rõ ràng là vô cùng tức giận.
Nhưng mà Trình Ninh không sợ anh tức giận.
Lúc nhỏ cô còn sợ anh, hiện tại thì....
Hàn Đông Nguyên hít một hơi thật sâu, nói: “Có chuyện gì vậy? Sao lại đột ngột trở về? Không phải đã nói anh đi đón em sao?”
Trên xe lửa rất hỗn loạn, hai ngày ba đêm ở trên đó, nếu như gặp phải kẻ không có ý tốt, anh nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Cô lại mang vẻ ngoài này, người bình thường nhất định sẽ bị thu hút.
“Muốn cho anh một bất ngờ.”
Trình Ninh nhẹ nhàng nói, “Em đã nói với anh là đi cùng hai người bạn học rồi mà, không có gì không an toàn cả.”
Thật ra, bản thân cô cũng không có vấn đề gì.
Nhưng những người khác dường như đã quên rằng sức lực của cô cũng không nhỏ, đã tập Sanda chăm chỉ hơn mười năm rồi.
Nhưng lúc này cô hoàn toàn không có ý định tranh luận với Hàn Đông Nguyên.
Nói cũng không được gì.
Cô mở to mắt nhìn anh, còn có chút ủy khuất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất