Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Lúc đó Trình Ninh tìm một căn nhà ở Nam Kinh, một căn chung cư nhỏ đàng hoàng không lớn, chỉ có hai phòng ngủ, cô tiêu sáu trăm tệ mua được, sau đó nhờ người tìm cậu cả Tiêu lấy hết tất cả giấy tờ nhà đất của căn biệt thự số hai sáu Ngân Than, dùng căn chung cư nhỏ này đổi lại giấy tờ nhà đất đó trong tay cậu cả Tiêu.

Lúc đó căn biệt thự số hai sáu Ngân Than không thuộc về Tiêu gia, tất cả giấy tờ nhà đất đó vốn dĩ chính là giấy rác.

Mặc dù lúc đó cậu cả Tiêu đã bị những ngày tháng khó khăn và cực khổ dày vò đến mức không thể nhận ra từ lâu nhưng đột nhiên có người muốn bỏ ra một số tiền lớn để mua một tờ giấy rác trong lòng ông ấy cũng không phải hoàn toàn không có cảnh giác còn đặc biệt chạy đến hỏi Lương Ngộ Nông, tất cả giấy tờ nhà đất đó của ông còn có tác dụng hay không, còn có thể đòi lại nhà hay không.

Lúc đó Lương Ngộ Nông cau mày, chỉ nghĩ ông lại đang mơ mộng giàu sang gì đó, rất nghiêm túc răn dạy và quở mắng ông một trận nói chuyện đó là hoàn toàn không thể.

Sau đó người đó cũng không tìm cậu cả Tiêu nữa.

Cuối cùng vẫn là cậu cả Tiêu tự chạy đi tìm người đó, người đó mới giải thích với cậu cả Tiêu, hắn ta chính là người sống ở căn nhà số hai sáu, đương nhiên là có vài nhà cùng nhau sống ở đó, cho nên hắn nghĩ muốn giấy tờ nhà đất, như vậy trong lòng cũng yên tâm hơn, vừa hay căn nhà cũ của hắn ở Nam Thành cũng không có ai ở không bằng lấy ra đổi giấy tờ nhà đất đó của cậu cả Tiêu, cậu cả Tiêu lập tức nghe ra một chút âm mưu... Ông cảm thấy người này có phải là muốn lấy giấy tờ của căn nhà số hai sáu để tranh giành với những gia đình khác, nghĩ như vậy ngược lại là tin người đó, nhưng dù lại tin như thế nào thì thật sự bán giấy tờ nhà đất đi trong lòng cũng không vui.

Nhưng nếu như không đổi thì cũng chẳng có gì, mà đổi thì lại có lợi ích thực tế.

Cậu cả Tiêu suy nghĩ rất lâu sau đó lại mặc cả một phen, muốn thêm một trăm hai mươi đồng và mười lăm cân lương thực, cuối cùng cũng tính là chính thức ký giấy tờ mua bán với người đó.

Đúng, là giấy tờ mua bán chính thức căn nhà đó.

Ông ta Tiêu Truyền Thụ bán căn nhà riêng số hai sáu Ngân Than cho người đó.

Sau đó Trình Ninh lại ký giấy tờ mua bán chính thức với người đó, trên danh nghĩa tất cả quyền và giấy tờ nhà đất đều đến tay.

Đây đúng là tốn rất nhiều tâm tư và nỗ lực.

Hàn Đông Nguyên cầm tờ giấy ố vàng nói: “Sao không để anh đi làm? Không cần phải tiêu nhiều tiền như vậy?”

Nghĩ thấy tốn nhiều tâm tư như vậy khiến em ấy lo lắng nhiều như vậy anh liền đau lòng.

Trình Ninh quở trách nói: “Tình huống đó của Tiêu gia và Tiêu Truyền Thụ em là muốn lừa gạt giấy tờ nhà qua đây còn không dễ sao? Nhưng mà thật sự lừa lấy giấy tờ nhà này cũng không đáng tiền, căn nhà này em bỏ một khoản tiền lớn đàng hoàng mua không chỉ là một tờ giấy”

Hàn Đông Nguyên tất nhiên hiểu ý của em ấy.

Ánh mắt anh đặt lên một tờ giấy khác nói: “Đây là?”

Vừa nói vừa dơ tay cầm lên, ánh mắt lướt qua nói: “Số mười sáu Ngân Than, cũng là căn nhà của Tiêu gia?”

“Không phải.”

eyJpdiI6IlVaVmRtY29hblwvRVg4aGFDaFZ5V1RnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkhvSmVyczQ3S3pSXC9GcHdLaXpScnROZVJkQWx4UUIwY2N3Y3pRNlJPOXdkTVVGYTdOMnlVNnBYNkQraUk0b3lNZTNBYzdhVlwvZjEyNFNmTTBRV2NVdm5wN0QwVGVZaGdIRmkzUHphZFpTeHdEcnZWXC92bXo3UUY2R1l6XC81ejBlWGtDTFhzTlRSdnBIVkYyXC85NlF1aG9LVTNKR0lURlpXOEJ5WlVCSEl4Tm1ZdTJcL05jR3NDdGdSSERjNGJKYXRqbSIsIm1hYyI6IjcwYjNmOWMxNTlhOGJkNzU4NzJjNWZkMDg3YTUwZDMxZjJmMDI2YjVkYzAyNGUzNzQxZjkwZTY4ZDFhOGEwY2QifQ==
eyJpdiI6IktrZTE4ZHhQNmxTYVI5bnp6Y1p6YkE9PSIsInZhbHVlIjoic3ZVZVBVUFJ0bm9ybTlEUVdtb1cwOFJ5Z3ZUdDZYRUt1SHNRZWlZMXQrTWxSNTFBcXZpdWt3TUhGbXc2WDJvanF4VVVEZTVyRUdYdUc0ZjdYQklqWTE0N0JRU29zaDIrTlMwZzM3MkJ3SFgzMTJEb3NZMHNORFZYbm1mNWwwWG85Rkc3bWlDclVmck42dU5NSTMyK2YwbTU1ZnRRTTIydjF5bEpjK1F6UTlEOGtsVFc5MnhTQUtHa21YUXZGaUVTRGNPM2Znekc1RGVyS0srUkJLb29CVUlQYnpnZUlIVVwvbFpoY1lYRmRxK012ajJxQUR3R1l6dlB0cWJcL1VcL1g5OHNtaDl0OXFVSjdzWHV0ZlpaY2ZobnloZlIxckNvSGxWSmR1NnI5dGJRUkdDemxIaFpXbk1lNFF3UHJjVmpBNU45SCtmUE1jOFhOTjh6NHJ5amdOZFExSStGUkRldmxTOTA1NVBLYnBaQTRDWk52ZGtnb1lua3drWmJaVklTaXFuIiwibWFjIjoiNWUzZmU5ZDkwMGQ0YzdhZGQyNWY2YTFkYmNlNDJlZThkMmY3MThmZjNjYzllODYzNDY2OGUwN2YxYTJhYjIzMyJ9

“Hóa ra Ngô gia cũng là gia đình đại tư bản ở Quảng Thành, nhưng mà mấy chục năm trước gia đình họ đã đi nông trường cải tạo, ngoài căn nhà này ra những thứ đồ khác đã không có từ lâu, giấy tờ nhà này cũng là em mua, nhưng không tiêu tiền gì, thật sự chỉ là một tờ giấy chứ không phải là căn nhà chính thức gì, là em đi tìm mấy người bây giờ đang sống ở căn nhà đó nói rằng muốn lấy đồ cũ ở trong căn nhà đó, em muốn tất cả mọi thứ từ thư pháp, tranh hội họa, đồ nội thất, trang sức, sau đó có người đến em chọn mua những thứ có thể mua được còn đặc biệt mời đến một cửa hàng ủy thác làm trung gian...giấy tờ nhà không tốn bao nhiêu tiền, những thứ đồ khác cộng lại vẫn là tiêu rất nhiều tiền”

Ads
';
Advertisement