Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp

Nói xong cô dướn người hôn Hàn Đông Nguyên: “Vẫn may anh ba tương đối biết kiếm tiền, nếu không thật sự không đủ em tiêu”

Hàn Đông Nguyên khịt nhẹ một tiếng.

Nhưng nhất định rất vui vẻ.

Em ấy thích tiền, anh đương nhiên sẽ kiếm nhiều tiền hơn.

Trình Ninh cười mỉm nói: “Nhưng mà giấy tờ nhà này không phải ký giấy tờ mua bán chính thức mà có, nhất định không được cứng chọi cứng, em thật sự không định lấy căn nhà này nhưng cũng sẽ không cho không Ngô gia em có dự tính khác.”

Nói xong liếc nhìn Hàn Đông Nguyên nói: “Anh ba, anh có cảm thấy em quái lạ hay không? Hoặc là năng lực kém cỏi, có thù tất báo?”

Anh ấy lại không biết rằng đời trước là người Tiêu gia hại c.h.ế.t em ấy, chỉ bởi vì Tiêu Lan không quan tâm em ấy, thu nhận Lương Niệm em ấy liền lừa hai nhà Tiêu gia Ngô gia như vậy thật sự rất kỳ lạ.

Càng huống hồ ban đầu không phải là Tiêu Lan muốn đưa em ấy đi là cô của em ấy thấy Tiêu Lan không phù hợp nuôi dưỡng trẻ con, không cho phép cô ấy đưa đi mà thôi.

“Anh vì người khác mà cảm thấy em kỳ quái?”

Hàn Đông Nguyên “xì” nhẹ một tiếng nói: “Nhìn anh có giống người bị bệnh nặng không?”

Trình Ninh liền xà vào lòng anh cười không ngừng.

Thật sự cô vẫn luôn cảm thấy anh ấy có bệnh nặng.

Từ kiếp trước cho đến bây giờ cô vẫn luôn cảm thấy anh có bệnh nặng, nhưng không cản trở được cô yêu anh ấy.

Một tay anh vòng ôm lấy cô, một tay lật lật mấy tờ giấy đó và giấy tờ mua bán trong hộp gỗ.

Cô ấy làm rất tỉ mỉ, ban đầu tìm người chỉ là muốn tìm một người làm trung gian, cho nên tất cả giấy tờ mua bán đều ở trong tay cô ấy.

Trình Ninh nói với Hàn Đông Nguyên chuyện này, sao đó liền do Hàn Đông Nguyên tiếp quản.

Mấy năm nay Hàn Đông Nguyên ở Quảng Thành không chỉ bán sách.

Mấy năm trước lúc Trình Ninh đi học ở học viện mỹ thuật khi anh đến đây đã quen thuộc với bên này từ lâu, chờ khi hai người đều đến đây nghĩ đến vợ thích tiền như vậy chỉ dựa vào trợ cấp học tập của hai người khẳng định không đủ, liền suy nghĩ cách kiếm tiền, vừa hay cải cách mở cửa, Quảng Thành bên này nhiều chỗ lại là tuyến đầu có nhiều chuyện ngược lại là thuận tiện hơn rất nhiều.

Càng làm nhiều việc càng quen biết nhiều người hơn.

Anh đi nghe ngóng ở văn phòng Chính Phủ liên quan rất nhanh biết được rằng tiến độ liên quan đến việc trả lại nhà đất.

Giấy tờ nhà đất của Tiêu gia trước tiên không động đến, căn nhà đó ký giấy tờ mua bán chính thức, có giấy tờ bán nhà của cậu cả Tiêu ở đây Trình Ninh định tự mình giữ lại.

Căn nhà Ngô gia bên kia, Hàn Đông Nguyên đi qua xem xét tình hình căn nhà, vị trí hoàn cảnh xung quanh, liền liên hệ giao lưu với Cục An toàn Hàng Hải sau đó anh ấy liền tự ra mặt hiến căn nhà ven sông nhìn ra biển số mười bảy Ngân Than cho Cục an toàn Hàng Hải nói là muốn xây một Bảo tàng Hàng Hải.

Cho dù chỉ là một giấy tờ nhà nhưng giấy tờ nhà này ở trong tay một người dân bình thường không có tác dụng gì nhưng mà do Bộ phân chính phủ ra mặt vì Bộ phận Chính Phủ chạy lưu trình thuận tiện hơn rất nhiều.

Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên chạy lưu trình quyên tặng mà người Tiêu gia Ngô gia cũng bận rộn vì căn nhà này, lúc thì đi nghe ngóng thông tin ở Văn phòng Chính Phủ, lúc thì chạy đến nhà Lương gia.

eyJpdiI6Im9MOUs4S0pVV1ZoVGZLMTNjSm9FY2c9PSIsInZhbHVlIjoiR3Q0blNzNzc1NTZcL0VuTWRYYmlHSTRnODhmVFhOT2lBWlFrMVJIbHNaSGQzN25OeWgxWjlpekc5Ukl0K1wvSTFHQm1mREFGYkdRUGNTQWp4aEZadWZmc1dBVlpFaVozbWFTMzZvbVBpU2QrditPYkpsSllpenNiSVhySVFhd2FodVBDdm9zSXlBajJTZUIwaFNjdVg2RkxlTHVPZnRXeTJIcnUxcVRxYkphQUpnS2VWZmdUdmd0UHJRMFMzdEhmbnp3TUhiQU1GaFFJdFFrejFZSFVSTGZyRjZ0Z01IRHZlUEpDOGRQc0d3dnFWSnZCMGsraUFGT3k1R2JXc0VQOFhxUWVlc3AycmRFQXZGelBtQjJTck50NjFQYm1RdWh1S1ZqdXd3ZG9ncTU0djVsbDlGbVBXZWlLUG5DOFJpM20rQ1dYeHFiU0NYWTZNQVVudmQ4VEt0eHNpM0R3aDVTUlRmQjFSZDFYdDZMUFE9IiwibWFjIjoiYzQyYzRiZGYyYjkyMzIwZWExNGQ1MzA4YzAwOWRiOWFmZTg3NmEzYjdlYTcxYTdkY2M5Y2Y1ZDdmMGY2ZTAwZSJ9
eyJpdiI6IlNaNm9keXdsakM4UDJqWTc2dVwvN053PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlFMWTVmSGwzYWxPb1lNZEdES2MyRTJ6WXRzZ1BQYWdvQlhXWW9vUUcrQWFjQkFFanhzQlRBT25HdzBZd2hxVml3THhmTGdDbmliaHZUR3FNRGUrbWRKUFBydzhRUkRjOWRMQTd0ZGVDYWU4QXlkOWd6RzJyRnUyRGNjRE1qK3Z1aDh2aGtwdEcwUStmTXRNRk1FSnVcL2hiQnJUTGdZTnFKVm9ablFLbzUwNlpcLzE1YzVPZWlRTTFNUGhlR2NjUkpYbm95N256aUx2aXNNbjFxdW1nNWQzTXorcE5CQVFWRGhMcTVWSVJSQ0xSXC9jK21GMllTSjhCV3E5ejNjbmx1RjlCdVR3SjZHRzVKc2cxckdcLzkwb0tZSExSdFBLSE1sVDdaZ3pjRXlmckMyRU1mXC84TGNuZHlMN1lVa1FmTWRCTzQ2ZVZ6ZkRlOXM0Q0p0bUp5SUhZdlA2Tk5tTW9wUzRvcE8zcitLemFuTjhoemFhTmZKYmp6OXZBTHhzZ2xtSjNsM3o1aUVnSG5ZNEpnZU1kZEFCSFNxc1VQenUyRWk2TTJPcVNQb3VvSUxHeDlwanBxbUhVNmVXM1JMbVRGT2NNVkpMNEd4MmF2S0w5NXZzc0Nsc2VzQld4QmZIb014WkJjZFl6akxcL0ZnQ1lTdUZyQ09tMVloT0ZvaVRTYVNmcnhrSXBxYzlRXC9BaXgxa053OVVvNWRKM0h3YlwvZEFyS0REdjVJNmZ0VFM4M0ErT09NZlE0SUpCalY4WG1Fa09BQTY2eVJBanFRSTNubkgyU09nbFF5ck96cStqMUIwNk9MQXhJTzNNZ29RZktRTGx3Nk80YW83SWVRMlJBY0dMVEF0TmNraEpSTXVqTFlIQVhwcnVWUno3REc5ZFN4eDZcL0ZjTVkxUFl1SEdtNEFHcnRNeVwvWG5IeE5rVkpib21kaUFsREErckdDbGI1UjdreFlTUzNJSmljamVqb0lSNWZIalh5UU83SFFyeERVblNsd2s5anJwMmw2Tk90S09LaW9nXC9kWW9HMGNzN2NCRjhEOUJhellKc3NZWkFRS1wveGRaUVg2djJOdm5wYTVRNE1NdWNpajZ2K0RLRGR2NTFwRDhMa3QxUHNLUmtBQW5Bc3o1ZlRIa2pZYXZQZ0drelhya0p2b050VHpzNWdpWVpOMVpoZ294R21RalpPVEhBczVhbHlQcEFaY3Y5Tm8rQ2NmanpudVdxc3FcL0lZWGZSWnA4bWQ4XC9abmpaWENKSUZiZmRiVmROd3hiQTMrT3hWOGRVNmZJdTkrc0U4M3BMdVlZRVQwakN3aGJjTVJaVzA4SUZZV2JUd090VXpRS0U4RHlvNDhEOXB0S2hEb0ZYcFU1SXFJN3lvcVdjNlwvTDdPbWduTWlRbXVCRXh4SUVWaUE5NEZtcnFxN2k3ZWtLSEtvZXhsazlLK3hhNU5sc1phUHY0VExKUzJFRG51Q1F3d2o4azR4YnN3N1htem9VZ005aTdGSEFpdHRtZnRzK2kyQXUzUXl0NUhWR3FKS2FwNCtReWdCcjJjU3dOZEFzb3JUU0pcL2hEaG0wVXRMaWRPeDk1ckNxQWdnaHhzODd1UjhzM05pV0dLd1RyNmgxdDZhWnprZExwR05adWl4U1FsSGx0YlwveGg0eXRZcWgwR2ErOFQyVnByem4yUTF0bjJoa0VLRnVSRVpDWWVRYUxDbHB3VCttbHQiLCJtYWMiOiJmMzdmMWRmNGU5NGY2YjgzMjAzMTZmMjBhMTJmYTE4ZTVkNDEyYmJmMzE0ZWYwMmFmNGQ0Y2VjNDAxMjliY2Y0In0=

Chị cả Tiêu và người Ngô gia đau đầu.

Ads
';
Advertisement