Rốt cuộc Mã Đình Đình cũng quay về chủ đề chính, nói: “Tôi muốn hỏi thăm một chuyện với cậu. Là con trai kế toán đại đội các cậu hình như tên Trương Văn Thuận gì đó, nghe nói đang rất tốt với một nữ thanh niên trí thức đại đội các cậu, có chuyện này sao?"
“À, cậu hỏi chuyện này à"
Phương Xảo Như nhìn Mã Đình Đình, cười mỉm nói: “Hồi trước cậu đâu phải người nhiều chuyện, nói đi, có phải có người tìm cậu hỏi thăm chuyện này phải không?"
Mã Đình Đình cũng không giấu cô ta.
Dù sao bên phía Liêu Thịnh cũng sẽ tìm người hỏi, cũng không lo Phương Xảo Như có lòng riêng cố ý giấu cô ấy cái gì.
Cô ấy nói: “Ừm, Trương Văn Thuận đó, không phải anh ta đính hôn với con gái bí thư đại đội chúng tôi sao? Cô gái đó tìm tôi hỏi thăm giúp, Trương Văn Thuận đột nhiên tìm cô ấy từ hôn, cô ấy không thể tìm người hỏi thăm có chuyện gì đó sao?"
Chẳng hề nói thẳng cho cô ta biết lý do thoái thác mà Trương Văn Thuận nói kia.
“Chao ôi, chuyện này à."
Phương Xảo Như thở dài nói: “Không phải trước đó cậu nhìn thấy tôi và một cô gái đi chung với nhau sao?"
" Là cô ấy. Cô ấy xuống nông thôn sớm hơn chúng ta, mấy năm rồi. Thực ra mấy năm trước Trương Văn Thuận đã thích cô ấy, nhưng mà lúc đó vẫn còn đang có người yêu ở trong thành phố nên không đồng ý với Trương Văn Thuận. Mấy ngày trước cô ấy đột nhiên nhận được thư của người yêu trong thành phố kia, nói là không đợi cô ấy được nữa, muốn kết hôn cùng với một cô gái khác. Tính cô ấy yếu đuối không chịu nổi đả kích này, khoảng thời gian đấy đều dựa vào sự chăm sóc của Trương Văn Thuận mới chống đỡ được. Dưới sự cảm động nên cô ấy đã đồng ý với anh ta rồi thành người yêu với anh ta"
Cô ta nói xong nhìn về phía Mã Đình Đình, không chú ý đến sắc mặt của cô ấy đã thay đổi mà nói tiếp: “Đình Đình, tính tình của con gái bí thư bọn cậu là như nào vậy? Nghe Trương Văn Thuận nói anh ta và con gái của bí thư bọn cậu hoàn toàn là do bố mẹ ra lệnh ép cưới, đàn ông chưa kết hôn mà có điều kiện ở trong núi khá ít. Cho dù là con gái bí thư, nếu tìm được một người dân bình thường cũng sẽ sống cuộc sống bán mặt cho đất bán lưng cho trời như những người dân khác. Cho nên bí thư các cậu dùng tình bạn bố ông ấy quyết định cuộc hôn nhân này. Nhưng anh ta và Hồng Mạn, chính là bạn cùng ký túc xá của tôi, tên là Lý Hồng Mạn. Anh ta và Hồng Mạn nói con gái bí thư các cậu trái lại cũng chẳng phải người không nói lý, anh ta sẽ nói chuyện với cô ấy thật tốt, để cô ấy chủ động từ hôn."
Khóe miệng Mã Đình Đình co rút.
Nói chuyện với cô ấy cho tốt? Nói anh ta thay quần áo giúp con gái nhà người ta, sau đó nhìn sạch người ta muốn chịu trách nhiệm?
Buổi chiều quay về xe bò Mã Đình Đình lại đối chiếu với thông tin mà mình nghe ngóng được với Liêu Thịnh, trên cơ bản xác nhận độ tin cậy của thông tin.
Ngoài ra Liêu Thịnh còn hỏi một số chuyện liên quan đến người yêu cũ của Lý Hồng Mạn kia, nhưng mà đây cũng không có ý nghĩa gì quá lớn là được.
Hôm nay Trình Ninh đều ở ký túc xá sắp xếp lại tài liệu, chọn lựa sản phẩm mộc phù hợp cho nhà máy sản xuất.
Sắp xếp danh sách xong lại vẽ bản phác thảo.
Hai người vừa ăn bánh bột ngô rau dại vừa thảo luận sản phẩm phù hợp sản xuất. Chu Hiểu Mỹ sinh ra và lớn lên ở trong núi lớn, cuộc sống, kinh nghiệm và kiến thức đúng lúc bổ sung cho Trình Ninh nên hai người thảo luận có thể gặp được chút tia lửa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất