Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong (FULL)

 

Hàm răng cắn chặt môi, trông Thu Mộc Trân có vẻ đã hạ quyết tâm rất cao. Cô nhỏ giọng nói với Hàn Văn Tuyết: “Chào Hàn phu nhân, xin hỏi, chị có thể cho tôi một tấm vé tham dự buổi đấu giá “Đêm hội Trung thu” không?”  

 

“Ồ? Cô mà cũng muốn lấy à?”, nghe Thu Mộc Trân lên tiếng, Hàn Văn Tuyết liền bật cười, hỏi lại bằng giọng trêu đùa.  

 

Giọng điệu vừa khinh miệt vừa xem thường, lại vừa có ý châm chọc, như thể cô ta vừa nghe được câu chuyện cười hài hước nhất trên đời vậy.  

 

Thu Mộc Trân nói tiếp: “Tôi có thể mua vé của chị, đương nhiên, chỉ cần chị đồng ý bán lại”.  

 

Cô ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Tuyết, đôi mắt xinh đẹp ánh lên vẻ kiên quyết đến lạ lùng.  

 

“Ối chà, lại còn muốn mua lại vé của tôi cơ đấy?”  

 

“Các chị em ơi, vợ của một kẻ ở rể bảo rằng muốn mua vé từ tôi này”.  

 

“Ha ha”.  

 

Nụ cười trên gương mặt Hàn Văn Tuyết lại càng sâu xa hơn.  

 

Mấy cô nàng xinh xắn ăn vận loè loẹt kia bèn cười rũ rượi. Tiếng cười của họ nghe mỉa mai và chối tai vô cùng.  

 

“Cô Thu à, để có được mấy tấm vé này, tính cả tiền mời đi ăn và tặng quà, thì chồng tôi cũng mất gần hai triệu đấy”.  

 

“Nhưng nếu cô Thu đã muốn mua thì tôi sẽ giảm giá vậy. Một triệu nhé, sao nào, cô đủ tiền mua không?”, giọng điệu đùa cợt của Hàn Văn Tuyết lại vang lên.  

 

Sắc mặt Thu Mộc Trân lập tức tái đi.  

 

Cô im lặng rất lâu, rốt cuộc cũng phải cúi đầu.  

 

Vừa rồi cô còn hạ quyết tâm, chỉ cần giá vé rơi vào khoảng một trăm nghìn tệ thì cô sẽ mua ngay. Nhưng cô đánh giá quá thấp giá trị của tấm vé này rồi.  

 

“Ha ha”.  

 

“Cô Thu à, sao cô không nói gì vậy?”  

 

“Có phải không mua nổi không?”  

 

“Đến một triệu mà cô cũng không có, thế mà còn mặt dày muốn tham gia buổi đấu giá cao cấp này à? Cô không biết xấu hổ sao?”  

 

“Tôi đã bảo rồi, buổi đấu giá này toàn là mời các đại gia quyền lực đến từ nhiều thành phố của Giang Đông. Họ chẳng giàu thì sang, ít nhất cũng phải sở hữu hàng tỷ đồng trong tay. Cô chỉ là hạng thường dân bé nhỏ, còn là vợ của một tên ở rể. Nghe lời khuyên của tôi đi, đó không phải là nơi mà người như cô có thể bước chân vào đâu”.  

 

“Dù có vào được thì cũng tự chuốc nhục vào thân thôi, mất mặt lắm đấy”.  

 

Hàn Văn Tuyết bật cười suồng sã, dùng giọng điệu bề trên để nói chuyện với Thu Mộc Trân. Giọng nói của cô ta đầy mỉa mai và giễu cợt, vô cùng rõ ràng.  

 

Tựa như một phu nhân nhà giàu đang nhìn xuống con sâu cái kiến vậy.  

 

Lời nói ra không hề nể mặt Thu Mộc Trân chút nào.  

 

“Cô ta mà cũng muốn tham dự sự kiện của giới thượng lưu ấy hả?”  

 

“Cũng không nhìn lại xem bản thân mình là ai, có xứng hay không”.  

 

“Hạng nghèo hèn không có nổi một triệu, mà còn mặt dày đòi mua vé của chị Tuyết?”, mấy cô gái đứng cạnh Hàn Văn Tuyết cũng hùa theo cười nhạo.  

 

Chỉ trong chớp mắt, Thu Mộc Trân đã cúi gằm xuống, khuôn mặt thanh tú trắng bệch như tờ giấy, cảm giác bất lực như thể đang quấn chặt lấy cô.  

 

“Im miệng đi, các cô quá đáng rồi đấy!”  

 

“Sao các cô có thể nói vậy chứ?”  

 

“Mộc Trân à, chúng ta đi thôi. Đừng quan tâm đến họ!”  

 

Tô Thiến thấy bạn thân của mình bị sỉ nhục thì lập tức nổi cơn thịnh nộ. Cô ta hét vào mặt mấy người kia, rồi kéo Thu Mộc Trân đi về.  

 

Bọn người Hàn Văn Tuyết vẫn lạnh lùng cười nói: “Thiến Thiến à, dù sao cô cũng là con gái nhà họ Tô cao quý. Sao lại không chú ý đến thân phận của mình, đi thân thiết với vợ của một kẻ rác rưởi thế?”  

 

“Cô không sợ mất giá, làm bẽ mặt người nhà Tô à?”  

 

“Hừ, tôi kết bạn với ai thì liên quan quái gì đến mấy người chứ? Không cần phải lo!”, Tô Thiến hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ngập tràn vẻ phẫn nộ.  

eyJpdiI6IlN3WWs1UG1Md1p5Qkpiem9aUnd5Smc9PSIsInZhbHVlIjoiS04rZnV0NUdnazVocEk3SnFmZnM2ck93N0xzRlZlK1owNmF5XC9WZXFGaVhJUFRSQnAzOTJGVFwvU2xJZ2RVVldaIiwibWFjIjoiNTk4YjM4ZTJhMWM1N2JmOGE5ZTIyZTY4YjBlMjU3YjAzNzQ3YjQzNWJlZDMwOGFiOTAxNzJmZmYwNjFmNWUwZCJ9
eyJpdiI6InZ0VEtUZTI2eFp4SngwYk1NYVhwaEE9PSIsInZhbHVlIjoiNmJXTkdRSmJuWjR2RmN6c2xtQ0llYzBEd2pnTEJrcWFoUUlPZE5IS21sbktqNjA4aDZibTBuYVh0T3lFTzk2SU44NUx1NldDVEM2NXhhZ0FYY3U0MUhEWlwveG1TWjlmSUkxcGg2UXRHenorWGpyWDZqemoyXC9TQnBxM2JHbVhmUGpnZlhNaEVFMWRIRGFQS3BYb0tFeno5RnJENElrWEc5WjBTNG1SY201eTR5dXBHVFFPU0pcL3IzeXNFemtcL0tjbXJzeURJRWZUbzlxd1FqRHcxbzAzeHNcL1BhNVA0Y3FZZHdrVXZzN09RVzUzSFNXK2lpYlZyU1BjS0RXdkZ5WUpLV3VZeTdtTUtxcDIyTkZWRjI1d0doa3lhUFBqckpXSkpFdE1Ma1hUYmVPS3pcLzRxYnM0SmJka2V5S0VJV3dqRXZTdHhqcmZXNkd1V1B5ZjlNZSt3aCt2XC82dWE3d1ZDMzZHZ2t3aGg5aW8rZz0iLCJtYWMiOiJiYWFhMzhkM2E0YWRmNmY0ZmNkMDc4ZjFmN2UyOTA4MmY0NTExOTliYWYwMzE1Y2M1ZmVhYWYxYzYzY2FlMzNmIn0=

Đến bây giờ, Thu Mộc Trân mới nhận ra bản thân mình bé nhỏ và thấp kém đến chừng nào, khi so sánh với những đại gia quyền quý kia. 

Ads
';
Advertisement