Người ta có thể dễ dàng săn được tấm vé ấy, còn cô có lấy hết tiền ra cũng chẳng mua nổi.
Có lẽ, đây chính là chênh lệch giữa người và người.
Giây phút ấy, trong lòng cô cảm thấy buồn bã vô cùng.
“Thiến Thiến à, đừng nói nữa. Chúng mình về thôi”, Thu Mộc Trân thất thểu nói. Cô buồn bã quay người, dợm bước rời đi.
Đúng lúc này, có một vài người đàn ông mặc Âu phục và đi giày da bỗng từ cửa bước vào. Sau khi nhìn bốn phía, họ đã đi thẳng về phía Thu Mộc Trân.
“Xin hỏi, cô có phải là cô Thu, Thu Mộc Trân không ạ?”
“Hửm? Là tôi đây, sao thế?”, Thu Mộc Trân khó hiểu hỏi lại, không biết họ tìm mình làm gì.
Thấy Thu Mộc Trân gật đầu, Kim Bảo bèn thở phào nhẹ nhõm, mừng rỡ nói: “Ôi trời ơi, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được cô Thu rồi”.
“Lần này tìm ra dễ thật”.
Ở lối vào trung tâm thương mại.
Sự xuất hiện đột ngột của mấy người đàn ông mặc Âu phục này đã khiến rất nhiều người chú ý.
“Ôi vãi, là Âu phục của KITON”.
“Một bộ có giá mấy mươi nghìn tệ đấy”.
“Rốt cuộc bọn họ là ai thế?”
“Trông dáng vẻ cung kính như thế, chắc là cấp dưới của ai đó”.
“Cấp dưới mà đã mặc Âu phục cao cấp như vậy, không biết ông chủ của họ là người như thế nào nhỉ?”
“Trời ơi, rốt cuộc những người vừa bước vào trung tâm thương mại của chúng ta là ai vậy?”
Khi đám người Kim Bảo vừa tiến vào, những người ở gần đấy lập tức bàn tán xôn xao ầm ĩ, vừa nói vừa liếc mắt quan sát.
Ngay cả Hàn Văn Tuyết cũng nhíu mày lại.
Tuy rằng trong mắt cô ta, Âu phục có giá mấy mươi nghìn tệ cũng chẳng phải chuyện lạ. Chồng của Hàn Văn Tuyết cũng có mấy bộ Âu phục đặt may riêng có giá như thế. Nhưng điểm mấu chốt ở đây là, mấy người này rõ ràng giống người làm việc dưới trướng của một ai đó hơn.
Ngay cả đám tay chân này mà còn mặc trang phục đắt tiền như thế, thì ông chủ của họ có địa vị cao đến mức nào đây nhỉ?
Đặc biệt là sau khi đám người ấy vừa vào đã đi thẳng về phía Thu Mộc Trân và Tô Thiến, cô ta lại càng thấy hiếu kỳ hơn.
Chẳng lẽ là người của nhà họ Tô?
Theo những gì mà Hàn Văn Tuyết được biết, thì tài chính của nhà họ Tô chẳng mạnh đến thế.
Vừa nhìn thấy đám người Kim Bảo kính cẩn chào Thu Mộc Trân, Hàn Văn Tuyết đã sốc vô cùng.
Họ tìm vợ của tên ở rể kia ư?
Chuyện gì thế này?
Bọn người Hàn Văn Tuyết vừa nhìn vừa thắc mắc.
Không chỉ họ, mà cả Thu Mộc Trân cũng cảm thấy khó tin.
“Cho hỏi, các vị tìm tôi có chuyện gì không?”, Thu Mộc Trân tò mò hỏi.
“Thưa cô Thu, là chuyện tốt”, Kim Bảo cười khì, sau đó lấy ra hai tấm vé, “Chào cô, chúng tôi là ban tổ chức của buổi đấu giá “Đêm hội Trung thu”. Chúng tôi chân thành gửi lời mời cô Thu đến tham dự vào đêm Trung thu. Mong rằng đến lúc ấy, chúng tôi sẽ hân hạnh được đón tiếp cô Thu và tiên sinh”.
Dứt lời, Kim Bảo bèn đưa hai tấm vé vào cửa đầy tinh xảo và sang trọng cho Thu Mộc Trân.
Sao cơ?
Vé vào cửa của buổi đấu giá “Đêm hội Trung thu”?
Nghe đến đây, Tô Thiến lập tức sững sờ.
Hàn Văn Tuyết cũng cảm thấy bất ngờ và kinh ngạc.
Đôi mắt xinh đẹp của Thu Mộc Trân ánh lên vẻ ngỡ ngàng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất