Chương 2.
Tôi nói xong lại nhìn thấy anh đang lạnh nhạt nhìn mình lại thấy đôi mắt anh hơi u ám, lại sợ anh ghét bỏ mình lại gần anh nên liền lùi lại ngồi ngay ngắn nhìn anh.
Từ Mặc Ngôn nhìn cô đang ngồi ngay ngắn nhìn mình, anh thầm chửi mình một tiếng cầm thú người ta chỉ đang nói chuyện đàng hoàng mà anh lại có thể nghĩ đến chuyện đó.
Từ Mặc Ngôn dựa người vào ghế bắt chéo chân nhìn cô nói:" lễ phục này tôi thanh toán, em thích bộ nào cứ chọn đi"
Tôi ngạc nhiên nhìn anh hỏi:" anh nói thật sao, tôi không đủ tiền để trả đâu đấy"
Từ Mặc Ngôn bất lực gật đầu nói :" đúng vậy, em là bạn nữ đi tiệc với tôi đương nhiên là tôi phải thanh toán toàn bộ cho em rồi"
Tôi mỉm cười gật đầu nói :" được, nếu anh nói vậy thì tôi không khách sáo đâu đấy"
Từ Mặc Ngôn cong môi nhìn cô nói:" em cứ chọn thoải mái đi"
Tôi cũng không chọn quá lâu đã chọn được chiếc váy dài màu đen cổ yếm lại hở lưng khoe chọn tấm lưng trắng noãn của mình nhưng phía trước lại không quá hở rất hợp với yêu cầu của tôi.
Từ Mặc Ngôn đang cúi đầu xem tạp chí trên tay nghe tiếng rèm được kéo ra liền ngước mặt nhìn lên thì nhìn thấy cô mặc trên người chiếc váy màu đen cổ yếm không quá hở hang rất hợp mắt anh.
Tôi đứng trước mặt nhìn anh hỏi:" Từ Tổng anh thấy thế nào?"
Từ Mặc Ngôn đứng dậy gật đầu nói :"rất hợp với em, đẹp lắm"
Tôi cười rồi quay lại đi lại chiếc giương bên cạnh nói:" đúng vậy, tôi cũng thấy rất hợp với tôi"
Từ Mặc Ngôn sắc mặt u ám nhìn tấm lưng trắng noãn của cô không hề có một mảng vải nào che lại, hiện tại rất anh muốn rút lại câu nói vừa rồi của mình.
Tôi nhìn nhân viên bên cạnh nói:" phiền cô gọi cái váy này lại giúp tôi, cảm ơn"
Tôi đi vào phòng thay không hề thấy khuôn mặt u ám ở phía sau luôn nhìn chằm chằm vào mình.
Từ Mặc Ngôn nhìn nhân viên nói :" gói lại tất cả những cái váy cô ấy đã thử vừa nãy luôn"
" vâng, Từ Tổng"
Đúng như lời anh nói thì ngày hôm sau tôi đã cùng anh bay về thành phố C, nơi tôi đã từng lớn lên.
Tôi xuống máy bay cũng không được nhà liền mà phải ở lại khách sạn một đêm để cho ngày mai tiện đường đến tham gia hôn lễ.
Tôi không ở trong phòng quá lâu đã đi xuống dưới khách sạn đi dạo, dù gì ở đây tôi cũng đã lớn lên nên rất quen thuộc từng con đường ở đây.
Tôi ngồi xuống chiếc ghế đá trong công viên gần trường đại học lúc trước.
Tôi còn nhớ trong những năm đại học tôi đã từng có một khoảng thời gian yêu đương với một người, tôi cũng là mối tình duy nhất của tôi trong những năm qua nhưng không có gì không thay đổi theo thời gian chứ dù tình cảm thì cũng sẽ như vậy.
Chúng tôi yêu nhau ba năm đại học nhưng đến năm cuối chúng tôi đi thực tập thì anh ấy lại không thể chịu nổi cảnh yêu xa nên đã quyết định chia tay sau ba năm yêu nhau. Tôi cũng không muốn níu kéo người đã hết tình cảm với mình nên đã buông tay và đến bây giờ tôi vẫn chưa yêu thêm một ai nhưng anh lại có thể kết hôn với người khác chỉ sau hai năm tìm hiểu và đó không ai khác là Từ Thiên Minh nhân vật chính của ngày mai.
Buổi trưa tôi đã bị nhân viên makeup bắt ngồi vào bàn bắt đầu bôi bôi trét trét lên mặt sau hai giờ trôi qua thì tôi đã được buông tha.
Tôi nhìn mình trong giương nhìn biến thành một người hoàn toàn khác không còn dáng vẻ ngọt ngào thường ngày mà biến thành người phụ nữ trưởng thành đầy quyến rũ với đôi môi căng mọng màu đỏ.
Tôi dưới sự giúp đỡ của trợ makeup đã thay xong trang phục và bước đã khỏi phòng với bộ lễ phục cao cấp.
Tôi vừa đẩy cửa bước ra đã nhìn thấy Từ Mặc Ngôn đang mặc một vets đen trên người hoàn toàn giống chiếc váy của tôi.
Tôi nhìn Từ Mặc Ngôn đang đi về phía tôi hỏi:" chúng ta xuất phát được chưa?"
Từ Mặc Ngôn dừng lại trước mặt tôi một bước chân gật đầu nói :" đi thôi, tới giờ rồi"
Hôn lễ được tổ chức ở một bãi biển chúng tôi đến nơi cũng đã đến buổi chiều khách khứa cũng tới khá đông tôi lại nhìn thấy nhóm bạn đại học của mình ở trong đó thì dừng chân.
Từ Mặc Ngôn thấy cô dừng lại nhìn về phía chú rể đang mặc vest trắng sánh đôi với cô dâu đang đứng nói chuyện với một nhóm người.
Từ Mặc Ngôn vươn tay ôm eo kéo cô bước đến, nhỏ giọng nói vừa đủ:" dáng vẻ tự tin khi ở khách sạn của em chạy đi đâu rồi"
Tôi liếc mắt nhìn qua đôi mắt đang tràn đầy khinh bỉ nhìn mình, bất mãn nói:" bị anh làm chạy mất rồi, Từ Tổng anh mang bỏ tay ra người tôi rồi"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất