Chương 3.
Tôi chỉ có thể liếc mắt thể hiện sự bất mãn của mình cũng không nói gì thêm ,cố tình bỏ qua cảm giác khó chịu của cái bàn tay đang nằm yên trên eo ra khỏi đầu.
Từ Mặc Ngôn rất hài lòng với biểu hiện cam chịu này của cô, kéo cô đến chỗ cô không muốn đến nhất phải nói đúng hơn là gặp nhân vật chính ngày hôm nay.
Là Từ Thiên Minh người yêu cũ cũng là mối tình đầu của cô, quan trọng hơn cậu ta lại là cháu ngoại của anh.
Người bên trong hôn lễ đã nhìn thấy đôi trai gái có nhan sắc đang đi về phía này, trong đó có người lên tiếng hỏi:" đó chẳng phải là Nhược Vy sao?'
" đúng vậy, không ngờ cậu ấy lại trở nên xinh đẹp như vậy"
Từ Thiên Minh yên lặng nhìn về phía hai người đang rút ngắn khoảng cách về phía này.
Cho đến khi hai người đi đến trước mặt, Từ Thiên Minh gật đầu nói :" Cậu út, cậu đến rồi"
" Cậu út!"
Tôi liếc mắt nhìn qua người đàn ông vẫn lạnh nhạt như thường ngày gật đầu nói:"chúc mừng tân hôn"
Từ Thiên Minh nhìn hai người đứng cạnh nhau không có khe hở lại còn thân mật ôm eo cười nói:" Cậu út, hai người quen nhau à"
Từ Mặc Ngôn quay đầu nhìn cô dịu dàng nói:" đúng vậy, có vấn đề gì sao"
" không có"
Từ Thiên Minh nhìn hai người muốn nói thêm nhưng lại sợ ông cậu nên chỉ đành im lặng rồi dẫn mọi người ngồi vào bàn.
Vừa ngồi xuống bàn mới thấy xung quanh đều là người lạ đều nhìn tôi chăm chú lại không phải bàn của nhóm bạn vừa rồi, tôi kéo tay áo nhìn anh hỏi :" tại sao mọi người trên bàn lại nhìn tôi kì lạ vậy, trên mặt tôi có gì sao?"
Từ Mặc Ngôn lắc đầu nói :" không có gì, mọi người ở đây đều là người nhà của tôi, không cần phải sợ"
" ách" tôi nhăn nhó nhìn anh chỉ đi đám cưới thôi mà lại ngồi chung bàn với người lớn trong nhà sếp lại bảo không cần sợ có cho tôi mười lá gan cũng không làm được có được không?
Bây giờ tôi lại hối hận tại sao chỉ vì nghỉ Tết sớm mà lại đồng ý đi chứ, bây giờ tôi quay về làm việc tiếp có được không?
Từ Mặc Ngôn thấy cô vẫn còn nhăn nhó nhìn mình, anh nhìn mấy người trên bàn nói:" đừng nhìn cô ấy như vậy nữa, cô ấy ngại"
Lão phu nhân Từ nhìn Từ Mặc Ngôn tức giận nói:" con còn dám nói mọi người, không biết giới thiệu sao, câm rồi à"
Từ Mặc Ngôn nhìn cô nhẹ giọng nói :" đây là ba mẹ tôi, còn có chị hai với anh rể ba mẹ của Từ Thiên Minh"
" Đây là Nhan Nhược Vy"
Tôi gật đầu chào mọi người trên bàn rồi im lặng dùng bữa không nói thêm câu nào khác,chỉ mong buổi tiệc kết thúc thật nhanh để còn thoát khỏi chỗ này càng nhanh càng tốt.
Sau hai tiếng thì bữa tiệc cũng kết thúc tôi theo Từ Mặc Ngôn lên xe về khách sạn.
Từ Mặc Ngôn nhìn cô từ lúc lên xe đều nhìn ra ngoài cửa sổ không hề nhìn anh một cái nào, anh kéo lỏng cà vạt nhìn cô hỏi:" em làm sao vậy?"
Tôi không quay đầu lại lạnh nhạt nói:"không có gì"
Từ Mặc Ngôn thu ánh mắt lại nhìn về phía trước, hạ giọng nói :" có chuyện gì muốn nói thì nói đi"
Tôi quay đầu lại nhìn anh hỏi:" Từ Tổng có khi nào gia đình anh hiểu lầm chúng ta có quan hệ khác không?"
Từ Mặc Ngôn nghiêng đầu nhìn cô hỏi:" quan hệ gì?"
Tôi thở dài nói :" thì hiểu lầm tôi với anh đang yêu nhau đấy, tôi thấy mẹ anh cứ nhìn tôi cười suốt à nên tôi sợ bà ấy hiểu lầm"
Từ Mặc Ngôn bóp huyệt thái dương lắc đầu nóinói không đâu, em không cần để ý bà ấy"
" ừm, tôi biết rồi"
Từ Mặc Ngôn giơ tay xem đồng hồ nói:" bây giờ cũng trễ rồi , em về khách sạn nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai tôi cho xe đưa em về nhà"
Tôi lắc đầu nói :" không cần đầu Từ Tổng , ngày mai người nhà tôi đến đón rồi"
Từ Mặc Ngôn :" vậy cũng được "
Sáng hôm sau nhận được điện thoại tôi liền đi xuống dưới tầng trệt khách sạn đợi người nhà đến đón, đứng ở cửa chưa được bao lâu thì đã thấy chiếc xe quen thuộc dừng lại trước mặt.
Chiếc xe dừng hẳn có người đàn ông trung niên hơi béo bước xuống từ ghế lái đi vòng đến chỗ cô, nhận hành lý trên tay rồi vui mừng nói:" Vy Vy con đợi lâu rồi phải không, lên xe ngồi trước đi ba đem hành lý ra phía sau"
Người đàn ông trung niên hơi béo không ai khác chính là Ba của tôi, tôi nhìn ông cười rồi dành lại hành lý nói:" để con'
Tôi mang hành lý để lên xe rồi mới đi đến mở cửa ghế phụ ngồi vào, nhìn ba Nhan hỏi:" Ba được nghỉ chưa ạ?"
" Ba nghỉ mấy ngày nay rồi"
Hai ba con chúng tôi về đến nhà cửa kịp vào cửa đã ngửi thấy mùi thịt kho từ trong nhà bay ra, tôi hí hửng mở cửa rồi nhanh tay thay giày chạy thẳng vào trong bếp.
Mẹ Nhan đưa lưng về phía cửa đang nấu ăn trên bếp, tôi bước nhẹ lại ôm chầm lấy bà nũng nịu nói :" mẹ nấu ngon gì thơm thế ạ"
Mẹ Nhan gắp miếng thịt trên nồi đưa lên miệng tôi rồi nói:" ăn thử xem một miếng trước đi, lát nữa rồi ăn tiếp"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất