Từ Tổng , anh thích tôi sao?

Chương 4.

Ở khách sạn Từ Mặc Ngôn đút hai tay vào túi quần đứng im lặng nhìn ra cửa sổ sát mặt đất. 

 

Trợ lý Chu đứng phía sau anh nín thở không dám thở mạnh im lặng đợi anh lên tiếng, Từ Mặc Ngôn hồi thần lạnh nhạt hỏi:" lịch trình ngày mai tôi có những gì?"

 

Trợ lý Chu cầm máy tính bảng mở ra phần lịch trình dày đặc của anh nói:" sáng ngày mai 8h có cuộc họp hội đồng, buổi chiều có cuộc hẹn với Tổng Giám đốc Trương của tập đoàn Trương Hằng đến còn buổi tiệc từ thiện ở khách sạn"

 

Từ Mặc Ngôn lạnh nhạt gật đầu nói :" tôi biết rồi, sắp xếp các lịch trình mấy ngày tới dồn lên hết đi cái nào không cần thiết có thể hủy hẹn hoặc dời qua sau Tết'

 

Trợ lý Chu ngạc nhiên hỏi:" Từ Tổng , anh có chuyện gì sao?'

 

Từ Mặc Ngôn quay người đi qua sofa lạnh nhạt nói :" Tôi muốn nghỉ Tết sớm hơn mọi năm, cậu đi sắp xếp đi "

 

Trợ lý Chu kinh ngạc nhìn anh như không thể tin vào tai mình Tổng Giám đốc của anh cả năm không hề nghỉ một ngày mỗi ngày đều tan ca đến khuya mà bây giờ lại muốn nghỉ tết sớm sao. 

 

Trợ lý Chu cũng không dám hỏi nhiều quay người đi về phòng sắp xếp lại lịch trình của anh trong mấy ngày tới. 

 

Sau mấy ngay ở ngày tôi đã giúp ba mẹ dọn dẹp nhà cửa xong xuôi, hôm nay cuối cùng cũng được ngủ cho đến khi tự tỉnh dậy. 

 

" Mặc Ngôn, con ăn trái cây đi" Mẹ An mang trái cây ra đặt lên bàn vui vẻ ngồi xuống bên cạnh chồng. 

 

Từ Mặc Ngôn gật đầu nói:" cảm ơn dì"

 

Vừa bước ra khỏi phòng tôi nghe thấy giọng nói hết quen thuộc tôi nghĩ mình chưa tỉnh ngủ mới có ảo giác, tại sao lại nghe thấy giọng nói của sếp mình mà lại ở nhà mình chứ. 

 

Đúng vậy, tất cả chỉ là ảo giác thôi. 

 

Tôi vừa ngáp vừa đi ra phòng khách đi lại ngồi xuống ôm cánh tay mẹ Nhan nũng nịu nói :" con đói quá, sáng nay ăn gì vậy ạ"

 

Mẹ Nhan đánh nhẹ vào cánh tay tôi, nhăn nhó nói:" đàng hoàng lại cho mẹ, còn có sếp của con ở đây đó"

 

" Hả" tôi chớp mắt nhìn mẹ rồi nhìn về phía ánh mắt của người đối diện, tôi há hốc mồm lắp bắp hỏi :" Từ...Từ Tổng sao anh lại ở đây?"

 

Từ Mặc Ngôn nhìn thấy dáng vẻ nũng nịu của cô rồi lại chuyển sang vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh, anh cong môi nói:" tôi tình cờ đến đây thăm người quen lại nhìn thấy dì xách nhiều đồ nên giúp dì mang lên nhà mới biết đây là nhà em"

 

Tôi khó chịu nhìn người sếp thường ngày tiết kiệm chữ hôm nay lại hóa thành kẻ nhiều lời. 

 

Ba Nhan nhìn cô nói:"Vy Vy con đói thì mau vào ăn đi, trong bếp có cháo với bánh bao thịt vẫn còn nóng con mau vào ăn đi"

 

Tôi tự nhiên cảm thấy no ngang rồi ai mà lại có thể vui vẻ khi gặp sếp mình trong kỳ nghỉ chứ lại còn tại nhà nữa, ai mà vui nổi chứ. 

 

Từ Mặc Ngôn nhìn vẻ mặt của cô thì bình tĩnh nhìn cô. 

 

Mẹ Nhan đánh nhẹ lên tay cô nói:" con làm gì khó chịu với Mặc Ngôn như vậy"

 

Tôi nhăn mặt nhìn mẹ Nhan nói:" sao mẹ lại đánh con"

 

Mẹ Nhan :" con đợi một lát đi rồi ăn trưa luôn "

 

Tôi thở dài xụ mặt nói:" con biết rồi "

 

Mẹ Nhan kéo chồng đứng dậy nhìn  Từ Mặc Ngôn nói:" Mặc Ngôn lát nữa ở lại ăn chung với gia đình dì luôn nha"

 

Mẹ Nhan cúi xuống nhìn cô nói:" con ở đây nói chuyện với thằng bé đi, ba mẹ vào nấu cơm"

 

" con biết rồi"

 

Tôi nhìn ba mẹ đi vào nhà bếp rồi lại nhìn về phía người nãy giờ vẫn ngồi bên phía đối diện, tôi hỏi:" Từ Tổng, anh hôm nay không đến công ty sao?'

 

Từ Mặc Ngôn lắc đầu nói :" không, tôi nghỉ Tết rồi"

 

Tôi ngạc nhiên hỏi :" anh cũng nghĩ Tết sao.'

 

Từ Mặc Ngôn nhíu mày hỏi :" tại sao tôi không thể nghỉ Tết?"

 

Tôi nói:" Không có gì"

 

Tôi ngồi nhìn Từ Mặc Ngôn cảm thấy hôm nay anh không giống như lúc ở công ty có vẻ nghiêm túc hơn rất nhiều không có nét mặt lạnh như tiền nhưng lại toát ra vẻ hơi có xíu gì đó căng thẳng. 

 

Tôi chống tay lên cằm nhìn anh hỏi:" Từ Tổng, anh đang căng thẳng sao?"

 

Từ Mặc Ngôn không ngờ cô lại hỏi thằng như vậy, anh nắm chặt hai tay lại vẻ mặt bình tĩnh nhìn cô hỏi:" Sao lại hỏi vậy?"

 

Tôi lắc đầu nói:" chắc tôi nhìn lầm thôi"

 

Ba Nhan từ trong bếp nói:" Vy Vy con xuống nhà mua giúp ba chai nước tương đi"

 

" con biết rồi ba"

 

Tôi đứng dậy đi ra cửa định mở cửa thì nhìn ra sau lưng nhìn người đàn ông cũng đang mang giày, hỏi:" Anh đi đâu vậy?"

 

eyJpdiI6IkpnbW4yZnBCV3dmUWZNNjQ2QUlPYkE9PSIsInZhbHVlIjoic055czV4RmNXY0pBTkVzdTBBOWJ1Rkk3dWphVlwvYys5RnRLUStRTmtaajlhV3paVEVRb3NwNTllRXhJeWZvOWZ4b1YrQVVnUjZPWXdCQ3ZWcFpkS2xta29kVklCZTgxRGFzOFZtOWhHb3J5MWhMMGh1VDEwdWhTV0RnVDdRVytOIiwibWFjIjoiYzY3YzZkYjJhMDg1MGEyZTAxOWRmYzQzNmIyMjY4OTg4MjhlMTgxYTk3MDE0Zjg1ZGUwOWQyN2YwMzJhZmU5NiJ9
eyJpdiI6Ikh6S0Vtb2k2T25DUHYwN08xZTBJbEE9PSIsInZhbHVlIjoiSXM0UzNHSFloTEZBaXJEb05OclN3K3B1cG9SR1RqOGk0MmpwSHBFR3RncVwvY0llekFIUDV1YjJLOFdIT0NFXC9qbUFHdm1qQlZSN3VaRHV4UUlScTkrUT09IiwibWFjIjoiNDBjNTlhNDMxMmEwYTM0NTBmY2IyNzU0NWQ4MDM4NTJiYTY3NTZmNThiMDdiZWVhZWMzNWQ1NTgwMmY1ZGQ0ZCJ9

 

Ads
';
Advertisement