Từ Tổng , anh thích tôi sao?

Chương 5. 

" Tôi đi cùng em"

 

Tôi xuống lầu đi vào tiệm cửa hàng tiện lợi đối diện chung cư, quen đường quen lối đến kệ lấy chai nước tương rồi lại vòng qua lấy vài gói bim bim mang ra tính tiền. 

 

Tính tiền xong vừa ra cửa đã gặp phải dì hàng xóm định bước vào, dì hỏi:" Vy Vy, đây la bạn trai con sao?'

 

Tôi nhìn Từ Mặc Ngôn đang giúp tôi xách đồ rồi nhìn dì hàng xóm lắc đầu nói :"không phải ạ, con chưa có bạn trai"

 

Dì hàng xóm nói:" à vậy có cần dì giới thiệu bạn trai cho con không, dì có thằng cháu cũng ngang tuổi con đấy "

 

Tôi từ chối nói:" không cần đâu dì, con đi trước ạ"

 

" được, con đi đi"

 

Trên dọc đường đi từ cổng khu vào cho đến khi đến thang máy vẫn có nhìn luôn nhìn về phía này không biết do bộ đồ trên người tôi hay do người bên cạnh quá thu hút ánh nhìn của người khác, tôi nhanh tay bấm thang máy rồi đi lẹ vào. 

 

Tôi đứng cách xa Từ Mặc Ngôn rồi nhìn anh hỏi :" Từ Tổng, anh có ý định bước chân vào showbiz không?'

 

Từ Mặc Ngôn nhíu mày hỏi:" Không có, sao lại hỏi vậy?"

 

Tôi tiếc nuối nói:" Từ Tổng, anh không thấy mình có giương mặt rất thu hút ánh nhìn sao đặt biệt từ nữ giới đấy, anh mà vào showbiz chắc chắn rất nổi tiếng có khi còn lấy được giải ảnh đế đấy"

 

Từ Mặc Ngôn bật cười nói :" vậy em cũng bị giương mặt này của tôi thu hút à"

 

Tôi  cười nhìn anh nói:" ai mà không mê cái đẹp chứ, đặt biệt người có giương mặt đẹp không góc c.hết như vậy chứ"

 

Từ Mặc Ngôn hỏi:" vậy em cũng sẽ thích tôi như những người khác sao?"

 

Tôi tắt nụ cười nhìn anh lạnh nhạt nói :" Tôi không có khái niệm muốn chung nhà với người yêu cũ với cả công ty cấm yêu đương"

 

Từ Mặc Ngôn cụp mắt nói:" lệnh cấm yêu đương đã bị hủy từ khi em vào làm chính thức rồi"

 

Tôi " ồ " một tiếng để kết thúc câu chuyện rồi bước ra thang máy về nhà. 

 

Lúc bước vào cửa nhà quay lại giành lại túi đồ trên tay anh, nói:" tôi sợ lát nữa mẹ tôi thấy anh xách đồ lại mắng tôi"

 

Tôi thay giày rồi đi vào bếp nhìn một bàn ăn đã được dọn sẵn nhìn vào nhà bếp hỏi:" ba nấu xong hết rồi sao ạ, còn nước tương này thì sao?"

 

Mẹ Nhan bưng dĩa thức ăn ra để xuống bàn nhẹ giọng nói :" để lần sau dùng, chỉ nhờ chị mua có chai nước tương mà đi cả buổi nên tôi đã đổi làm món khác rồi"

 

Tôi nhăn mặt nói:" con đi nhanh rồi đó cũng không có ghé đâu luôn, không tin mẹ hỏi Từ Tổng đi"

 

Tôi nhìn lại Từ Mặc Ngôn đang ở phía sau hỏi:" Từ Tổng có đúng vậy không?'

 

Từ Mặc Ngôn nhìn mẹ Nhan gật đầu nói:" đúng vậy á dì chỉ tại siêu thị hơi đông người nên về hơi trễ"

 

Ba Nhan bước ra nói:" được rồi đi rửa tay rồi vào ăn thôi"

 

" dạ"

 

Từ Mặc Ngôn rửa tay bước ra đã thấy còn có chiếc ghế trống duy nhất bên cạnh cô thì chỉ hơi ngừng lại rồi rất nhanh tự nhiên bước đến kéo ghế ra ngồi xuống bên cạnh cô. 

 

Mẹ Nhan thấy Từ Mặc Ngôn bước ra liền gắp đồ ăn vào bát anh nhẹ giọng nói :" Mặc Ngôn dì không biết con thích ăn gì nên tùy tiện nấu vài món, con ăn thử đi"

 

Từ Mặc Ngôn nhìn trên bàn rất nhiều món nhưng chỉ có một món là món người bên cạnh thích ăn nhất lại nằm trước mặt anh, anh cười nhẹ rồi nói:" con không kén ăn đồ ăn dì nấu có vẻ rất ngon ạ"

 

" vậy thì con ăn nhiều một chút, đừng khách sáo"

 

Tôi lắc đầu rồi nhìn ba Nhan hỏi:" ba năm nay có về thăm bà không ạ?"

 

Ba Nhan lắc đầu, Mẹ Nhan gắp tôm cho tôi nói:" hôm trước bà ấy nói nếu chưa có cháu rể thì đừng về nữa, mẹ sợ bà ấy lại làm mai cho con nên năm nay chúng ta ăn tết ở đây"

 

Mẹ Nhan nhìn Từ Mặc Ngôn hỏi:" Mặc Ngôn, con cũng la l.i.ế.m người ở đây sao?"

 

Từ Mặc Ngôn lắc đầu nói :" không ạ, con là người thành phố A"

 

Tôi lạnh nhạt nói thêm:" Từ Thiên Minh là cháu ngoại của anh ấy"

 

Mẹ Nhan ngạc nhiên hỏi :" thật vậy sao?Nhưng dì thấy con còn trẻ lắm mà"

 

Từ Mặc Ngôn :" chị hai với con cách nhau hơn 15 tuổi"

 

Ba Nhan nhìn tôi hỏi:" cậu ta kết hôn rồi con có biết không?"

 

Mẹ Nhan hỏi:" kết hôn rồi sao nhanh như vậy?"

 

Tôi gật đầu nói :" con biết rồi con đi cùng với anh ấy"

 

Mẹ Nhan cười nhẹ nói:" được rồi đừng nói chuyện đó nữa, ăn cơm đi"

 

Sau khi ăn cơm xong thì tôi liền phụ trách đứng dậy dọn dẹp chén dĩa trên bàn. 

 

" Vy Vy con đi ra tiễn Mặc Ngôn đi, để ba con dẹp"

 

Tôi dừng bàn tay đang cầm đũa nhìn ra phía phòng khách, nhìn Từ Mặc Ngôn đang đứng ở hướng cửa ra vào. 

 

" con biết rồi ạ"

eyJpdiI6IkVQNVl3eENOVlhyVFRCOGpOcW9JUGc9PSIsInZhbHVlIjoiOE1WS1pPZk9peGU1OVMyd3M0Y0xBSml2WFJsVFQwSWt6dkxuaFwvMmJETnVCVTFlSHh2emswWEltekFHV3ZtZVwvZisza2J1eE5WVTZCaG1JXC82U2oybGc9PSIsIm1hYyI6IjRmZDE0MGI0ODMyN2NiMzUzMGI3OTJiYTliYWQzYTM5NDVhOTc2M2UyODY1MGFmNjgwYzdkMGZkYzgzZjJhMmQifQ==
eyJpdiI6IjNKaGNpcmtVditvT3VZR0pZNmpBS1E9PSIsInZhbHVlIjoiejZITTJxa3JyVDNEekd4c0kyRHRNaXhjZVExMTNzb24weGhSMFRpeG5yNUtyK0dnVmFyT3FNM0lCSG5zSkpPaTNLZzdRK2E5TXdScWtvRjNOdFladTI5S0xCZzNwa1RVS0hhZlJlMjloMEdmMXBFZE1cL2lGMmltTllUa0dnSnBVbFpwQjhXZFRPUEozY3h4S1huSjlyclUyNys0Ync0MnBJUSt1UUJuWE1wR0dXVExlZ1E3QmxONm5JTHdJcW4rbGtBZDNYYmRsRFlFaUhCWlNlUm5Fd0dLWVJSdCtMSUxkd3BCQ2VxT2dMU0grNExueThDdTM2dlJjWjNsVlE1bFZiQnZ0ZWdYQ3dETlAzaUdrdnl0VXZKSW5KdUNlKzV5aWVjTHozenNSRmhRV2laYmEzODJjT1E2Tit0WVdkcDVJdWFzckRoVlJURDRhZ290NHdQQnBzNlU1QmRNS2hZeEtrQm9Fb2FmdUFjcz0iLCJtYWMiOiJkY2MwM2QzOGZiMzEzZTVjOWMyMWY4MzBkNzI2NTliNmQwNWRhNDQ4MGU0NGI5YTFiNTMyYTc3MjRhMTc0ZWU2In0=

 

Ads
';
Advertisement