Từ Tổng , anh thích tôi sao?

Chương 7. 

Tại quán cafe người ra kẻ vào liên tục nhưng tôi vẫn không đợi được người cần gặp hôm nay, thậm chí tôi còn uống gần hết tách cafe mà vẫn chưa thấy điện thoại đổ chuông hay bất kỳ tin nhắn nào. 

 

Tôi cúi đầu bấm điện thoại chuẩn bị nhắn tin cho mẹ Nhan thì đột nhiên ánh sáng trước mặt bị cái gì đó che mất. 

 

Tôi ngẩng đầu nhìn lên thì thấy khuôn mặt quen thuộc trước mặt, tôi đứng dậy ngơ ngác hỏi:" Từ Tổng, sao anh lại ở đây ?"

 

Từ Mặc Ngôn nhìn cô hôm nay rất khác thường ngày, cô mặc áo khoác dài, đi giày cao gót còn trang điểm tinh tế.

 

Từ Mặc Ngôn nhìn tôi hỏi:" tôi đến đây mua cafe, còn em tại sao lại ở đây?"

 

Tôi thở dài nói :" tôi đến đây xem mắt nhưng đối tượng vẫn chưa đến"

 

Từ Mặc Ngôn nắm chặt bàn tay lại đến nổi gân xanh, lạnh nhạt hỏi:" đi xem mắt?"

 

Từ Mặc Ngôn cảm thấy giống như ai đó đang bóp chặt trái tim mình vậy rất đau.

 

Tôi gật đầu chuẩn bị nói thêm thì chuông điện thoại reo lên tôi cầm lên nhận máy:"alo, ai vậy?"

 

"..."

 

" à đúng rồi tôi đang ngồi cạnh cửa sổ, mặc áo khoác dài màu hồng nhạt"

 

Tôi cúp máy nhìn Từ Mặc Ngôn nói:" đối tượng tôi tới rồi"

 

Từ Mặc Ngôn lạnh giọng nói:" được, tôi không làm phiền em nữa"

 

Từ Mặc Ngôn quay lưng lại thì nhìn thấy người đàn ông đeo kính, giương mặt trông nhã nhặn bước đang bước đến. 

 

Người đàn ông đeo kính ngừng lại trước bàn nhìn tôi hỏi:" xin hỏi cô là Nhan Nhược Vy phải không?"

 

Tôi đứng dậy gật đầu nói :" đúng vậy, là tôi"

 

Người đàn ông đeo kính giơ tay ra phía trước lịch sự nói:" xin chào, tôi là Bùi Khải"

 

Tôi cũng giơ tay ra chạm nhẹ vào tay người đàn ông nói:" xin chào, tôi là Nhan Nhược Vy"

 

Tôi buông tay ra nhìn Bùi Khải nói:" anh ngồi xuống đi, đã gọi nước chưa"

 

Bùi Khải kéo ghế ngồi xuống ngước nhìn Từ Mặc Ngôn bên cạnh hỏi:" vị này là..."

 

Tôi ngồi xuống nhìn Từ Mặc Ngôn nói:" đây là Từ Tổng ông chủ của tôi"

 

Từ Mặc Ngôn cũng không muốn ở đây lâu liền gật đầu rồi quay người bước nhanh ra khỏi quán cafe. 

 

Bùi Khải nhìn tôi nói:" xin lỗi cô vừa rồi tôi có chút chuyện nên đến trễ "

 

Tôi lắc đầu nói :" không sao đâu"

 

Bùi Khải không vòng vo nói thẳng vào vấn đề :" hôm nay tôi đến đây là bị ép thực ra tôi đã có người mình thích"

 

Tôi mỉm cười nói:" thực trùng hợp tôi cũng bị ép"

 

Bùi Khải nói :" vậy tôi có thể mời cô dùng một bữa coi như lời xin lỗi không "

 

Tôi định lắc đầu thì Bùi Khải lại lên tiếng:" không chỉ có tôi với cô mà còn có cô ấy nữa, chính cô ấy đã đặt nhà hàng rồi"

 

Tôi phát hiện điểm đáng ngờ nhìn Bùi Khải hỏi:" anh vẫn chưa theo đuổi được sao?'

 

Bùi Khải bật cười nói :" tôi theo đuổi được thì đã không xuất hiện ở đây rồi"

 

Tôi gật đầu nói :" vậy được, tôi giúp anh thử cô ấy thế nào? "

 

Bùi Khải nhíu mày hỏi:" cô muốn làm gì?"

 

Tôi cười nhẹ nói :" tôi giúp anh thử cô ấy có tình cảm gì với anh hay không? "

 

Bùi Khải suy nghĩ vài giây rồi hỏi:" tại sao cô lại giúp tôi?"

 

Tôi nói:" tôi không giúp anh thì mà tôi giúp tôi mà thôi"

 

Bùi Khải :" được, hợp tác vui vẻ "

 

" hợp tác vui vẻ"

 

Lúc tôi đi ra khỏi quán cafe thì liền nhìn thấy Từ Mặc Ngôn vẫn đang đứng trước quán cafe nhưng không phải chỉ có mình anh đứng mà cách đó không xa cũng có một cô ấy khá đáng yêu cúi đầu nhìn điện thoại. 

 

Tôi nhìn Bùi Khải nhỏ giọng hỏi:" cô bé đó là người anh thích sao?'

 

Bùi Khải gật đầu nói :" đúng vậy"

 

Tôi gật đầu nói :" rất đáng yêu"

 

Bùi Khải cười nhẹ nói:" cảm ơn"

 

Tôi nhìn về phía Từ Mặc Ngôn lớn tiếng gọi:" Từ Tổng"

 

Từ Mặc Ngôn cúp điện thoại rồi sải bước về phía cô, bình thản hỏi:"có chuyện gì sao?"

 

Tôi lắc đầu hỏi:" không có, sao anh chưa đi nữa?"

 

Từ Mặc Ngôn giơ tay xem đồng hồ nói:"một chút nữa tài xế tôi mới đến"

 

Bùi Khải nhìn tôi nói:" Nhược Vy đi thôi"

 

Từ Mặc Ngôn u ám hỏi:" hai người định đi đâu"

 

Tôi nhìn Từ Mặc Ngôn nói :" tôi với Bùi Khải định đi ăn trưa, anh có muốn đi cùng không"

 

Từ Mặc Ngôn gật đầu nói :" được thôi"

 

Bùi Khải nhìn về phía xe gần đó nói:" vậy chúng ta lên xe đi"

 

Tôi đến xe mà vẫn chưa biết nên ngồi ở đâu, ngồi như thế nào. 

 

Bùi Khải như nhìn ra sự khó xử của tôi liền mở cửa sau nói:" Nhược Vy em ngồi phía sau với tôi đi"

 

Bùi Khải nhìn Từ Mặc Ngôn nói:" Từ Tổng ngồi ghế phụ không vấn đề gì chứ"

 

eyJpdiI6IjF5KzdWdk1tdGFcL2hoY21YZFp2bm1RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlFZOVFSdkpacGJmekFLSEtsa2dUMEpSMGdFb1lLZFFCSm41N0paMGgxdmh0K1wvWlluU1wvVEgzVTV2eXhScWdQMCsrRjFvMWZYWkQ3ZE13VmZkeE91NWh3bjlBSDVVa3RwOG05d3Bsb1hwNlk0dnFlMDNJZTkyMG9cL1wvbWttSmdyeUpXOXVIZisrd3g3Q1Q5Nkt3SzJhQWVuZzI2R2hZYloxK1RZWklRWDZJTUVOeTNtakdLU2NYNElrS20ydGxuWEpkV1JBc1RNZ3gwMFJDNDV4eVwvU2FDZWRmWHR5enMrMFwvOHkwM0RNMXR6YzNiVHZpTGk2YUEyK3p2K2tZK2NFN1EiLCJtYWMiOiIxY2E1MjY0ZTkxNWE3MDM0MzI0ZmNiY2E3ZDY1NDZhMjI3NTI1NGI1M2JmNzNkMzcxNGFhMmM3NDY3OTAzNWI4In0=
eyJpdiI6IlhqeXE1K09MdEZTenhBQ2NTZU9GQ2c9PSIsInZhbHVlIjoiT1lCYWxvN2lZMVQ0QVR4OVdZQUJUYWttY1lhODJtQzBwZ3VzcXJGNGlWWDNmb1JPS21iMW96R3NyYmtvSjhMcGdGQ0NnMVo4OWpOVyt6K1JrSmRPU0E9PSIsIm1hYyI6IjRjOGNkYzE5ODhjMzM5Nzk0YjNhMGI4MWJlYWZhN2M0NTBjZWVlY2Q0ZmY1MDZjYWE5YzkwYjM0NTRjYmZmZjEifQ==

 

Ads
';
Advertisement