Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

 

Hư không hủy diệt, bàn cờ rơi vào trong một mảnh hỗn độn.  

 

Hai đại chí tôn đứng trong không trung, không nói gì.  

 

Lúc này, một đạo hư ảnh to lớn bất ngờ đứng ngăn giữa hai người.  

 

Nhìn bộ dáng này, đúng là Diệp Viễn!  

 

“Bây giờ, ta có thể cùng đàm đạo với các ngươi chưa?” Hư ảnh chậm rãi mở miệng, nói với hai người.  

 

Dược Tổ chậm rãi mở miệng nói: “Ba đại ý chí của thân phụ kinh thiên, đúng là rất hiếm thấy. Chỉ là, muốn cùng ngồi đàm đạo với chúng ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!”  

 

Thánh Tổ Đại Tế Tư cũng nói: “Cảnh giới của chúng ta, sao có thể là thứ ngươi tưởng tượng được?”  

 

Diệp Viễn bình tĩnh nói: “Thánh nhân đều bị ván cờ mê hoặc, thật ra không biết ván cờ chính là thế giới mà hai người diễn hóa. Tên là ván cờ, nhưng thật ra là thế giới mà hai người các ngươi lấy đại đạo luyện hóa thành! Chỉ là, thế giới này âm dương không điều hòa, rõ ràng là một mạnh một yếu, không thể nào thành một thế giới thật sự nên đương nhiên không thể nào thành đan. Chỉ lấy đan đạo ra bàn luận, thật ra… hai người các ngươi đều bại rồi!”  

 

Lời này vừa nói ra, hai người đều chấn động.  

 

Rốt cuộc, hư ảnh cũng chậm rãi quay đầu, nhìn về phía hư ảnh Diệp Viễn.  

 

Ánh mắt thâm thúy kia giống như muốn nhìn thấu Diệp Viễn.  

 

Rõ ràng, hai người cũng không ngờ được, Diệp Viễn lại có kiến giải sâu như vậy.  

 

Nếu không luận đúng sai, hiển nhiên Diệp Viễn đã bắt được bản chất của ván cờ.  

 

Ván cờ là một phương thiên địa, thực ra cũng là một viên đan dược!  

 

Người bên ngoài đều cho rằng hai người đang đánh cờ nhưng thật ra bọn họ đang luyện đan!  

 

Một đan, một thế giới!  

 

Hai người này cùng sáng tạo ra một thế giới.  

 

Đan đạo của hai người đã đến đỉnh cao.  

 

Chỉ là, lần bàn luận này, lọt vào trong tai mọi người ở bên ngoài giống như là sét đánh ngang tai vậy.  

 

Nhất là Cấp Mặc, toàn thân hắn chấn động, trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, dường như được nước Đề Hồ làm cho bừng tỉnh vậy.  

 

“Thì ra là thế! Thì ra là thế!”  

 

Trong thành có vô số Tế Tư, nhưng mà trong những người này, Cấp Mặc có thực lực mạnh nhất!  

 

Cho nên lời nói của Diệp Viễn có sức ảnh hưởng với hắn lớn nhất.  

 

Ván cờ Mạc Vấn đối với sư huynh đệ bọn họ mà nói, quá quen thuộc.  

 

Từ khi đi theo Thánh Tổ Đại Tế Tư, sư huynh đệ bọn họ nghiên cứu ván cờ Mạc Vấn chân chính đã không biết bao nhiêu năm.  

 

Nhưng mà sư huynh đệ bọ họ từ đầu đến cuối không cách nào hiểu được ý nghĩa chân chính của ván cờ Mạc Vấn.  

 

Bây giờ, một câu của Diệp Viễn đã đột phá điểm này!  

 

Đây không phải là một bàn cờ mà là một thế giới, một viên đan dược!  

 

Chỉ là, người bình thường lấy linh dược luyện đan còn hai người này lấy đại đạo luyện đan!  

 

Hai người dùng đại đạo thần thông, hòa đạo của mình vào trong bàn cờ, sáng tạo ra một thế giới ở trên bàn cờ.  

 

Gọi là đánh cờ nhưng thật ra là đấu đan!  

 

Mỗi một con cờ, chính là diễn hóa một phần thế giới.  

 

Dạng đấu đan này, thật đúng là vô cùng thần kỳ!  

 

Sau khi hết khiếp sợ, ánh mắt Cấp Mặc nhìn về phía đạo hư ảnh to lớn kia càng thêm chấn động, thần sắc trở nên hoảng hốt.  

 

Người này, thật sự chỉ là một Tế Tư lục tinh thôi sao?  

 

Ván cờ Mạc Vấn này, hắn tìm hiểu không dưới nghìn vạn năm, thế mà lại không bằng thời gian một ngày ngắn ngủi của Diệp Viễn?  

 

Vừa nghĩ đến đấy, Cấp Mặc không khỏi cười khổ một trận.  

 

Mười một người sư huynh đệ bọ họ, có người nào không phải kỳ tài đan đạo ngút trời?  

 

Mấy nghìn vạn năm qua, bọn họ vẫn luôn tự cho là như vậy, cho tới hôm nay gặp được Diệp Viễn.  

 

Rõ ràng, lý giải đối với đan đạo của Diệp Viễn, đã chạm tới bản chất của đạo.  

 

“Hừ! Chỉ là sâu kiến, cũng dám hi vọng bàn luận với chúng ta, không biết trời cao đất rộng! Cục diện này thế nhân đều biết, là bản tổ thắng, ở đâu đến lượt ngươi xen vào?” Trong miệng Dược Tổ truyền đến thanh âm khinh thường.  

eyJpdiI6Im5GTHhXcmdSUGJJMkNjR2Y5S0VsNEE9PSIsInZhbHVlIjoienZXWWNwTEpueE9MTlFPcEhkbk1IeWtRV0gzZ0JmRmFyNGpCYUtMTktOOXZ1SDk2Q2dQU3g5NHFQN3ZZODFtSSIsIm1hYyI6IjFmNzgxZTkxNGE1OGIwMzUxOWJlYTBlZTE2NDFhNjkwZjg0ODY3NGIwMDkxOGViNmE5ZjNiMzRkZWY1MmU2NGEifQ==
eyJpdiI6ImZSSzkweGYzaG84RmtIdUw5Y29HTmc9PSIsInZhbHVlIjoiXC96TkRcL1FuUTVlQnNIdXFsRkk5K0I4MUVWMERsTStjRWRpN1wvY1F5OExrbnBudlZHdWZrbTZMMnRybVo1WHJQZndDd3F0QU9iWUo3RFdGUHNOYTd5eGh1dHpPMkZZalpVbTdxcDlQYTJYZVpkK1RYMnFRTHpqYzczektGNXdvU2NKaGtMWWU0QjE0Y2xmdWlDdW5KXC96cSsrQ1dlbzl6MklkWVwvWmFLMDB3VjRma1lhV0NsSWIzaEtYMUpRcXdva1kiLCJtYWMiOiI1NmRjNTlkZWUyN2RiM2MxZDNhYjljYzg1NGE0NDQ5OGViNzViYjljMjI4ODAyNDk2OGQ3MjFmM2NlNzIzMzFiIn0=

Dược Tổ sầm mặt lại, nói: “Hỗn xược? Ngươi cười cái gì!” 

Ads
';
Advertisement