“Ha ha ha…”  

 

 

Trong đại điện tổng đàn Tế Tư Thần Điện, truyền đến một trận tiếng cười sảng khoái.  

 

Trong tiếng cười của Dực mang theo vẻ hưng phấn, vẻ mong đợi, còn có một tia chấn kinh.  

 

“Đạo đan! Hay cho một tiểu tử kinh tài tuyệt diễm, bây giờ thời gian mới có bao lâu mà hắn đã luyện chế được đạo đan rồi! Bản đế, đúng là không nhìn lầm hắn!”  

 

Cấp Mặc khẳng khái nói: “Tư chất của Á Thánh, quả nhiên là khoáng cổ thước kim! Sư tôn không biết đâu, lúc con nhìn thấy hắn luyện chế Hỗn Độn Luân Hồi Đan, trong thoáng chốc còn tưởng rằng sư tôn đang luyện đan!”  

 

Dực mỉm cười, lắc đầu nói: “Con sai rồi!”  

 

Cấp Mặc sững sờ, nói: “Sai rồi?”  

 

Dực gật đầu nói: “Thiên phú đan đạo của hắn, đương nhiên là đứng đầu thế gian này! Nhưng mà, từ xưa đến nay, bao gồm cả Dược Tổ và bản đế, có người nào không phải hạng người kinh tài tuyệt diễm? Nhưng mà có ai có thể ở vào độ tuổi của hắn có được thành tựu như thế này?”  

 

Cấp Mặc như có điều gì đó suy nghĩ, ngẫm lại đúng là như thế.  

 

Có thể đạt tới cấp độ “Đạo”, bất luận là Dược Tổ hay Thánh Tổ Đại Tế Tư, đều tuyệt đối là thiên tài tài năng xuất chúng nhất trên đời này.  

 

Nhưng mà, cho dù là Dược Tổ hay Thánh Tổ Đại Tế Tư thì ở trước mặt Diệp Viễn kinh tài tuyệt diễm thì vẫn ảm đạm phai mờ!  

 

Điểm này, bất luận là hắn có thừa nhận hay không thì nó cũng là sự thật!  

 

Cấp Mặc khom người thi lễ, nói: “Xin sư tôn chỉ điểm!”  

 

Dực chậm rãi nói: “Tu hành, quan trọng là tu tâm! Thông Thiên Giới to lớn, khó có thể tưởng tượng được. Dòng sông thời gian cuồn cuộn, bao nhiêu thiên tài như cá diếc sang sông. Phàm là người có thể đứng ở trên đỉnh mây thì đều có những phẩm chất mà người bình thường không có được! Phẩm chất, mới có thể đưa tài hoa vô hạn của ngươi phóng đại, khiến cho ngươi có được khả năng vô hạn!”  

 

“Không kiêu, không nóng nảy, không tham, không giận! Gặp chuyện thì cơ trí tỉnh táo, có nghị lực lớn, tuyệt không nhận thua…! Trên người tiểu tử này có được tất cả phẩm chất để trở thành cường giả tuyệt thế! Thiên phú là có thể cải tạo. Chí ít, bản đế muốn cho một con biến heo thành Thiên Đế không tính là có bao nhiêu khó khăn. Nhưng mà, heo chính là heo! Cho dù thành Thiên Đế thì nó vẫn là heo! Nó vẫn sẽ như cũ hết ăn rồi lại nằm, bỏ tu luyện ở một bên. Nhưng mà, phẩm chất lại cần thời gian lắng đọng, cần tự bản thân mình lĩnh ngộ.”  

 

“Đương nhiên, những đạo lý này bản đế cũng rất lâu sau này mới từ từ lĩnh ngộ được. Mà hắn, giống như là trời sinh đã biết vậy! Nếu như ta đoán không nhầm, lúc trước nhất định bản thân hắn đã gặp biến cố rất lớn.”  

 

Ánh mắt Thánh Tổ Đại Tế Tư thâm thúy, trong mắt lộ ra vẻ cơ trí, giống như là nhìn thấu Diệp Viễn.  

 

Cấp Mặc nghe thế thì kinh hãi một trận!  

 

Lời này, nếu đặt ở bên ngoài sợ rằng sẽ khiến sóng to gió lớn.  

 

Thế nhân đều trọng thiên phú, coi nhẹ phẩm chất.  

 

Nhưng trong mắt sư tôn, phẩm chất lại quan trọng hơn thiên phú!  

 

Thậm chí, trong mắt sư tôn, thiên phú căn bản không đáng một đồng!  

 

Lúc Cấp Mặc còn chìm đắm trong chấn kinh, Dực lại cười lạnh một tiếng, nói: “Lão gia hỏa Dược Tổ kia, đời này cũng chỉ như thế thôi! Bởi vì, hẳn thiếu hụt phẩm chất! Nửa bước này, hắn vĩnh viễn cũng không bước qua được! Ta và Diệp Viễn, cuối cùng rồi cũng sẽ vượt qua hắn!”  

 

Trong lòng Cấp Mặc chấn động mãnh liệt, sư tôn ở trong Tế Tư Thần Điện, đã biết trước được tương lai?  

 

“Sư tôn, Á Thánh kinh tài tuyệt diễm như thế, có khi nào gây nên kiêng kị với Dược Tổ hay không?” Cấp Mặc chợt nhớ tới cái gì đó, hỏi.  

 

Dực cười lạnh nói: “Dựa vào cái tính khí nóng nảy của hắn, đương nhiên là kiêng kỵ! Có điều, thế nhân đều biết Diệp Viễn là Á Thánh của Tế Tư Thần Điện ta, thách hắn cũng không dám động thủ! Dựa vào sự hiểu biết của bản đế với hắn, hắn nhất định sẽ dùng các loại phương pháp để chèn ép Diệp Viễn, khiến hắn chẳng khác nào người thường! Chỉ là… Ha ha, bất luận hắn dùng thủ đoạn gì thì sợ rằng sẽ hoàn toàn ngược lại, sẽ ngày càng nâng Diệp Viễn trưởng thành!”  

 

…  

 

Bốn phương Nam giới hội đàm, nam giới hội minh thỏa hiệp, Vạn Bảo Lâu thỏa hiệp, bảy đại thế gia ẩn thế cũng thỏa hiệp!  

 

Hoàng thành Thiên Ưng, độc chiếm sáu phần số định mức của Nam giới!  

 

Thật ra, Vạn Bảo Lâu nói lời xin lỗi, nể mặt Phiêu Vũ Thiên Tôn, hắn không cũng không ngại cho Vạn Bảo Lâu nhiều định mức một chút.  

 

Dù sao, hắn và Vạn Bảo Lâu cũng không có thâm cừu đại hận.  

 

Nhưng mà, Giang Hồi Thiên Đế ở trước mặt Diệp Viễn lên mặt, khiến những số định mức này đến một phần cũng không còn.  

 

Vạn Bảo Thiên Đế là Thiên Đế biết làm ăn nhất Nam giới, hắn là người khôn khéo bậc nào?  

 

Hắn để Giang Hồi Thiên Đế đại biểu hắn đi xin lỗi, chính là vì tranh thủ số định mức ấy.  

 

Nhưng mà, Giang Hồi Thiên Đế lại đập bể.  

eyJpdiI6IkRhSG5tOGNoYzdNeTVUTnprSkIyNGc9PSIsInZhbHVlIjoiZ1owaFdGQzJtWmswQk1UOFdFSTBRaW85aEtIVEVsU0RjK3J6UnQ3eHJzWGRGUnUySHN4NnlHXC9XeGc0M1VPbW0iLCJtYWMiOiI0MWRlZDRlOGJhMDk3ZjFiNTA5NTAxYjhjYmEyYjljMjhkZDQ2MmE5MDM5ZWI0ODRlOWI2OGM4NjliN2EyODljIn0=
eyJpdiI6ImFScWJoNlwvbmE3eXV2Ylo1U0h2M2ZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImhRY054cFZjS0ZoSFZhXC9KVFViNWRrXC9wdTBjaVJzNW5NQWdXTFpFN29ZVjJqeHVwS3lwY3FNd1ZRMFRhbkQ0NHQ0OUNcLzNPaytBQWJJbWtLcTZzbm10UUxMV1BQMFJnUWNLYlRUaTllZHJZTGUxb2JSUzFNZ3NKU3dHXC9reENcL1ErbzA4Mmw0d2xvanFjM09VOFZyWDZTaWJtbUFodjVlZzhlWktTTkkyVHVZMlVKVmZTcGxPN3VySVA3TEc2emJBN3ZcLzNvUmtMcXBJNFQxa1pvelgyNkdYMmgyQ01lN3BxODJIaHhGUU94bjlyOXRPZ1ZKRmhTbnlKdWpTYnRWSnJRQzhrUW0rT1wvTWxibWg1K3NCQVpGcHYxTnJsUFdSU1JVQlNxblwvYys2OGc2WGpxMHhpNmVSSDdvQVp3YVZBdTFyNzFJZXowVTJLXC8wdFVJSGdJTUdBQT09IiwibWFjIjoiNzkzYWE0ZmY3ZDNmNGI3MDUxYmFiM2E1MjNkNTE4NDI1MDE5NTllYjIwZjM2MGIxMWQ0YWEyZmQ5NDYyYzA2NSJ9

Ads
';
Advertisement