Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

 

 Nhưng mà sự kiêu ngạo của Thiên Đế lại khiến cho hắn không cách nào cúi đầu.  

 

Nói một vài lời khiêm tốn đã là cực hạn của hắn rồi.  

 

Mà thái độ của Diệp Viễn cũng đã triệt để chọc giận hắn.  

 

Ánh mắt Giang Hồi Thiên Đế trầm xuống, nói: "Diệp Viễn, bản Đế hạ thấp tư thái, dùng lời lẽ tốt đẹp để khuyên bảo ngươi, ngươi lại ép người quá đáng! Ngươi đừng quên, Vạn Bảo lâu vẫn còn nắm giữ đan phương trong tay! Nếu như bọn ta công khai đan phương ra, ngươi biết sẽ có hậu quả gì!"  

 

Diệp Viễn nhìn về phía Giang Hồi Thiên Đế giống như nhìn một tên đần, nhếch miệng cười nói: "Ngươi thấy vui là được!"  

 

Nói xong, hắn quay sang nói với Phiêu Vũ: "Phiêu Vũ lão ca, lúc Cấp Mặc tới đây ta đã thuận đường lấy được một vài linh dược bậc bảy. Hai hôm này vừa vặn luyện chế ra mấy khỏa Vũ Hóa Thăng Linh Đan, hẳn là đủ để ngươi tu luyện một đoạn thời gian. Còn về phần Triều Nguyên lão ca bên kia ta lại là có chút nhức đầu."  

 

Diệp Viễn vỗ vỗ trán, làm một bộ dáng nhức đầu.  

 

Thật sự hắn có chút đau đầu!  

 

Chuyện lần này, Diệp Viễn thiếu hai cái nhân tình lớn nhất, chính là Phiêu Vũ Thiên Tôn cùng với Triều Nguyên Thiên Tôn.  

 

Phiêu Vũ Thiên Tôn còn tốt, hắn vẫn còn không gian tăng lên.  

 

Thế nhưng, Triều Nguyên Thiên Tôn muốn tăng lên nữa lại chính là cảnh giới Thiên Đế!  

 

Linh dược của Cửu Huyền Thiên Đế Đan, hắn biết đi đâu kiếm thêm một phần?  

 

Một bên, ánh mắt Giang Hồi Thiên Đế lại ngưng tụ.  

 

Đây chính là Hưu Linh thần đan!  

 

Bây giờ, một viên đan dược Diệp Viễn tự tay luyện chế ra, đặt ở bên ngoài đều là bảo vật vô giá.  

 

Dùng một viên Thần đan bậc tám đổi với viên Hưu Linh Vũ Hóa Thăng Linh Đan này, tuyệt đối sẽ có người đổi.  

 

Thế nhưng, hắn lại đưa cho Phiêu Vũ Thiên Tôn giống như rau cải trắng!  

 

Một lần đưa tới mấy khỏa!  

 

Những đan dược này đủ cho Phiêu Vũ Thiên Tôn tu luyện tới Thiên Tôn đỉnh phong.  

 

"Tiểu tử, ngươi thật không coi ai ra gì! Ngươi sẽ vì sự phách lối của ngươi mà trả giá thật lớn!" Giang Hồi Thiên Đế có loại cảm giác bị phớt lờ, cả giận nói.  

 

Thế nhưng, Diệp Viễn lại giống như không nghe thấy, tiếp tục nói với Phiêu Vũ: "Đúng rồi lão ca, nơi này có ghi chép những tâm đắc Đan Đạo mấy năm nay của ta, ngươi có thể cầm xem một chút, chúng ta cùng nhau tiến bộ."  

 

Ánh mắt Phiêu Vũ ngưng lại, hô hấp trở nên dồn dập hẳn lên.  

 

So với đan dược, ngọc giản này còn trân quý hơn!  

 

"Diệp Viễn, ngươi thật sự muốn đem chính mình ép vào đường chết sao? Người dám đối địch với Vạn Bảo lâu ta đều không có kết cục tốt!" Giang Hồi Thiên Đế tức giận nói.  

 

Diệp Viễn: "Phiêu Vũ huynh, ngày mai cùng gọi Triều Nguyên lão ca đến đây, chúng ta không say không nghỉ!"  

 

Giang Hồi Thiên Đế: "..."  

 

Nơi này, hắn thực sự không thể tiếp tục ở lại được nữa.  

 

Sau khi Giang Hồi Thiên Đế rời đi, Phiêu Vũ khẽ thở dài, nói: "Lão đệ, ngươi hà tất phải như vậy chứ? Chẳng lẽ... ngươi thật sự không sợ Vạn Bảo lâu công khai đan phương sao?"  

 

Diệp Viễn cười thần bí, nói: "Đan phương? Ha ha, lấy đan phương của ta ra uy hiếp ta, thật không biết đầu óc tên này có phải được làm bằng đậu hũ hay không nữa! Nếu như Vạn Bảo Thiên Đế thông minh thì hắn nên khiêm tốn một chút! Sau đó, cúng bái lấy lòng ngươi! Có ngươi ở đây thì còn có mấy lời dễ nói; chẳng may đắc tội ngươi, ha ha... việc kinh doanh của Vạn Bảo lâu hắn ở Nam giới cũng lập tức chấm dứt!"  

 

Thần sắc của Phiêu Vũ Thiên Tôn hơi rét lạnh, bây giờ hắn mới biết, con át chủ bài của Diệp Viễn đã sớm không phải là đan phương gì đó.  

 

Có lẽ từ lúc vừa mới bắt đầu, đan phương này hắn cũng không hề để vào mắt!  

 

Đúng vậy, lấy đan phương của Diệp Viễn ra để uy hiếp chính hắn, đây không phải là trò cười hay sao?  

 

...  

 

"Sư tôn, tên tiểu tử miệng còn hôi sữa này này thật không coi ai ra gì, căn bản không để Vạn Bảo đạo tràng chúng ta vào mắt! Theo ta thấy, hiện tại chúng ta hẳn là nên công khai đan phương, liên hợp với hai phe khác cùng nhau đối phó với tên tiểu tử này! Thiên Ưng đạo tràng của hắn không phải chỉ có một tên Thiên Đế cấp một nho nhỏ thôi sao? Làm sao có khả năng đối địch với toàn bộ Nam giới?"  

 

Sau khi trở lại Vạn Bảo đạo tràng, Giang Hồi Thiên Đế làm một vẻ mặt tức giận.  

 

Hắn là đại đệ tử của Vạn Bảo Thiên Đế, thời gian đi theo Vạn Bảo Thiên Đế lâu nhất, địa vị ở Vạn Bảo đạo tràng cũng cực cao.  

 

Chỉ là, hắn nói đến mức mặt mày hớn hở nhưng lại không phát hiện sắc mặt của Vạn Bảo Thiên Đế đã cực kỳ khó coi.  

 

Chờ hắn nói xong, Vạn Bảo Thiên Đế cười lạnh một trận, nói: "Giang Hồi, ngươi là heo sao? Bản đế bảo ngươi đại biểu Vạn Bảo lâu đi xin lỗi, ngươi lại chạy tới ra vẻ Thiên Đế uy phong với Diệp Viễn? Đầu óc ngươi có phải là đậu hũ thối hay không! Thiên Đế là rất đáng gờm sao? Chẳng lẽ ngươi không biết Diệp Viễn dùng đan dược sáng tạo ra một cường giả Thiên Đế sao? Nếu như không phải linh dược của Cửu Huyền Thiên Đế Đan quá mức trân quý thì Triều Nguyên Thiên Tôn chính là người thứ hai của Thiên Ưng đạo tràng! Về sau sẽ còn có người thứ ba, người thứ tư!"  

 

Giang Hồi Thiên Đế bị chửi đến mức ngơ ngác, sư tôn chưa từng tức giận đến vậy.  

eyJpdiI6IlZiWWR1SUxNUTE3ODl3ajB0XC9RN3NnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlRXNUlzOVlLeUU1Qzl2d3cyQlY2OGtWSFpWeGRaWGdyQzRMSE1scFVnQjB5YzY5UDUzMTZHUE4waEV0MmFcL013IiwibWFjIjoiYTY2YTdkMzhjMjEyMDg5YWM5NDYxZWUzZGIxMzlhMjRhMWQ1MmY5Y2JjY2E3N2JkYzE0NTNkYmY1NWIyODU2YyJ9
eyJpdiI6ImZLMGV3VXJrNk41WGFKSUpQakF3RlE9PSIsInZhbHVlIjoiUHQrTTg2VnBQWWFsYkNPQmRhcEhHc1A2T1NaRkh3MTh1WFlnejFibjl2V2N1NlRBQWVIc0xJTEQ4UEs2SmtHTEFGdG9yMTZsalBoZllYdnNkSjMzVGFLT0l3YkZORXlmUVB6ZW8yTkRhWk9ralZpMlduZFRQbkpBempjZXN5NWM3Wnh0d29hbTdvdHNjS2NycTFUT2NIbjA0Q1JJVmdkbnh6RkgrK2FwU1pJPSIsIm1hYyI6ImQxZGIyNTdjN2RhNjNiZTNlY2I0MDBlM2FkY2FkOTg1MTY5NjNkYjhjMjM3YzMwNDJlYzQ4Y2I2NGZkNDViYzUifQ==

"Ngươi cho rằng mấy đan phương kia rất đáng gờm sao? Dùng đan phương Diệp Viễn giao cho chúng ta để uy hiếp hắn, đầu óc ngươi để lừa đá rồi sao?" Vạn Bảo Thiên Đế càng mắng càng phẫn nộ, làm một bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Ads
';
Advertisement