Vợ Cũ Đẹp Mê Hồn, Hãy Yêu Anh Thêm Lần Nữa - Du Giai Ý

 

Sau khi Du Giai Ý tỉnh táo lại hoàn toàn thì lại bắt đầu buồn bực, cô lo lắng nói với Chung Bảo Nam đang lái xe bên cạnh: “Tổng giám đốc Chung, hôm nay tôi làm như thế với Phó Quân Hạo, liệu anh ta có tức giận không?” 

Trong mắt Chung Bảo Nam hiện lên vẻ buồn bã, anh ta cố gắng tỏ ra không có chuyện gì, hỏi cô: “Vẫn quan tâm cậu ta đến thế sao?” 

“Không đúng đấy!” Du Giai Ý miễn cưỡng phủ nhận lời của Chung Bảo Nam: “Điều tôi quan tâm là liệu anh ta có vì tức giận mà hủy bỏ khoản đầu tư vào phim của chúng ta không thôi, như vậy thì chẳng phải tôi gây họa lớn rồi còn gì.” 

Chung Bảo Nam nghe cô giải thích xong thì nhếch miệng cười, trông tâm trạng anh ta có vẻ rất vui. 

“Hóa ra cô lo lắng chuyện ấy sao?” Anh ta cười nói: “Không sao đâu mà, Phó Quân Hạo là một doanh nhân, cậu ta rất hài lòng từ kịch bản cho đến đội ngũ sản xuất chủ chốt. Cậu ta sẽ không vì chuyện như thế mà từ bỏ một bộ phim có khả năng nổi thế này đâu.” 

Du Giai Ý thở phào nhẹ nhõm nói: “Vậy thì tốt rồi.” 

Nếu vì cô có thái độ không tốt với Phó Quân Hạo mà công ty mất đi cơ hội nhận được đầu tư này, cô sẽ cảm thấy rất có lỗi với Chung Bảo Nam. 

Cô không muốn vắng mặt trong cuộc họp. Lúc Phó Quân Hạo gọi điện đến, cô còn chưa hết sợ hãi từ vụ tai nạn xe kia, nên khi nghe giọng điệu chất vấn trịch thượng bất mãn đó của anh, cô bỗng chốc không kìm được mà cãi ngược lại. 

Sau khi tỉnh táo lại cô mới bất chợt nhận ra, cô đã hành động không đúng với Phó Quân Hạo rồi. 

Xe vẫn băng băng trên đường, Chung Bảo Nam quay sang hỏi trêu cô: “Nếu như, tôi nói là nếu như thôi, cậu ta mà giận thật thì sao?” 

Du Giai Ý đáp lại không chút do dự: “Nếu như anh ta tức giận thật thì tôi sẽ đi xin lỗi anh ta.” 

Giọng điệu của Du Giai Ý rất thành khẩn: “Tổng giám đốc Chung, xin anh đấy, nhất định anh phải nói cho tôi biết, tôi sẽ trả giá cho sự xúc động bốc đồng của bản thân 

mà." 

Chung Bảo Nam bật cười. Cô còn có thể đối xử với Phó Quân Hạo bình tĩnh và lý trí như thế, trong mắt chỉ có công việc và lợi ích của công ty, chẳng có chút tình cảm cá nhân nào cả, có thể thấy được đúng là không để tâm Phó Quân Hạo thật. 

Du Giai Ý nhớ lại lời của Chung Bảo Nam, hỏi tiếp: “Đúng rồi, vừa nãy anh nói rằng anh ta rất hài lòng với kịch bản và tình tiết sao?” 

Chung Bảo Nam trả lời: “Đúng thế, sau khi tôi trình bày bản slide mà cô chuyển cho tôi xong, trông mặt cậu ta rất hài lòng, thậm chí có thể nói là bất ngờ luôn.” 

“Đúng là không dễ dàng gì.” Du Giai Ý nói xong lại cụp mắt xuống: “Tôi còn tưởng rằng anh ta sẽ không thích nó chứ.” 

Du Giai Ý hiểu rõ hơn ai hết, rằng Phó Quân Hạo là người kén chọn như thế nào, đặc biệt là trong công việc. Cô đã từng nghe vô số lần về tính khí nóng nảy của anh trong cuộc họp với đồng nghiệp hoặc lúc gọi điện thoại. 

Chung Bảo Nam từ tốn nói: “Du Giai Ý, tôi để cô ra nước ngoài đào tạo một năm trời không phải để cho cô về nước lại tự ti trước mặt một vài người như thế.” “Tôi xin lỗi.” Lời nói của Chung Bảo Nam đã khiến Du Giai Ý tỉnh táo lại. 

Trước đây cô đã bị Phó Quân Hạo hoàn toàn ngó lơ, luôn cảm thấy mình bị tụt ở phía sau anh một đoạn dài, vậy cho nên dù có nhiều người ngưỡng mộ tài năng của cô thì cô vẫn không đủ tự tin khi đối mặt với Phó Quân Hạo. 

Chung Bảo Nam nói tiếp: “Tuy Phó Quân Hạo rất hài lòng, nhưng có vẻ Thẩm An Ngưng không hài lòng lắm.” 

Du Giai Ý không hiểu lắm: “Thẩm An Ngưng á?” 

Chung Bảo Nam giải thích: “Hôm nay cô ta cũng đi họp với Phó Quân Hạo.” 

eyJpdiI6InlSZGkzVkVRZERVN1BkaWpHazhXcmc9PSIsInZhbHVlIjoiZURMd3pqZEpIWFg4ZUJLNUFsTG8wZnNPd29mMzdmTTVTOUJBY3ZjVUZUXC81c2pOa25IRHpQQjJtcHZ4TDY1WVhmVWpWbkY3bnJZZ0s3WHhucmFNMVRiK3FvcWVtV2o0TjREaXJsRlI0YWFTUWg5N0lcL3Jzd2FzNDdFNXRtcDJGZlwva3UzdUp6d1R0amNSbWNEZStlKzN1XC8wZ29hUnRsXC9MT3k1MSs0S0c1MFNCZGN5MFdaWWJUdFZkUGljKzVkbFwvRFZvQTVOTklVaCtmZFFWMkhRTVZlbnNSbzZGcXpSbjduZXQ2dXBPZWR3REZrT2Mxb05KbmxKbTE4eTRFTHZmaUZPbjk3Sm1NREcyQnh6U0VDTWY5OTdxaWdVOXJ2ZEp5S08rUVhCWXpmUlwvdGU0VGJlNEN1QXdQempXMEVlT25BZ09ta01cL04rYnROaGlKV2FIZWdjVWc9PSIsIm1hYyI6ImJhZjJmOWVkY2U4MTUyY2NhN2Q2ZDZmOWU3NTY1ZTBlZWU2ZTlmYmE1NzNiNWNmYjg4MzE1YTg3ZjYyZjA3YTUifQ==
eyJpdiI6ImVLZ3I1T2dKOHRGakwyblBLb2V0aVE9PSIsInZhbHVlIjoiKzlWYXZoYmJaNHFjRmc3Y2xjREhhZ1VvaCtPcnhmTTh1WXZCblVqZnJqdVwvb2dCZmJMeEhPSCtkOTBFbDRQZk1zRU9jdGVZWEtFR2toR2dCaXFqaVA2eVZMbzhSeFk0T0NobTR2emxHRVpSUG9WM05kaytraWlNY3ZZRnVTN1lyUEpMT0F0T004K2t5RW52c1RHaTRVMzk5U2FHR3N0VGszUkhDZnVXQnp6WWd3d0ZWcW1OOUN3TjEwZU1wbkhzYzdTeVFzMzZLMTgwYjAzNmJseWR5M3NlRzYwR3RVMFg2XC8zSUpwdmxzdm5IeitnUG9HYVZyZ1J4bmlGOCtHRFwvTTd2aGE4Z0s3ajRLeXNVZU9sT0ROYmE5bWxZXC8zSk04WXlLUlZIWHJuQmZQUlwvME4zRkVIU3BYVUprSXhtMVRHRmthOXJzQkZScW9rVzR0eWhLY1ZiWEhLNkxzXC9oYnpqSzRmZDAyMDU1Qmg3UjQ1OTZ3Z1pEcjZhalpJaVIwV0J3a09kb1lsejRiZUh4eVdPZytpY1RHdVVxQ0x1WHMybE5PYnJNR2h3M1BsY0Zxd2RXdGJGSktYQ2tYNmxLRGI3c2swS0xvRVN3c0xIQ2RUbWt1RFwvbTZyaTZtRE40WHVyVkpqdDJlTFRka2VWOVh5MzJDeWFnOFFLMXVMcGJrUEpoIiwibWFjIjoiYzg2OTgzMTJhZmM5NTRmMmM4ZDQ2ZjRjZGJmZThlZGQ1OGQyNGRiYTBkZDM3ODI1MDEzMDBiNTlkNDAyZjEzMCJ9

Nhưng thực ra cái kết này đã được cô và Chung Bảo Nam, rồi cả Trang Ý Lan thống nhất với nhau rồi, ba người bọn họ đều cho rằng cái kết như vậy là phù hợp nhất với những tình tiết thăng trầm trước đó.

Ads
';
Advertisement