Du Giai Ý cũng rất hài lòng với cái kết này, cho nên cô hơi lo lắng, hỏi Chung Bảo Nam: “Vậy anh cảm thấy liệu Phó Quân Hạo có vì Thẩm An Ngưng mà yêu cầu thay đổi kịch bản không?”
Du Giai Ý có thể lấy nhân cách ra đảm bảo, lúc viết kịch bản này, cô chưa bao giờ mang nỗi buồn bực khi “vợ chính bị ghẻ lạnh” trong cuộc sống vào các nhân vật trong kịch bản.
Cô xem xét đến rất nhiều phương diện, từ tình tiết phong phú của kịch bản đến góc nhìn của khán giả, cuối cùng lý trí đề cao tổng thể để viết ra kịch bản này. Cô không ngờ Thẩm An Ngưng sẽ nhập tâm nhiều như vậy.
Chung Bảo Nam khẽ đáp lại cô: “Cái này còn phải tùy xem sức nặng của Thẩm An Ngưng trong lòng Phó Quân Hạo là bao nhiêu nữa.
Du Giai Ý cụp mắt xuống, lẩm bẩm: “Tôi hiểu mà.”
Du Giai Ý cảm thấy tám phần là cô sẽ phải viết lại kịch bản.
Phó Quân Hạo và Thẩm An Ngưng sắp sửa nên vợ nên chồng rồi, sao anh lại không nghe Thẩm An Ngưng được.
Hôm nay Phó Quân Hạo còn đưa Thẩm An Ngưng đi họp cùng, chắc chắn đã ngầm thừa nhận rằng Thẩm An Ngưng có thể nhúng tay vào kịch bản này.
Sau khi Thẩm An Ngưng gả vào nhà họ Phó xong, nếu như để ý đến hình tượng nhà họ Phó mà không lộ mặt đóng phim nữa thì tám phần sẽ chuyển về hậu trường làm nhà sản xuất phim các kiểu. Nói không chừng lần này Phó Quân Hạo đang muốn lót đường bắc cầu cho Thẩm An Ngưng.
Thấy cô đang hơi xuống tinh thần, Chung Bảo Nam an ủi cô: “Cô về nghỉ ngơi trước đi đã, có tin gì tôi sẽ liên lạc lại với cô sau”
Du Giai Ý gật đầu. Đây không phải ngày đầu tiên cô bước vào cái nghề biên kịch này. Cô đã ở trong nghề này hơn bốn năm rồi, cô hiểu rất rõ biên kịch không thể chống
lại tư bản được.
Ngay cả người trong nghề lâu năm như Trang Ý Lan cũng có lúc không thể không thỏa hiệp với tư bản, chứ đừng nói một kẻ lơ mơ mới vào nghề như cô.
Sau khi về đến nhà, Du Giai Ý tắm rửa rồi ngủ một giấc thật ngon, cả một ngày hôm nay tâm trạng cô đã rất tệ rồi.
Hôm nay là ngày giỗ của mẹ cô, vốn đã là chuyện khiến cô rất buồn, sau đấy lại gặp phải tai nạn xe cộ kinh hoảng như thế, rồi trong công việc lại gặp phải nguy cơ bị yêu cầu thay đổi kịch bản bất cứ lúc nào. Cô đã mỏi mệt cả về thể chất và tinh thần rồi, tinh thần bệ rạc hết cả.
Phó Quân Hạo và Thẩm An Ngưng cùng đi ăn tối với nhau, suốt bữa ăn hai người cũng không nói gì với nhau.
Tâm trạng của Phó Quân Hạo cả ngày nay rất tồi tệ, dường như từ sau khi Du Giai Ý về nước thì tâm trạng anh luôn tồi tệ như thế.
Thẩm An Ngưng múc thêm một bát cháo nữa đưa cho anh: “Không phải anh nói dạ dày thấy khó chịu sao, ăn ít cháo đi.”
Phó Quân Hạo vươn tay ra nhận lấy bát cháo, nói một câu cảm ơn. Thẩm An Ngưng nhìn anh, ngại ngùng mở miệng: “Quân Hạo, tối nay em...
Thẩm An Ngưng đang định nói tối nay cô ta sẽ đến chỗ của anh thì bỗng lúc này, điện thoại của Phó Quân Hạo vang lên. Lời nói đến đầu môi rồi mà cô ta chợt phải nuốt lại vào trong.
Phó Quân Hạo đặt bát cháo trên tay xuống, cầm điện thoại đứng dậy ra ngoài nghe. Thẩm An Ngưng tức giận đến nỗi siết chặt hai tay dưới bàn.
Kể từ sau khi Du Giai Ý trở về, cô ta bỗng cảm thấy nguy cơ đang rình rập đầy rẫy. Cho nên cô ta mặc kệ tất cả muốn trao thân lại cho Phó Quân Hạo.
Nếu trước kia Du Giai Ý vì xảy ra quan hệ với Phó Quân Hạo, gạo nấu thành cơm nên buộc Phó Quân Hạo phải cưới cô, vậy thì cô ta cũng có thể.
Người gọi cho Phó Quân Hạo là Dịch Thần Hạo. Dịch Thần Hạo ở đầu dây kia vô cùng hóng chuyện: “Cậu xem tin tức chưa?”
Phó Quân Hạo nói thật: “Chưa xem, sao thế?”
Dịch Thần Hạo hả hê nói: “Tin tức vừa tung lên Facebook đã leo lên đầu bảng hot search luôn. Sao nam trẻ đang hot xuất hiện ở một tòa nhà cũ kĩ, mà theo như tôi biết, căn hộ Du Giai Ý đang thuê ở trong tòa nhà đó.”
Phó Quân Hạo nghiến răng, cảm thấy dáng vẻ hóng hớt của Dịch Thần Hạo rất ngứa đòn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất