Vợ Cũ Đẹp Mê Hồn, Hãy Yêu Anh Thêm Lần Nữa - Du Giai Ý

 

“Không! Cậu không muốn!” Du Giai Ý nâng tay đẩy gương mặt xinh đẹp của Tô Thiên Bội về chỗ cũ. 

Gương mặt này của Tô Thiên Bội mới khiến đàn ông nhìn xong muốn phạm tội. 

Tô Thiên Bội cười khanh khách, cười xong lại vô cùng ghét bỏ phỉ nhổ Phó Quân Hạo: “Tớ thật lòng muốn kiến nghị Phó Quân Hạo đi khám mắt đấy. Bỏ mặc người phụ nữ ưu tú đẹp cả nội tâm lẫn dung mạo như cậu không cần, lại đi thích đóa sen trắng tim gan phèo phổi đều đen như Thẩm An Ngưng.” 

Du Giai Ý bình tĩnh: “Củ cải và cải trắng, mỗi người có sở thích khác nhau, tình cảm là không thể cưỡng cầu.” 

Tô Thiên Bội sâu kín cảm thán: “Bây giờ cậu từ bi bác ái lắm đấy nhé. 

Du Giai Ý cười: “Đã trải qua một lần thương gân động cốt rồi, không thể không từ bi bác ái” 

Cảm giác đó quá đau đớn, đâu ai còn dám chạm vào thứ tình yêu xa không thể thành kia thêm lần nữa? 

Tô Thiên Bội dùng một tay chống má, ảm đạm nói: “Sao tớ cũng trải qua thương gân động cốt rồi mà tớ vẫn nhớ thương anh ấy thế?” 

Du Giai Ý nhẹ giọng an ủi: “Tình huống của cậu không giống tớ, hai người các cậu đều thật lòng yêu nhau, do dòng đời đưa đẩy nên không thể không chia tay. Huống chi cậu nói chia tay còn là vì suy nghĩ cho tương lai của anh ấy nữa. 

“Còn giữa tớ và Phó Quân Hạo chỉ có tình yêu một phía từ tớ, thế nên tớ mới không nhớ thương nữa, bởi vì tớ biết nhớ thương cũng vô dụng” 

“Cậu còn có cơ hội. 

Du Giai Ý nói cô ấy còn có cơ hội, Tô Thiên Bội vui vẻ vô cùng. 

Du Giai Ý lấy di động ra gọi cho ông cụ Phó, áy náy báo cho ông cụ mình phải họp đột xuất, thật sự không có cách nào đến buổi hẹn xem mắt. 

Tuy rằng ông cụ rất không cam tâm, nhưng trong đầu Du Giai Ý chỉ có mỗi công việc như vậy làm ông cụ cũng chẳng thể làm gì, chỉ đành từ bỏ. 

Khi Du Giai Ý và Tô Thiên Bội tới Chung Đỉnh, lúc ở sảnh lớn vừa hay chạm mặt một nữ biên kịch của Chung Đỉnh và trợ lý của cô ta. 

Nữ biên kịch này có bút danh là Tử Dạ, làm ngành này lâu hơn Du Giai Ý vài năm. 

Nghe nói mấy năm trước cô ta là tác giả mạng nổi tiếng, bắt được thời kì hoàng kim của IP khi đó, mấy bộ tiểu thuyết trong tay đều bán được bản quyền. 

Trong đó có một bộ phim cổ trang do Chung Bảo Nam diễn vai chính. Khi ấy Chung Bảo Nam dựa vào bộ phim này, lần thứ hai nổi tiếng. 

Mà cũng từ sau bộ phim kia, Chung Bảo Nam thành lập Chung Đỉnh, dần chuyển về làm phía sau màn, Tử Dạ cũng được Chung Bảo Nam chiêu mộ đến Chung Đỉnh làm biên kịch từ khi đó, xem như nhân sự đời đầu của Chung Đỉnh. 

Có điều, suốt mấy năm nay Tử Dạ hoàn toàn không làm ra bộ phim nổi danh nào cả. 

Ngay cả mấy quyển tiểu thuyết cô ta bán bản quyền khi trước cũng chỉ có bộ phim cổ trang Chung Bảo Nam đóng chính là nổi, còn lại thì chẳng gợi lên chút bọt nước nào. 

Nghe nói năm đó cô ta còn thành tâm thành ý muốn bái Trang Ý Lan làm thầy, nhưng sau khi Trang Ý Lan xem qua bản thảo của cô ta thì từ chối thẳng luôn. 

Trang Ý Lan là đại thụ trong giới biên kịch, có năng lực có kinh nghiệm, đánh giá của bà là: hoa hòe hoa sói, chẳng biết đang nói gì. 

Suýt nữa khiến Tử Dạ tức chết. 

Sau khi Du Giai Ý gia nhập Chung Đỉnh, bởi vì từ đầu vốn chỉ làm part time thôi nên mấy năm liền chỉ gặp Tử Dạ một hai lần. Du Giai Ý có thể cảm nhận sâu sắc Tử Dạ chướng mắt mình, nhưng cô cũng chẳng để tâm. 

Lần này gặp phải, Du Giai Ý khiêm tốn chào hỏi đối phương: “Chào cô Tử Dạ. 

Du Giai Ý hai mươi sáu tuổi, Tử Dạ hình như ba mươi lăm, ba sáu gì đó. Tuy rằng Du Giai Ý không kém cô ta nhiều tuổi đến thế, nhưng vì lễ phép, Du Giai Ý vẫn 

xưng cô ta là cô Tử Dạ. 

Tử Dạ hờ hững thản nhiên gật đầu với Du Giai Ý, xem như đã chào. 

Bốn người lướt ngang qua nhau rời đi, chợt nghe trợ lý của Tử Dạ nói với cô ta bằng giọng khinh khỉnh: “Có mấy người lấy được dự án kịch bản hoàn toàn dựa vào sắc đẹp cả thôi, chẳng cần tài hoa gì hết. Đúng là làm vấy bẩn giới biên kịch chúng ta. 

Trong lòng mọi người đều hiểu lời này là châm chọc ai, Tô Thiên Bội tức giận đến mức muốn tới đôi co. 

Du Giai Ý ngăn cô ấy lại, còn lắc đầu với cô ấy. 

Thanh danh của Tử Dạ trong cả giới văn học mạng và giới biên kịch đều không ra gì, vô cùng thích gây gổ. 

Khi cô ta còn là tác giả văn mạng, cô ta bá chiếm mọi loại bảng xếp hạng trên trang mình đăng truyện, chỉ cần có tác giả khác vượt mặt là cô ta sẽ chạy tới chửi người ta, làm rùm beng hết cả lên. 

Sau đó tiến vào giới biên kịch, bởi vì là người thường nhập môn nên cô ta không dám gây chuyện chính diện với các biên kịch, nhưng cũng không ít lần ngấm ngầm mua thuỷ quân bôi đen đối thủ. 

Rõ rành rành là hạng người không thể thấy người khác tốt hơn mình, Du Giai Ý không muốn dây vào. 

Chờ hai người vào tới thang máy, Tô Thiên Bội tức giận nói: “Cái bà Tử Dạ kia đang ghen tị vì tổng giám đốc Chung giao kịch bản ‘Dung Phi truyện cho cậu làm đấy.” 

“Với dáng vẻ chanh chua hoa tàn ít bướm của cô ta, muốn dựa vào sắc đẹp cũng chẳng ai thèm!” 

“Ngoại trừ bộ phim tổng giám đốc Chung diễn, cô ta còn có kịch bản nào nổi đâu? Nếu còn tiếp tục không làm ra thành tích gì, sớm muộn gì tổng giám đốc Chung cũng sẽ sa thải cô ta.” 

Tô Thiên Bội cũng là một người miệng độc, hơn nữa còn chướng mắt hạng người tâm tư bất chính. 

Những năm này Du Giai Ý đi từng bước kiên định cẩn trọng cỡ nào, Tô Thiên Bội là người hiểu rõ nhất. 

Du Giai Ý đường đường chính chính tốt nghiệp ngành văn học sân khấu, còn dùng thành tích xuất sắc đứng đầu cả khoa, bình tâm an ổn viết đại cương và xây dựng nhân vật suốt bốn năm, phải đi từng bước mới tới được vị trí tổng biên tập. 

Còn Tử Dạ kia chẳng những nửa đường tiến vào ngành biên kịch mà còn một bước lên trời, trở thành biên kịch kim bài nổi danh. 

Giờ thì hay rồi, chất lượng kịch bản cái sau không bằng cái trước. Thế này người ta gọi là bước rộng quá nên xoạc cẳng! 

Du Giai Ý trấn an cô ấy: “Đừng chấp nhặt với cô ta làm gì, chúng ta cứ làm tốt chuyện thuộc bổn phận của mình là được rồi, đến lúc đó nói chuyện bằng thành tích.” 

Tô Thiên Bội vừa yêu vừa hận cô bạn mình: “Cậu tốt tính quá đấy” 

“Cậu phải cứng rắn lên! Cứng lên! Được không hả!” Tô Thiên Bội lắc cánh tay cô ra lệnh. 

Thang máy vừa lúc dừng tại tầng bọn họ muốn tới, sau khi cửa trượt mở, hai người vui cười đi ra ngoài. 

Du Giai Ý thuận miệng trêu ghẹo Tô Thiên Bội: “Tớ không phải đàn ông, không có công năng kia đâu. 

Nói xong, cô vừa ngước lên đã thấy Phó Quân Hạo và Chu Bảo Khiết đứng trên hành lang cách đó không xa. 

Nhìn gương mặt nghẹn cười của Chu Bảo Khiết là biết, cô ấy đã nghe được lời cô nói rồi. 

Du Giai Ý chỉ muốn té xỉu ngay lập tức. 

Đây là tình cảnh xấu hổ kinh thiên địa khiếp quỷ thần gì thế này? 

Đúng lúc nói chuyện cười 18+ lại bị chồng trước nghe được. 

Chết người ở chỗ, trước kia hình ảnh của cô trước mặt anh luôn là vẻ đoan trang hào phóng, ngay cả trên giường cũng đỏ mặt, căng thẳng hồi hộp vô cùng. 

Vành tai Du Giai Ý không nhịn được mà đỏ lựng, nhưng vẫn chỉ có thể cắn răng đi tới. 

Thôi thôi, giờ cô cũng không cần giữ hình tượng gì trước mặt Phó Quân Hạo cả. 

Hơn nữa, có người nào suốt ngày múa chữ thành văn như cô mà không cất giấu chút “đen tối” trong lòng đâu? 

Các cô có gì chưa từng thấy? Hình ảnh nào chưa từng viết? 

Nghĩ như vậy, chờ đi đến trước mặt Phó Quân Hạo, vẻ mặt cô đã tự nhiên như cũ. 

Cô đánh mắt nhìn về phía Phó Quân Hạo và Chu Bảo Khiết, lễ phép chào hỏi: “Chào tổng giám đốc Phó, chào trợ lý Chu. 

Đáy mắt Phó Quân Hạo thoáng hiện vẻ không dám tin, bị lời vừa rồi của cô dọa giật mình. 

Nhưng chờ cô đến gần, ánh nhìn của anh dần thay đổi thành choáng ngợp vì tạo hình của cô hôm nay. 

eyJpdiI6ImNoS293T2pNRTR5cnZTK3ZtMlwvb3R3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkkxZW56QTR1Rkd1NjlyNkdIQllXMm1YT3NpbGp5ZGJraFNxT3JzaFpXc3ZEalwvd3FkaWs2XC9MNmthZStXbHFUNnBEeUtqTGNONURhbzU1QnVLZWpZRG9nQXlReWlpVnk0R1hmek1EWENzNStlY0RUcGlnNktQVTdcL3J2RHE4SXA4TGh4aWN4bGF2Y3dtZWtYVVJFMzlsQUpCVllMcmUwb2ZzTEJGNGdzQTNldz0iLCJtYWMiOiJkMWY4NjdiMTdiNWRhZDIxZTc4NmM5ODZjMWY4NDY1ZDg0MmQ3YmJiN2M0YWU1OTUyYTM1NjhhODhkOThiZjY2In0=
eyJpdiI6InVlcktjT1dtZTZ5Nk9renVMREludGc9PSIsInZhbHVlIjoicGE1MEJxYUVqNk04MWRoM1ZCTEtwMHB3dXFra0xTaEFWaGNKSjMwMGNGdmpkcTZDQXFpTjVNY2xoYUVPRGY1SGV6cjJkck5aZThxUjNadmdXT2NJalFuNmRtY2xDaDZIbUwyc1NZSk1QdW5Objg5MmY3UHpYMldSckRhSDlodUVhSDhHOWdnUlgxXC9HdERIR1R1ajl1SWk1cWJubGR5b1dUUTViSFY5MUpodXJpOCtlNHc0YkdcL1wvak8wZEtwZitwWkZwT29UNGdOSU1rVlZKSStlOWRCb1JNQ2VzZnE0ZnVqMkFsMmRwOEI2UHJZNFNUZlVRQUUyZmd6NTRTYWZQWDNBTGRaV2k4aTFYV1Bqb2pTWGpYSkQ5TVpWMUw1UitYWlZucG5CdEZjNzk0eTNVblVBTnFoc01oWnN3bGd3Z3hkRlFaVmVLQ0tFOFV2T2dzSTZYbTQ4bmhET2NVcXp5aTZaUnB4UFFDVmFJPSIsIm1hYyI6IjIzNDI2ZmY5NmFmMGEwMmE3YjE2MDJmOWQ4ZjAxYzZhYjFhYWFhNWIzYWM2NDM2ODEwYzc4ZWZiYzZjMjJjM2IifQ==

Huy động rầm rộ trang điểm để hẹn hò, cô đang gấp gáp muốn gả đi tiếp đấy à?

Ads
';
Advertisement