Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 693 

Căn phòng rộng rãi, không giống phòng ngủ mà giống đại điện. 

1 chiếc giường kê ở trong, bên cạnh có hai dãy hộ vệ, thấp thoáng sát khí. 

Xem ra Vũ Thái Uy này cũng sợ chết tới mức độ nhất định rồi, ngay cả ngủ cũng phải có hai dãy hộ vệ trông chừng. 

Cửu Thiên đánh giá trên dưới những người này, khí tức đều không yếu, ít nhất là tu vi Ngoại Canh Cảnh. 

Nếu thật sự động thủ, Cửu Thiên cũng chưa chắc tự mình có thể trong thời giản ngắn san bằng bọn họ. 

Chiếc giường rất hoành tráng, đủ chứa 10 người nằm. 

Vũ Thái Uy nằm trên giường, so với lần Cửu Thiên gặp mặt trước đó thì gầy đi nhiều. 

Toàn thân trên dưới mang theo lam quang quỷ dị. 

Cửu Thiên vừa nhìn thấy ánh sáng màu lam này thì biết Vũ Thái Uy bị vấn đề gì. 

Lời nguyền của huyết giao ba đầu, uy lực thật sự không tầm thường. 

Lão quản gia đi tới, nói bên cạnh Vũ Thái Uy: “Tước gia, hai vị luyện khí sĩ tới chữa bệnh cho người.” 

Vũ Thái Uy từ từ mở hai mắt ra, quét qua người của Cửu Thiên và Vô Lương. 

“Vô Lương luyện khí sĩ, ông vẫn còn ở đây à.” 

Vũ Thái Uy trực tiếp phớt lờ Cửu Thiên, nhìn Vô Lương nói. 

Vô Lương cười rồi nói: “Vũ Tước gia, ta cũng nói rồi, khối Linh Sơn Vẫn Thạch trong nhà ngài, ta buộc phải có. Nếu ngài nguyện ý bây giờ lấy cho ta, ta bảo đảm chữa khỏi trong mười ngày.” 

Vũ Thái Uy nghiến răng nói: “Không thể đổi thứ khác sao?” 

Vô Lương nói: “Vũ Tước gia, mạng có đổi được không?” 

Vũ Thái Uy thở dài một tiếng. 

“Bỏ đi, bỏ đi.” 

Lão quản gia thấy Vũ Thái Uy có dấu hiệu mở miệng, ông ta vội nói: “Vũ Tước gia, vị Thiết Diện luyện khí sĩ mới tới này, nói cũng có thể chữa bệnh. Không bằng để hắn khám cho người trước rồi nói.” 

Vũ Thái Uy nghi hoặc nhìn sang lão quản gia, ông ta nhớ mình từng nói với quản gia. 

Không phải tới mức bất đắc dĩ, nếu không không thể dẫn Vô Lương tới hay sao? 

Lão quản gia gật đầu với vẻ bất lực, ý bảo Vũ Thái Uy nên thử xem. 

Vũ Thái Uy ngẩng đầu nhìn Cửu Thiên nói: “Thiết Diện luyện khí sĩ kia, mời thử. Nếu có thể chữa khỏi cho Vũ mỗ, mọi thứ sẽ như thông cáo tung ra ngoài, cho ngài đủ tiền bạc. 

Cửu Thiên gật đầu, cất bước đi tới. 

Vô Lương nhíu mày nhìn Cửu Thiên nói: “Thiết Diện, đừng làm chuyện mình không làm được. Cẩn thận kéo cả mình vào. Nể tình cùng là luyện khí sĩ, ta nhắc nhở người thêm một câu, đây không phải bệnh bình thường, một, hai viên đan dược là không giải quyết được vấn đề đâu.” 

Cửu Thiên thong dong ngồi xuống bên cạnh Vũ Thái Uy, chiếc ghế thái sư bằng gỗ cây lê mà hai võ giả chuyển tới chuẩn bị nhét dưới mông của Cửu Thiên. 

Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Không phải chỉ là một lời nguyền cỏn con thôi sao, rất khó sao?” 

Một câu nói, ngay lập tức khiến Vô Lương sững người. 

Lão quản gia và Vũ Thái Uy cũng ngây ra cùng lúc. 

“Sao ngươi biết?” 

Vô Lương sửng sốt nói. 

Lần trước ông ta sau khi kiểm tra kỹ càng hơn mười lần cho Vũ Thái Uy mới làm rõ được Vũ Thái Uy bị nguyền rủa. 

Chuyện này chỉ có ông ta, lão quản gia và Vũ Thái Uy biết. 

Nhìn biểu cảm của lão quản gia và Vũ Thái Uy không giống như bọn họ tiết lộ ra. 

Lẽ nào thật sự có người chỉ nhìn một cái thì có thể nhìn ra sao? 

Trong lòng Vô Lương theo bản năng dấy lên ba chữ không thể nào, nhưng ông ta vẫn rảo bước tới đằng sau Cửu Thiên, nhìn rõ Cửu Thiên rốt cuộc sẽ làm như nào. 

Lão quản gia đè sự kinh ngạc trên mặt, lông mày cũng run lên vì phấn khích. 

eyJpdiI6Ik5Ga0UxRmcxVjEwTEw4aXRTSlwvdVJBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkIrRmN0dnMrdUZyZ3BiSCtQMnR1WU9iMFR0ZHBYdkROcmVOcnZxN1lzVFNaWGVuR2NHdE8xTlBjTzZsTmV5UDF2WFJBYkxpNmczZUJzQkFzdnFnbU9ZSTBmZGFIKzRvZmduU2hEbCtnMVVsR2EwdlUyd21vcXJEM08xWDhqMXBSZDB0THRsUFJKa0N6XC9IMWtaMkJUWGc9PSIsIm1hYyI6IjI5YWU0NzE2ODNkYzU3OGQzN2M2MjZiNGZhMDc5MTZhNTA5MTBlMTVhMzg3NTY0MDU4MzZjNjM5OTc1N2MwN2EifQ==
eyJpdiI6ImhpS3BaaGhpVGF4TmRGaFBwd0F3a1E9PSIsInZhbHVlIjoickw0MVJCRDAzYmU1TFdBanA0aUl6aVB1RUJYd0tVXC8xb2NheGsyTEZjTWZFVlpUZmxRamRBYVR0MVBueVwvZklMMTNMd1RWWDhIUDdGWVVoVTd2SUNTSEExeFdGUmRSZjVqM2RScXhcL0JLNmZcL2xSSjJYd0tWS2xOQVNKXC90bHdTSm9OQW04WWNPZnZWV1AxeTNzQkJEcXFMMUdwUFRrOUhjYWNYVFhMTVZrcEtlMnZNczFNNHdZTHJLOVZLR0hLOUlQeTJpdUFleUVrQUMwb0pQSE12U0lLbTc1NCtmNytEYXpHeDViR240Y0swdnlsK1Ixa0VxeEdtMjJzN3FTdG1QMzFsTFhFRVcyblZnTVY3bWR4aG5BcVVXaW9rRlljbTNZckRFN3p4TWdUTUpRcTdISytPYjR6WDhLZXhONjBHSmZ5WHE2UnY4YngxcTcyNU94S2FMVmVzK0pHbXlQVjhEXC8ySmh1NEt2bm1YUSt0TVN2ZDFScFU5TFNDN29qWXVQbzNic3c0b25YNlYzWXpsU1pvZTF3WjZTVnI2bEN2YTJBNHJTYWdnUHI1TVVJaExWTnNlV0FZdzdrdStcL2tZQm9GVThneXV4MU5OdDNuejlqOUVjN3kwNVlPbmt5NTAxSFwvRnJCSDNHSkpTST0iLCJtYWMiOiIxMjIzOTIwZjAxODVkYjhlYzM5N2Y1YTA1ZmY2OTliYmYxMmZhM2YzMTU1NGRhNmFlNDM2MjA1MDk4NTE1OGEyIn0=

Vũ Thái Uy cũng có vẻ kích động, đưa bàn tay lạnh ngắt qua.

Ads
';
Advertisement