CHƯƠNG 694
Cánh tay màu xanh lam, vô cùng cứng.
Cửu Thiên giả vờ giả vịt để tay lên cổ tay của Vũ Thái Uy, khóe miệng đã nở nụ cười.
“Lão Cửu, hạ cho ông ta tí độc đi. Phải bảo đảm ông ta sẽ chết vì trúng độc.”
Giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp vang lên trong lòng Cửu Thiên.
“Chủ nhân vĩ đại, hay là dùng Thực Tâm Độc thì như nào?”
Cửu Thiên hỏi ở trong lòng: “Thực Tâm Độc? Đây là độc gì?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp cười he he nói: “Một loại độc rất đặc biệt. Thời gian ở tháng thứ nhất, nó sẽ dần nâng cao thực lực của người trúng độc, khiến người đó sinh ra một loại ảo giác mình đang mạnh lên. Thật ra đây đều là độc tố đi vào xương tủy, bắt đầu ép biểu hiện tiềm lực. Sau đó vào tháng thứ hai, bắt đầu xuất hiện trạng thái đau tim, không thể nổi giận, không thể đau lòng. Một khi cảm xúc xảy ra dao động mạnh, lập tức độc phát tác, tới lúc đó sống không bằng chết, cuối cùng độc tố hoàn toàn bùng phát, chết là cái chắc.
Cửu Thiên nghe tới kinh sợ, quả nhiên là độc rất đặc biệt.
Loại độc này cả đời hắn cũng không muốn trải nghiệm.
“Có bị tra ra không?”
Cửu Thiên hỏi thêm một câu.
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Ừm. Đụng phải lão bất tử từ Thiên Canh cảnh trở lên có lẽ có thể nhận ra. Nhưng không quan trọng, lúc đó Vũ Thái Uy chắc chắn đã chết ngẻo rồi.”
“Vậy thì dùng nó đi!”
Cửu Thiên khẳng định ở trong lòng.
Sau đó, hắn bèn cảm nhận được một cỗ lực lượng khác thường phóng ra từ trong Cửu Long Huyền Cung Tháp.
Giống như do canh khí của hắn biến hóa ra những con sâu nhỏ, đi vào trong cơ thể của Vũ Thái Uy.
Ngay lập tức, Vũ Thái Uy phát ra tiếng kêu, giống như bị những con sâu nhỏ này cắn đau.
Lúc này Cửu Thiên nhân lúc mọi người không chú ý, tay trái lấy ra nửa miếng hỏa tinh, không có ai nhìn rõ động tác của hắn.
Mà khi bọn họ dừng ánh mắt ở trên người Cửu Thiên, toàn người Cửu Thiên bốc lên ngọn lửa rất cao.
Lực lượng thiên địa ở xung quanh dưới sự dẫn dắt của Cửu Thiên, không ngừng tập trung thành hư ảnh ngọn lửa, đứng ở đằng sau Cửu Thiên.
Ngọn lửa mạnh mẽ, ép cho Vô Lương và lão quản gia đều phải lùi lại mấy bước.
Ngọn lửa chói mắt đã sắp che đậy tầm nhìn của bọn họ.
Cửu Thiên nhân cơ hội này, lấy hỏa tinh lướt qua trên người Vũ Thái Uy.
Ngay lập tức, nơi hỏa tinh đi qua, ánh sáng màu lam nhanh chóng biến mất.
Trong nháy mắt, Cửu Thiên đã loại bỏ vô số ánh sáng màu lam ở nửa thân trên của Vũ Thái Uy.
Sau đó, hắn nhanh chóng cất hỏa tinh đi, cùng lúc này ngọn lửa trên người thu lại.
Mọi thứ hoàn tất, Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Vũ Tước gia, cảm thấy tốt hơn nhiều rồi chứ.”
Vũ Thái Uy ngỡ ngàng nhìn Cửu Thiên, ông ta cũng không nhìn rõ trong khoảnh khắc vừa rồi Cửu Thiên đã làm gì.
Mất đi lực lượng triệt để, Vũ Tước gia giãy dụa một lúc lâu, cuối cùng cũng ngồi dậy.
Lão quản gia quá đỗi vui mừng, kêu lên: “Vũ Tước gia, người khỏi rồi, người thật sự khỏi rồi!”
Đằng sau, Vô Lương luyện khí sĩ đã có vẻ mặt lúc xanh lúc đỏ.
Tuy ông ta cũng nắm chắc có thể chữa khỏi cho Vũ Thái Uy, nhưng tuyệt đối không nhanh như Cửu Thiên. Hơn nữa ngọn lửa mà Cửu Thiên phóng ra vừa rồi cũng đã dọa ông ta.
Chắc chắn vượt qua cảnh giới của linh khí sư bình thường, thực lực như này, đã có thể phân cao thấp với ông ta.
Không, có khả năng mạnh hơn ông ta một chút.
Vô Lương luyện khí sĩ cảm thấy mình giống như bị người ta vả mạnh một cái, mặt cũng sắp bị vả sưng rồi.
Vũ Thái Uy kích động nói: “Thiết Diện, luyện khí sĩ, đa tạ, đa tạ. Lão Lưu, đãi tiệc, bày rượu, cố gắng chiêu đãi Thiết Diện luyện khí sĩ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất