CHƯƠNG 695
Cửu Thiên vẫn nói với biểu cảm bình tĩnh: “Ta không thích ồn ào. Đãi tiệc thì không cần. Khoảng thời gian này Vũ Tước gia vẫn phải cố gắng điều dưỡng, đừng tức giận, đừng nổi giận.”
Vũ Thái Uy cười ha hả nói: “Ta hiểu, ta hiểu. Nếu Thiết Diện luyện khí sĩ đã không thích bày tiệc, vậy thì làm tinh tế một chút.”
Lão quản gia đi tới nói: “Thiết Diện luyện khí sĩ, thật sự không biết nên cảm tạ ngài như nào. Ngài yên tâm, tiền lập tức đưa tới cho ngài.”
Cửu Thiên đứng dậy nói: “Vậy được. Ta cũng có hơi mệt, có chỗ nào khuất để ta nghỉ ngơi không?”
Lão quản gia vội nói: “Có, có, có. Thiết Diện luyện khí sĩ, mời!”
Nói xong, lão quản gia nhiệt tình kéo áo của Cửu Thiên đi ra ngoài.
Vô Lương luyện khí sĩ thì hoàn toàn bị phớt lờ, phất tay áo hừ lạnh một tiếng.
Vô Lương luyện khí sĩ đi theo hai người, lão quản gia liếc nhìn Vô Lương luyện khí sĩ ở đằng sau nhưng không nói gì.
Ông ta dẫn Cửu Thiên tới căn viện khá khuất của Vũ gia, tên là Tứ Lý Viên.
Lão quản gia chỉ vào căn phòng tinh tế bên trong, nói: “Thiết Diện luyện khí sĩ, ngài nghỉ ngơi ở đây, tôi lập tức đưa đồ tới.
Cửu Thiên khẽ gật đầu, dõi mắt nhìn lão quản gia rời đi.
Vô Lương luyện khí sĩ thì đứng ở đằng sau Cửu Thiên, không có ý rời đi.
Đi tới bên cạnh Vô Lương luyện khí sĩ, lão quản gia lên tiếng: “Vô Lương luyện khí sĩ, ngài không quay về nghỉ ngơi sao?”
Vô Lương luyện khí sĩ nói: “Ta có vài lời muốn nói với Thiết Diện luyện khí sĩ.”
Lão quản gia hơi nhíu mày, nói: “Vô Lương luyện khí sĩ. Xin đừng làm ra chuyện vượt khuôn phép. Thiết Diện luyện khí sĩ vừa rồi đã cứu mạng của Tước gia nhà tôi.” Vô Lương luyện khí sĩ dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn lão quản gia, nói: “Yên tâm, ta sẽ không làm gì hắn.”
Lão quản gia nhìn Vô Lương luyện khí sĩ rồi khẽ mỉm cười.
Theo ông ta thấy, tu vi của Thiết Diện luyện khí sĩ chắc chắn cao hơn tên Vô Lương này nhiều. Ông ta còn có thể làm ra chuyện gì được chắc?
Lão quản gia rảo bước rời đi.
Viện tử yên ắng, chỉ còn lại Vô Lương và Cửu Thiên.
Vô Lương luyện khí sĩ từ từ nói: “Thiết Diện luyện khí sĩ đúng không? Ngươi làm có hơi quá rồi.”
Sau khi giọng nói cất lên thì gió xoay quanh trên người Vô Lương.
Một cỗ khí tức sắc bén khiến mặt nạ sắt trên mặt Cửu Thiên cũng phát ra âm thanh giòn tan.
Trên người Cửu Thiên cũng bốc lên ngọn lửa, hắn nhìn chằm chằm Vô Lương: “Ông muốn ra tay với tôi sao?”
Vô Lương nói: “Ra tay? Không không, chúng ta là luyện khí sĩ, dựa theo quy tắc của luyện khí sĩ đi
Cửu Thiên cười nói: “Đấu đan?”
Vô Lương lắc đầu nói: “Không, đấu pháp. Nếu ngươi thua, lập tức rời khỏi Vũ gia. Ta muốn Linh Sơn Vẫn Thạch của Vũ gia, không thể để ngươi phá hoại hoàn toàn được.
Cửu Thiên nói bằng giọng trầm thấp: “Nhưng ta đã phá hoại rồi.”
Vô Lương cười ha hả, nói: “Không sợ. Nếu Vũ Tước gia đó có thể được chữa khỏi thì hắn cũng có thể lại mắc bệnh.”
Lời nói của Vô Lương khiến Cửu Thiên hơi kinh ngạc.
Tên này cũng là một kẻ lòng dạ độc ác!
Quả nhiên, phẩm hạnh của con người ông ta giống như cái tên của ông ta.
“Ông muốn đấu như nào?”
Cửu Thiên lên tiếng hỏi.
Vô Lương nhíu mày nói: “Lẽ nào ngươi không biết đấu pháp của luyện khí sĩ? Sư phụ của ngươi chưa từng dạy ngươi sao?”
Cửu Thiên từ từ nói: “Từng dạy một chút, nhưng chưa từng đấu với người khác.”
Vô Lương lại cười, thì ra là một tên gà mờ!
Ngay lập tức, trong lòng Vô Lương có tự tin.
Ông ta là cao thủ đấu pháp, trải qua trăm trận rồi.
Vô Lương đưa tay phải ra, nói: “Văn đấu đi. Nếu ngươi có thể đè ta thì ta tự rời đi, tuyệt đối không hai lời.”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Ông thắng, ta tổn thất một đống thứ rồi rời đi. Ta thắng thì ông không tổn thất gì cả thì phủi mông rời đi sao?” Vô Lương nói: “Vậy ngươi muốn cái gì?”
Cửu Thiên nói: “Để lại đan phương luyện khí sĩ hoặc bảo vật của ông.”
Nụ cười trên mặt Vô Lương thu liễm lại, nói: “Muốn đan phương và bảo vật của ta? Cậu e là không đủ tư cách.”
Cửu Thiên khẽ cười hai tiếng: “Nếu ông nguyện cược thì ta chơi với ông. Nếu không nguyện ý thì ta quay về nghỉ ngơi.”
Nói xong, Cửu Thiên muốn rời đi.
Vô Lương nghiến hàm răng, hét lên: “Đợi chút. Được, ta chơi với ngươi. Nhưng tiền cược của cậu có phải cũng phải thêm một chút không?”
Cửu Thiên từ từ lấy ra hỏa tinh.
Để ở trong tay, ngọn lửa màu trắng khiến mắt của Vô Lương sáng rực.
“Đủ chưa?”
Nói xong, Vô Lương bước lên một bước, nguyện khí trên người điên cuồng tăng lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất