CHƯƠNG 699
Cửu Thiên cảm thấy mí mắt của mình bắt đầu giật giật, một luồng sát khí phóng ra từ trên người hắn.
May mà năng lực khống chế cơ thể của hắn đủ mạnh, trước khi luồng sát khí được giải phóng ra, hắn đã áp chế nó về lại cơ thể.
Cháu trai!
Những gì hắn vừa nghe được từ miệng Vũ Thái Uy là hai từ cháu trai.
Cuối cùng hắn cũng hiểu mối quan hệ giữa Vũ gia và Huyết Sát Môn rồi.
Nói không chừng, Quan Hán chỉ là một quân cờ được Vũ gia thả ra.
Rất nhanh, Cửu Thiên đi theo bước chân của Vũ Thái Uy như một bóng ma.
Thu lại khí tức, lẩn trốn trong bóng đêm, hắn giống như một cái bóng đen. Cho dù cách lão quản gia có ba thước, nhưng lão quản gia cũng không có phát hiện gì.
Vũ Thái Uy tập tễnh đi về phía phòng luyện công của mình.
Một buổi chiều cũng chỉ đủ để ông ta phục hồi khả năng vận động mà thôi.
Màu xanh trên chân vẫn chưa hoàn toàn biến mất, vì vậy đi đường giống như đang kéo lê hai cái chân gỗ, chậm rãi đi về phía trước.
Chỉ việc này thôi cũng cần có sự giúp đỡ của canh kình của chính mình.
Có điều như vậy cũng tiện cho Cửu Thiên đi theo.
Vũ Thái Uy ngâm nga một khúc hát, rõ ràng là đang có tâm trạng tốt.
Đẩy phòng luyện công ra, dạ minh châu ở hai bên tự sáng lên lấp lánh.
Toàn bộ phòng luyện công sáng như ban ngày, xung quanh, từng hàng binh đao, đá luyện công, hình nhân cùng với khí cụ được xếp thẳng tắp.
Vũ Thái Uy đi thẳng vào bên trong, cho đến khi bước tới trước một hình nhân màu đỏ máu mới dừng lại.
Gõ gõ vào hình nhân màu đỏ máu đó, Vũ Thái Uy truyền một ít canh kình vào hình nhân.
Ngay lập tức, hình nhân màu đỏ máu sáng lên.
Cửu Thiên nhìn thấy hình nhân màu đỏ máu giải phóng ra ánh sáng lờ mờ, mang theo huyết khí nồng đậm.
Sau đó, hình nhân đã nói chuyện.
"Sư thúc, cháu tưởng thúc chết rồi.”
Mặc dù giọng nói nghe có vẻ không tự nhiên, mang theo cảm giác của máy móc.
Nhưng Cửu Thiên vẫn có thể nghe ra rằng đó chính là giọng nói của Quan Hán.
Ánh mắt của Cửu Thiên đột nhiên trở nên lạnh lùng. Vũ Thái Uy hừ lạnh một tiếng và nói: "Muốn ta chết, không dễ như vậy đâu. Yên tâm, ta đã tìm được một luyện khí sĩ cao minh giúp ta trị thương rồi, hiện tại căn bản đã hết bệnh, chỉ còn chân di chuyển chưa nhanh nhẹn mà thôi. Cháu trai Quan Hán, hiện tại ta cho cháu hai sự lựa chọn. Hoặc là cháu giao công pháp ra cho ta, ta sẽ bảo vị luyện khí sĩ cao minh kia giúp cháu tái tạo ra một cơ thể. Hoặc là ta sẽ giao cháu cho Cửu gia ngay bây giờ. Cháu xem đó mà làm, ta đã mất hết kiên nhẫn rồi."
Quan Hán kinh ngạc nói: "Sư thúc, chú không thể đối xử với cháu như vậy được. Sư phụ sẽ gây phiền phức cho chú.”
Vũ Thái Uy đột nhiên ra tay, một tia sáng lóe qua, “rắc” một tiếng, Vũ Thái Uy trực tiếp xuyên thủng cơ thể hình nhân của Quan Hán.
"Đừng thử thách lòng kiên nhẫn của ta, cháu không thật sự cho rằng ta không dám giết cháu đấy chứ.”
Giọng nói của Vũ Thái Uy mang theo sát ý nồng đậm, hai mắt thậm chí lóe lên ánh sáng xanh.
Đây là dấu hiệu cho thấy lời nguyền vẫn chưa hoàn toàn được giải trừ.
Nhưng Quan Hán không biết điều này, hắn ta trực tiếp bị ánh sáng xanh trong mắt Vũ Thái Uy dọa sợ. Bởi vì hắn ta cảm nhận được một luồng sức mạnh đáng sợ trên người Vũ Thái Uy.
cơ thể cho cháu thì có gì khó. Cháu yên tâm, chỉ cần cháu giao công pháp cho ta, nhất định sẽ giúp cháu đổi. Cho dù luyện khí sĩ Thiết Diện không làm được, sư thúc cũng sẽ dẫn cháu đến chợ Đan Đỉnh, tốn một số tiền lớn cũng giúp cháu làm được.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất