CHƯƠNG 698
Đôi mắt lẳng lơ, quyến rũ mê người. Từ lúc bước vào đã không ngừng phóng điện với Cửu Thiên.
Cửu Thiên đại khái có thể đoán được chuyện gì đang xảy ra.
Quay đầu nhìn đồ ăn mà nữ nhân mang tới, Cửu Thiên nói: "Bữa ăn khuya mà cô mang tới chỉ là một vò rượu thôi sao?”
Nữ nhân cười nói: "Đương nhiên không chỉ có những thứ này, còn có thịt!"
Nói xong lời này, nữ nhân trực tiếp cởi bỏ áo choàng của mình.
Bên trong chiếc áo choàng rộng rãi lại không có gì cả.
Trực tiếp phơi bày mọi thứ hoàn hảo trước mặt Cửu Thiên.
Lắc lắc chiếc eo nhỏ, người phụ nữ đi về phía Cửu Thiên.
Phải nói rằng chỗ nên lồi thì lồi, chỗ nên lõm thì lõm. Thân hình đẹp không sao tả xiết.
Cửu Thiên liếc nhìn thêm vài lần, nhưng khi người phụ nữ tới cách Cửu Thiên ba bước chân, cô ta phát hiện mình không di chuyển được nữa.
Cho dù cô ta cử động thế nào, phía trước giống như có một bức tường đang chặn trước mặt cô ta.
Cô ta ngơ ngác nhìn Cửu Thiên, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Cửu Thiên trầm giọng nói: "Cô rất xinh đẹp.”
Người phụ nữ hất tóc một cách quyến rũ và nói: " Thiết Diện đại nhân, ngài muốn ăn tôi sao?"
Cửu Thiên cười nhạt nói: "Tôi còn chưa nói xong, cô rất xinh đẹp nhưng vẫn không đủ đẹp. Chí ít không phải là người đẹp nhất mà tôi đã từng nhìn qua. Cô có thể đi rồi,
nói với lão quản gia, tôi không thích kiểu này, nếu ông ta sắp xếp nữ nhân tiến vào phòng tôi khi chưa được sự đồng ý của tôi thì ông ta phải lo lắng về tình hình hồi phục của chủ nhân nhà ông ta rồi.”
Nữ nhân lập tức kinh ngạc đến thay đổi sắc mặt, xuyên qua chiếc mặt nạ sắt của Cửu Thiên, cô ta có thể nhìn thấy một đôi mắt mang theo ý vui đùa.
Người phụ nữ nhanh chóng quấn chiếc áo choàng lên và bước ra ngoài, Cửu Thiên khẽ lắc đầu.
Thủ đoạn mua chuộc lòng người này thực sự quá tồi rồi. Đánh giá của hắn về nhà họ Vũ lại thấp xuống mấy phần.
Loại gia tộc này, cho dù không đắc tội với Cửu gia,
E rằng cũng sẽ lụn bại rất nhanh!
Nể tình cô gái khá xinh đẹp, khiến hắn có phúc được nhìn mấy cái, chuyện này coi như bỏ qua.
Cửu Thiên cười haha.
Loại nữ nhân này, hắn sẽ không động vào. Có quỷ mới biết trong đó có cái bẫy gì đang đợi hắn. "Vô sự xun xoe, không phải gian dâm thì là cường đạo!”
Cửu Thiên thở dài một tiếng.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng khóc của nữ nhân.
Cửu Thiên nghiêng tai lắng nghe một lúc, sau đó trực tiếp nhảy ra khỏi cửa sổ.
Đứng trong bóng tối, Cửu Thiên dường như biến mất, không ai có thể nhìn thấy hắn.
Cách đó không xa, vậy mà Vũ Thái Uy lại đang khiển trách người phụ nữ này.
"Đồ vô dụng! Huấn luyện cô lâu như vậy mà lại bị người ta đuổi ra ngoài. Cô không chọc giận luyện khí sĩ Thiết Diện đấy chứ. Hắn nói thế nào?”
Người phụ nữ khóc lóc, nói: "Luyện khí sĩ Thiết Diện nói không được cho nữ nhân vào phòng hắn nữa, hắn không thích.”
Lão quản gia đứng bên cạnh Vũ Thái Uy nói: "Xem ra luyện khí sĩ Thiết Diện khả năng cao là một vị khổ tu sĩ. Chẳng trách hắn lại đeo mặt nạ, đây cũng là một kiểu tu hành cũng nên.”
Vũ Thái Uy gật gật đầu và nói: "Thôi bỏ đi. Còn không mau cút đi, cút đến giường ta và nằm xuống.”
Người phụ nữ vâng lời đáp lại, xoay người rời đi.
Vũ Thái Uy quay đầu sang nói với lão quản gia: “Tiếp đãi luyện khí sĩ Thiết Diện cho tốt. Cố gắng khiến hắn làm việc cho chúng ta, cho dù chỉ là một hai ngày cũng được. Ta đi gặp thằng cháu trai Quan Hán chết tiệt kia của ta một chút. Mấy ngày nay ta không ở đây, sợ rằng nó sắp tạo phản rồi.
Lão quản gia củi người nói: "Vâng, tước gia.”
Cửu Thiên nghe thấy tiên của Quan Hán, lập tức sửng sốt.
Hắn ta thực sự vẫn còn sống!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất