CHƯƠNG 853
Cùng lúc đó, trong học viện Võ Đạo.
Một chiếc thuyền con, trôi theo dòng nước, viện trưởng đứng trên thuyền, hướng về phía gió, chắp tay sau lưng.
Nhắm đôi mắt lại, cảm nhận làn gió mát thổi qua cơ thể, viện thưởng nhắm mắt, hưởng thụ sự tĩnh lặng hiếm có.
Đột nhiên, một đường sáng đột nhiên sáng lên phía xa, lông mày viện trưởng khẽ động, sau đó mở mắt ra.
"Ánh sáng này là hướng Ngự Linh Sơn!"
Viện trưởng cẩn thận cảm nhận Thiên Địa Chi Lực xung quanh một chút, lập tức tâm thần chấn động, thân thể hóa thành ánh sáng biến mất ngay tại chỗ.
Khi viện trưởng xuất hiện một lần nữa, ông ta đã đến một ngọn núi trọc.
Nơi này không có thảm thực vật, không nhìn thấy chút màu xanh nào, thứ đập vào mắt chỉ là những hòn đá kỳ dị lởm chởm.
Trước mặt là một vách núi, gió núi gào thét, một người độc tọa.
Đối diện với vách núi là một vách đá dựng đứng sáng bóng, giống như được thợ thủ công cẩn thận mài nhẵn vậy, không nhìn thấy chút mấp mô nào, bằng phẳng nhẵn nhụi như một chiếc gương, phản chiếu mọi thứ nơi đây.
Đây chính là Bổn Tâm Bích của học viện Võ Đạo, thứ gọi là ngồi xoay mặt vào vách để xám hối về những lầm lỗi của mình đã gây ra chính là xoay mặt vào nó.
Viện trưởng nhìn bóng lưng của người kia, lên tiếng: "Tinh Uyên, ông làm sao vậy?"
Thanh âm mặc dù nhỏ, nhưng vẫn lượn lờ bốn phía, rõ ràng là ở trên núi nhưng cảm giác như đang ở trong sơn cốc vậy, vang vọng một vùng.
Người ngồi ở nơi đó, chính là Tinh Uyên – sư tôn của Âm Dương viện, ông ta chậm rãi xoay người lại, động tác cứng đờ như con rối.
Nhìn thấy khuôn mặt Tinh Uyên, sắc mặt viện trưởng thay đổi kịch liệt.
Đó là một khuôn mặt dữ tợn, như thể ngũ quan đều dịch chuyển vị trí, sắc mặt tái nhợt, hai mắt đỏ ngầu, sức mạnh toàn thân rối loạn.
Trong tay Tinh Uyên cầm một mảnh giấy, bàn tay nổi gân xanh.
"Diêm Từ Vũ đã chết rồi.
Viện trưởng tiến lên một bước, lạnh lùng nói: "Ai nói tin tức cho ông?”
"Điều này không quan trọng! Quan trọng là đệ tử mà ta yêu quý nhất - Diêm Từ Vũ, đã chết rồi. Hơn nữa, vẫn là chết dưới tay Cửu Thiên. Tên Cửu Thiên chết tiệt đó!"
Toàn thân Tinh Uyên giải phóng ra sát khí.
Viện trưởng lớn tiếng quát: "Tinh Uyên, ông đây chính là tự hủy đạo cảnh, là ai đã tiết lộ tin tức cho ông, ta nhất định phải nghiêm trị hắn. Thiên Hoàn ra đây!"
Một cái đầu người khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, đó chính là Thiên Hoàn, người thi hành luật của học viện.
Đã lâu không gặp, ông ta dường như đã béo lên mấy phần, khuôn mặt kia lại rộng ra rồi.
Thiên Hoàn bình tĩnh nói: "Viện trưởng đại nhân, là học viên của Âm Dương viện gửi tin tới.
Một câu nói, viện trưởng lập tức nổi giận.
"Láo toét, Âm Dương viện vô pháp vô thiên rồi sao? Không có mệnh lệnh, bất cứ học viên nào cũng không được tới Ngự Linh Sơn, vậy mà bọn họ lại dám tới đây. Thiên Hoàn, ngươi đi bắt mấy tên học viên kia, đuổi ra khỏi học viện Võ Đạo!"
Thiên Hoàn từ từ biến mất trong không trung, viện trưởng vẫn đang tức giận không thể kìm nén được, quả nhiên học viên mách lẻo là học viên khiến người ta căm ghét nhất.
Tinh Uyên nói: "Trên đời này không có đúng sai, chỉ có nhân quả. Ta không dạy dỗ đệ tử Diêm Từ Vũ của ta trở thành vô địch học viện nên nó mới bị người khác giết, vì vậy đột phá quan trọng nhất của ta cũng bị mảnh giấy nhỏ này phá hủy rồi. Đây là nhân mà ta trồng, ta phải nuốt quả này. Nhưng người giết chết đệ tử của ta cũng sẽ không tiếp tục sống được.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất