CHƯƠNG 865
Đạo Quang sư tôn cười nói: “Vậy cứ để cho Hàn Liên vất vả đi, với tính cách của nó, chắc chắn phải sống chết bảo vệ được danh hiệu đứng đầu”
Đang nói, cửa phòng bếp mở ra, Tiểu Hắc với dáng vẻ khinh thường, một cước đá Thập Tam từ trong phòng bếp ra.
Vẻ mặt Thập Tam có chút xấu hổ, thấy Đạo Quang sư tôn và những người khác đang nhìn mình, mỉm cười, sau đó cung kính đứng sang một bên.
Đạo Quang sư tôn nhìn Thập Tam, nhỏ giọng nói: “Thập Tam này cũng thú vị. Đến Nhất Nguyên viện cũng hơn nửa năm rồi, nhưng nói với ta không quá mười chữ”
Đại sư huynh nói: “Hắn ta là một người trung thực, bảo hắn ta nấu cơm hắn sẽ đi nấu cơm, bảo đi quét dọn sẽ đi quét dọn. Hơn nữa, đã hơn nửa năm, Cửu Thiên sư đệ vẫn chưa trở về, hắn vẫn ngoan ngoãn ở đây đợi Cửu Thiên sư đệ, có lòng trung thành”
Đạo Quang sư tôn gật đầu nói: “Ừ, tìm thời gian, để cho Thập Tam này trở thành học viên của Nhất Nguyên viện ta. Đến đây hơn nửa năm rồi, cũng phải học cái gì đó, cứ đi theo Tiểu Hắc nấu cơm cũng không hợp lý.” Sở Trực và Sở Chính đều gật đầu, ủng hộ quyết định của Đạo Quang sư tôn.
Đang nói, một người từ trong phòng đi ra, khuôn mặt lạnh lùng và kiêu ngạo.
Nhưng trên người cô ta lại mặc một bộ quần áo bằng vải bố giản dị, tay cầm cái chổi, ở eo đeo một cái rìu.
Người này, là cô chủ Thủy gia - Thủy Nhất Lam.
Hơn nửa năm, hình như cô ta đã hoàn thành một cuộc biến chất ngoạn mục, từ phượng hoàng chân chính biến thành gà đồi.
Vừa nhìn thấy Đạo Quang sư tôn, Thủy Nhất Lam nghiến răng nói: “Ông muốn để tôi làm đến lúc nào?”
Đạo Quang sư tôn nheo mắt lại, thơ ơ nói: “Làm đến khi xong công việc.”
Sở Chính, Sở Trực, đại sư huynh đều không nói gì, chỉ ở bên cạnh mỉm cười, và nhìn.
Thủy Nhất Lam hét lên: “Tôi là đại tiểu thư của nhà họ Thủy đó”
Đạo Quang sư tôn gật đầu nói: “Tôi biết, cô đã nói mấy trăm lần rồi. Đi đi, đại tiểu thư nhà họ Thủy, nhiệm vụ hôm nay vẫn là quét núi. Lúc nào quét sạch sẽ núi, lúc đó tôi đã
giải phong ấn cho cô, để cô khôi phục sức mạnh. Nhớ buổi tối lúc trở về, mang thêm ít củi nhóm lửa.
Thủy Nhất Lam nghiến răng, vô cùng tức giận đi ra ngoài.
Sở Chính sư huynh nói: “Haiz, mỗi ngày nghe thấy những lời như thế này, ta cũng cảm thấy có chút phiền
Đạo Quang sư tôn cười nói: “Nhưng ta rất vui”
Nói xong, đại sư huynh, Sở Trực cũng cười theo.
Nếu như để nhà họ Thủy biết, đại tiểu thư Thủy Nhất Lam của bọn họ ở đây quét dọn núi, đốn củi, có lẽ nhà họ Thủy sẽ thiêu cả học viện Võ Đạo.
Nhưng Đạo Quang sư tôn không quan tâm, mấy người đại sư huynh càng không quan tâm.
Bọn họ chỉ biết, cho dù bị đối xử như vậy, Thủy Nhất Lam vẫn không đi.
Cho dù hơn nữa năm nay, Hàn Liên không nói với cô ta một câu nào, cho dù nửa năm nay cô ta không có một ngày được nghỉ ngơi.
Đúng lúc này, bầu trời phía xa lại đột nhiên sáng lên.
Đạo Quang sư tôn đứng dậy nói: “Haiz, sao bọn họ lại đến rồi”
Mấy đường ánh sáng, đột nhiên rơi xuống chiếc sân nhỏ.
Nhìn kỹ, lại là Thân Đồ sư tôn của Hoành Sơn viện, Huyền Không sự tôn của Thiên Nhận viện, Huyền Chân sự tôn của Thanh Kiếm viện, Vô Sầu sự tôn của Minh Tâm viện, Hoắc Sơn sư tôn của Lôi Đình viện, Thất Lân sự tôn của Không Động viện.
Mọi người cười, nhìn Đạo Quang nói: “Đạo Quang, lâu rồi không gặp.
Đạo Quang cau mày nói: “Các người đến đây làm gì?”
Thân Đồ sư tôn cười haha nói: “Đương nhiên đến để đấu xếp loại viện tử!”
Đạo Quang sư tôn hơi sững sờ.
Nhất thời, trong lòng mọi người ở Nhất Nguyên viện đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất