Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 868 

Trên Vân Sơn, sương mù phiêu tán. 

Đám người đứng sừng sững, quần áo bay phất phới. 

Các vị sư tôn lần lượt ngồi xuống, phía sau họ là những đạo sư và học viên của từng phân viện. 

Đạo Quang sư tôn của Nhất Nguyên viện cũng ở trong đó, đám người Hàn Liên đứng sau lưng ông ta. 

Nếu như là trước đây thì vào những dịp như vậy, Nhất Nguyên viện nhất định sẽ cô đơn lẻ bóng, chia thành từng tốp ba tốp năm. 

Nhưng hôm nay, đội hình của Nhất Nguyên viện cũng xem như không tệ, dù sao cũng nhiều người hơn, khí thế cũng mạnh mẽ hơn. 

“Đạo Quang, hôm nay chúng tôi đến Nhất Nguyên viện, không nói những thứ khác, chỉ để học hỏi so tài lẫn nhau mà thôi, nhân tiện tham quan Nhất Nguyên viện một chút. Lại nói, nơi này so với trong trí nhớ của tôi thật sự có khác biệt rất lớn!” 

Người đầu tiên lên tiếng là Thân Đồ sư tôn, 

Há miệng thật lớn, khoanh chân, Thân Đồ nhìn xung quanh. 

Vô Sầu sự tôn cười nói: “Thật sự thay đổi rất nhiều. Ngay cả Nhất Nguyên viện vốn không thích thu nhận đệ tử mà bây giờ cũng có rất nhiều người. Xem ra từ khi Nhất Thanh bị phạt, toàn bộ Nhất Nguyên viện cũng thay đổi rất nhiều!” 

Huyền Chân sự tôn tiếp lời: “Chỉ là đệ tử trong môn phái tính khí không tốt, vẫn như trước đây” 

Đạo Quang sư tôn ho nhẹ hai tiếng nói: “Mấy người này, thật sự nhàm chán quá. Đang yên đang lành, một cuộc chiến thứ hạng cho các phân viện đã bắt đầu thì các người không chịu đánh, lại chạy đến Nhất Nguyên viện của tôi lập nhóm tham quan. Muốn tỷ thí thì không thành vấn đề, Nhất Nguyên viện của tôi vẫn luôn không sợ tỷ thí gì cả. 

Đạo Quang sư tôn hơi nheo mắt, trong lời nói có chút bá đạo. 

Mấy vị sư tôn khác đều bật cười. 

Thân Đồ sư tôn cười nói: “Ngầu đấy” 

Vô Sầu sự tôn khẽ cười nói: “Thú vị. 

Hoắc Sơn sư tôn hừ lạnh một tiếng nói: “Kiêu ngạo.” 

Thất Lân sư tôn cười không nói lời nào. 

Huyền Không sư tôn nói: “Vậy thì đánh đi” 

Không nói nhiều lời, Huyền Không sư tôn ra hiệu cho Dịch Thanh ở phía sau bước ra khỏi hàng ngũ. 

Dịch Thanh cao giọng nói: “Dịch Thanh của Thiên Nhận viện xin được lãnh giáo chư vị của Nhất Nguyên viện, xin hỏi ai sẽ ra trận?” 

Giọng nói của Dịch Thanh không lớn, nhưng lại tỏ ra cực kỳ tự tin. 

Hàn Liên cũng có chút không hiểu Dịch Thanh lấy đâu ra tự tin lớn đến vậy, hơn nữa dường như đệ tử dẫn đầu của Thiên Nhận viện cũng không nên là Dịch Thanh mới đúng. Hàn Liên lớn tiếng nói: “Vân An của Thiên Nhận viện các ngươi đi đâu rồi? Dịch Thanh, anh chắc chắn muốn đánh cùng chúng tôi sao? Không sợ lại bị tẩn cho một trận à?” 

Sự mỉa mai trong giọng nói của Hàn Liên không cần nói cũng biết, nhưng nụ cười trên khuôn mặt của Dịch Thanh vẫn không thuyên giảm. 

“Vân An sư huynh đã kết thúc kỳ tu tập ở học viện Võ Đạo, hiện tại đang đi chu du khắp thiên hạ. Mặc dù Dịch Thanh tôi không giỏi lắm nhưng cũng chỉ có thể là tôi ra trận. 

Dịch Thanh bước ra, đứng ở giữa võ đài, chậm rãi rút bốn thanh kiếm sau lưng mình ra và đặt chúng xuống đất. 

Liên tục lẩm bẩm, Dịch Thanh nói tiếp: “Con người của tôi cũng từng cảm thấy bản thân rất lợi hại, rất mạnh mẽ. Bởi vì từ nhỏ đến lớn, tôi vẫn luôn là thiên tài. Mặc dù đã từng bại vài trận trong học viện Võ Đạo, nhưng đều thua dưới tay của các sư huynh, không có gì đáng nói. Cho đến năm ngoái đụng phải Cửu Thiên, một học viên mới đến lại có thể đánh bại tôi hoàn toàn. Lúc đó, tôi mới hiểu được, tôi căn bản không phải là thiên tài mà chỉ là một kẻ ngốc, một kẻ ngu ngốc đáng cười. 

Sau khi nói xong, bốn thanh kiếm của Dịch Thanh đã đặt ở trước mặt hắn ta, mà Dịch Thanh cũng tự mình cởi áo, để lộ cơ thể đầy thương tích. 

eyJpdiI6IndIbXQ0UGZ0M1pyRnhcL2ozcnhQaFhnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilh2TlNzK1lRcVwvdHpkTzQ4QmtDRjZUaDJ1TEo3XC9OUzBRNEtuMURRWWNKVCt0emNzSUt4MFozRDJraitDY1VqbGlqXC9NY1M1Y0IxUStyaWdWekZDSDJsK2xZdmxoS0hrTldNTnpXREMraWpYT2l5cFg4SEFYMmNYeEI2K0xCbjZ2cnhKSEJWMkxHRG9TblZCSEN3SjljdHM2OEw5Z1hmd1UxQTFqQkVNWDNtenk4VmVZbmxtU3MzT3dBYjQ4SkYxZmlpNk5DTXBRNGpOTTIwamx1UnVxNXFaSVlaNWdZXC95ZXgyOFUyc05CSERGcEt6RnFHanpJb21Pb2lrYUZ3SHRxTDdNK1RnSFwvRVlCOCtiVXZSQ3BcL3pnTW9uVlpBUDBwV01CalJadVZZbDZkalU5UUlyWWFVTXBiak9GeWU3bDRkMlNiVk5OVmdwVU5LbFFVdmYxdEk2blRlQTZJRk1vWVdUXC9LZTlXSG1qNDdxblN0WU1saHFkSGtTQmg4TW5Vdmc5OTVwRWIrN3lhTGpTOEpONlwvZnJwaUhSUTZWbTdsaFJEc080S2IwMjZhTm9cL1Rpb3FzdVlLMmNJMW5vSjMwV2E4TFd5S2o2TkdoeTB2Slo4eEhQZUtQbWlteE9CNERLSHZZZ0NzdTN1clNsR0hRS1hEMTRvaGNvQTI3alN6R3A4QWdZK29oUjd2YXkycUN1ZWc3MHZ2blBaSnVNVEtIQ21mb1hXa0NxWnU5WDhiRVdzSHRlRFV3XC8zdXVKZjlRdlc4djZXNUgxZWpGUitNaFRmXC9JUEZVQ3NaYTJ1c21EcXNmUkhZV1VKb0wrSUtcL0xoVUhRY1E4WFwvSTZOQU53NHN3VHhcL2pQRStrTE1NWnFianlhM3lOTFhSVHlsYnQ4WHhQWU45S0VVcXhRMVE0VVwvYkFVcURUcGpOTHZ6N28wbTdVdzBPN3hiOWh3dkNXSXlwZjNBalAzbk5YTFUxbU1STHUrSkR6dkFvUklLc3U1WHV2UEMrb1ZrSGpvRmpUZkV6T3JzXC9kNmZoY3R0WTRhV3F6RVp6WDV4YmJpS0ViZllnSm1uK0pCeHdZTEJoY3loRkdMcXZVWVRiZGhTUER3cU41RUdtZWVEM0xIQVZxMEUzZWQxWWN6OTh1dmg4RWludVM0QlgwVk9HbHpUYzBsbys4SzZtSkhsSkhZcW00WUtJOTE5ME9veURzWENjMUFTMWZPTTFzOXAyTlhadExONnlWOTN5MndVT0xvS2s9IiwibWFjIjoiMmRmMTA5Njg5ZmM2NzRlOGJiY2Q3YjBkZTZkMDliYzk5ODk3YjIxZTJmMDMxNWJkNzY3NTlhMjRmY2U3MDU1NSJ9
eyJpdiI6IlNtc1l2Q0JmbVRNOGZ2NzMyOGFDNnc9PSIsInZhbHVlIjoiYnNjZjFuUDg0NkRIRzIyQWRLR1wvMm9kY2hPWnJxVEZNQXY4YlNveWxHWG03dURsWGQwdTJLd0NmcDk0b1F6RmZWOFFuS2ZRM202RVwvZ0ROdGorWnduRzFvMkUxODE4K3lYak1WdEdWbUtlVHdkTlc2SnJqQmI5UnhjRG5RXC9ud00wbSt0Z0gxUU4zS3pVMUNRTEV1N3hRUFo2Z2VvZ3hPdElJaVNDVU0weWNtRHFMQUUyZzA1Q3ZuUlpCd0luQU14ckJMZkNONjJKZ205c05sM1ZTUXlaSTVKcDdNVFFyXC9NWlo1N09qNkhhZXc0NFU1VGdnbXE3K1QwU1YyQ3dad1MiLCJtYWMiOiIzZmI2ZDk0ZTZiZTdmOWJkZTkxMDZkM2UwZGNiNGIwYTgwYjRhZjYwYzE2NTA0ZTlmNjRlYTQ3NDJiZjBlOWZmIn0=

Canh kình giống như cuồng phong tỏa ra bốn phía, gió lốc ngưng tụ quanh thân hắn ta, bốn thanh kiếm trước mặt đột nhiên nhảy dựng lên.

Ads
';
Advertisement