CHƯƠNG 891
Là thiên địa tự nhiên hình thành sao? Cửu Thiên thầm suy đoán.
Khựng lại một chút, Cửu Thiên hỏi tiếp: “Nếu chỉ có một hướng chảy, vậy trở về thì phải làm sao?”
Viên Hạc nói: “Cũng đơn giản. Không đi quan đạo là được. Trừ quan đạo, trong thiên địa này còn có vô số dòng chảy nhỏ. Anh khống chế vật không gian tìm kỹ là được. Đúng rồi, vật không gian của anh chắc có thiết bị ghi hình nhỉ, chính là cái gương ghi lại anh đã đi qua những nơi nào. Nó sẽ nói cho anh biết, anh có phải đi đúng hướng không”
Cửu Thiên xoay người liếc nhìn thân xe, sau đó mỉm cười gật đầu.
Thập Tam ở bên trong cũng có vẻ mặt ngộ ra, thì ra đáy xe này có tác dụng này.
Viên Hạc giống như giải đáp nghi hoặc cho người khác bản thân cũng rất vui, hắn ta tiếp tục nói: “Anh Cửu Thiên, anh có biết thú hư không không?”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Không biết. Nghe như loại hoang thú nào đó.
Viên Hạc cười nói: “Không sai, ở trong dòng chảy hư không này, thật ra cũng không phải ổn định. Nó tồn tại thú hư không kỳ lạ. Tôi nghe cha tôi nói, nếu gặp phải thì phải cẩn thận. Những thú hư không này đều rất mạnh. Không có chút thực lực thì rất khó đối phó”
Cửu Thiên hiểu ý gật đầu, nói: “Cảm ơn đã nhắc nhở”
Viên Hạc vừa nói xong, Phùng Liễu luôn ở bên cạnh không lên tiếng, nói: “Thủ hư không đâu có dễ gặp được. Bây giờ thủ hư không trên quan đạo sớm đã bị xử lý sạch rồi. Viên Hạc, anh xem thiết bị ghi hình đi, còn bao lâu mới tới điểm bổ sung hư không thứ nhất, tôi sớm đã mong tới điểm bổ sung đó rồi.
Viên Hạc khẽ đáp được, hắn ta vẫy tay với Cửu Thiên: “Anh Cửu Thiên, lát nữa nói tiếp. Tôi đi xem thiết bị ghi hình”
Cửu Thiên mỉm cười gật đầu, điểm bổ sung hư không, hắn cũng rất có hứng thú xem.
Phùng Liễu đánh giá trên dưới Cửu Thiên mấy cái, nói: “Thật không biết con người như anh sao kiếm được vật hư không chứ. Cái gì cũng không hiểu, cũng dám xông bừa. Cửu Thiên cười nói: “Đồ là người khác tặng. Tôi cũng là lần đầu tiên dùng.
Phùng Liễu nói: “Sợ là trộm nhỉ”
Nói xong, Phùng Liễu cất bước rời đi, quay lại trong khoang thuyền.
Hạng Võ đánh giá Cửu Thiên mấy lần, bỗng nói: “Linh thú trên vai anh có chút thú vị, bán không?”
Cửu Thiên khẽ lắc đầu.
Hạng Võ nói: “Anh còn chưa nghe giá mà. Tôi có thể cho anh một lọ linh đan. Đây không phải con số nhỏ.
Cửu Thiên vẫn lắc đầu, Hạng Võ nhíu mày nói: “Vô vị.”
Dứt lời, hắn ta cũng đi vào trong khoang thuyền.
Lúc này Thập Tam đi ra, nói: “Kẻ địch sao?”
Cửu Thiên cười nói: “Tính khí không tốt mà thôi. Tính ra chắc là người tốt.
Thập Tam gật đầu, yên lặng đứng ở đằng sau Cửu Thiên.
Bánh xe lăn về phía trước, xe ngựa cũng có cái thú vị, rõ ràng là xuôi theo lực lượng thiên địa tiến về phía trước, bánh xe vậy mà còn có thể lăn, cũng không biết tiền bối chế tạo xe ngựa này nghĩ thế nào.
Cửu Thiên ngồi ở đầu xe, yên lặng dùng canh khí của mình khống chế cả xe ngựa.
Giống như Viên Hạc nói, xe ngựa này giống như một pháp khí.
Canh khí truyền vào, lập tức Cửu Thiên hiểu được rất nhiều thứ.
Ví dụ như xe ngựa này có khí linh, tuy so với khí linh như lão Cửu, vậy thì kém rất xa, nhưng ít nhất cũng có một chút ý thức cơ bản.
Núi non sông ngòi, thành trì hoang mạc đều lướt qua.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất