Ông ta muốn nhanh chóng kết liễu Khương Ngôn Khê, nhưng mỗi lần ra tay, cô ta đều có thể né tránh trong gang tấc! Hơn nữa, càng đánh, ông ta thấy Khương Ngôn Khê càng bình tĩnh, càng khó đối phó hơn. Lúc đầu, còn thấy cô ta vất vả chống đỡ nhưng giờ vẻ mặt nhăn nhó của cô ta đã giãn ra, trông rất ung dung, thoải mái.  

 

Cái này này chứng tỏ điều gì?  

 

Chứng tỏ Khương Ngôn Khê đang dùng ông ta làm đá mài dao, củng cố lại tu vi chưa vững chắc của mình!  

 

"Ầm!"  

 

Sau cú va chạm kinh thiên động địa, hai người tạm thời tách ra.  

 

"Cô dám lấy tôi để rèn luyện tu vi?! Gan cô cũng to thật đấy!" Vương Chấn nhìn Khương Ngôn Khê, giọng lạnh như băng.  

 

"Giờ mới nhận ra thì đã muộn rồi!" Khương Ngôn Khê thản nhiên đáp trả, nhưng hơi thở đã có chút gấp gáp.  

 

Rất rõ ràng, muốn đánh bại một cao thủ Hóa Thần trung kỳ như Vương Chấn là chuyện vẫn hơi quá sức với Khương Ngôn Khê. Dù sao, khoảng cách giữa cô ta và Vương Chấn là cả một đại cảnh giới to lớn, khó mà san lấp được.  

 

Nếu là cao thủ Xuất Khiếu hậu kỳ bình thường nào khác, e rằng chưa kịp ra chiêu đã bị Vương Chấn tiễn xuống suối vàng rồi.  

 

"Tốt lắm, cô đã thành công chọc giận tôi rồi đấy!" Vương Chấn gằn giọng, cây thương đen, bóng loáng trong tay chĩa thẳng về phía Khương Ngôn Khê. Ông ta không muốn lãng phí thời gian nữa, quyết định dùng chiêu át chủ bài để kết thúc trận đấu.  

 

Thấy vậy, đám người nhà họ Khương đều sợ đến thót tim.  

 

Bọn họ có thể cảm nhận được khí tức của Vương Chấn đã thay đổi rõ rệt.  

 

Nếu như trước đó, khí tức của ông ta giống như một ngọn núi lửa đang phun trào, đầy tính công kích, thì bây giờ lại giống như một đại dương sâu thẳm, bí ẩn khó lường, khiến người ta cảm thấy ngột ngạt và sợ hãi.  

 

"Đại nhân cuối cùng cũng nghiêm túc rồi sao?" Hai mắt Hoàng Thiên Hải sáng rực, trong lòng thầm hả hê khi nghĩ đến cảnh Khương Ngôn Khê sắp chết.  

 

"Cậu Lâm, nhị sư tỷ của cậu sẽ không sao chứ?" Diệp Thiên Tâm và Trần Sơn lo lắng nhìn Lâm Phong, nhưng thấy anh chỉ đang chăm chú theo dõi trận đấu, mặt không chút biểu cảm.  

 

"Cây thương trong tay tôi tên Hắc Long Thương, là pháp bảo thượng phẩm do trưởng lão trong tộc ban tặng. Hắc Long Thương có một kỹ năng gọi là Trực Đảo Hoàng Long. Tôi từng dùng chiêu này giết chết một lão già Hóa Thần trung kỳ!" Vương Chấn không vội tấn công mà lại đứng thao thao bất tuyệt, nói về vũ khí của mình, cho thấy ông ta đang rất tự tin lần này sẽ có thể một chiêu giết chết Khương Ngôn Khê.  

 

Vương Chấn vừa nói xong, một luồng khí tức khủng bố bùng phát từ mũi thương, khiến không gian xung quanh méo mó, trận pháp bảo vệ cũng bắt đầu chớp nháy liên tục.  

 

"Chết đi! Trực Đảo Hoàng Long!"  

 

Vương Chấn hét lớn, lao tới với tốc độ kinh hoàng, cây thương mang theo năng lượng cuồn cuộn đâm thẳng vào Khương Ngôn Khê.  

 

"Hỗn Thiên Lăng!"  

 

Khương Ngôn Khê lập tức sử dụng Hỗn Thiên Lăng để đỡ đòn, nhưng kinh hãi phát hiện Hỗn Thiên Lăng đã bị uy lực của cây thương kia đánh tan. Không phải Hỗn Thiên Lăng kém hơn Hắc Long Thương, mà do Vương Chấn quá mạnh, mạnh đến mức bù đắp được sự chênh lệch giữa hai món pháp bảo.  

 

"Nguy rồi! Ngôn Khê không đỡ được!" Đám người nhà họ Khương tái mặt, đầu óc trống rỗng.  

 

"Keng!"  

 

Đúng lúc này, một tiếng kiếm chát chúa vang lên. Thanh kiếm bản mệnh của Lâm Phong bay vụt đến, chắn ngay trước mặt Khương Ngôn Khê, dùng thân kiếm đỡ lấy mũi nhọn của Hắc Long Thương.  

 

"Ầm!"  

 

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, dư chấn lan tỏa, hất văng cả người lẫn thương của Vương Chấn ra phía sau vài mét.  

 

Khương Ngôn Khê thì được kiếm khí bảo vệ nên không hề hấn gì.  

 

Cả hiện trường im phăng phắc, ai nấy đều sững sờ.  

eyJpdiI6Imd5bEdTRHQ1SnZZNUlwVFBUUHhqSWc9PSIsInZhbHVlIjoiek14eitMcXFUWWRXUnhsMmcxbjgxa2sxU1ZlaHlzdXNoZzNaSTlSZVB6SXI3T29FWWppTE1VVlUwZmowNW4wdSIsIm1hYyI6ImYxMzhjNDc4YmI2NmY0ZTgzYTVlOWI1MGQ3NWY5MDkzM2IwNmE5NDRiYjQwMGU1Yzg5ZWUxOTQyMmM0Y2RhN2UifQ==
eyJpdiI6Im1pSVlGNTV0d3g2cUhIbHI1b3ptRUE9PSIsInZhbHVlIjoiMGVaelNmcG8rSnJJRHEyYjhFY3plb3BqUVZDejdyXC84XC9aSlFmSksyTCtneFIwXC9RRDR2NUI3SzVMTEZzZnZKOHBcL050K1owbFlYaWZGMGkwNk04em1FaFZTMUlJMEEwdmNnVE9wQ2dvVm9wZ2VJTkFlMk96eksyeVIxS1pIaHIzNHZpQ1VUWkRkYllRVThyUWhhbkk1MnE2SXQyMlRHTnFpbEV3SCtlNkN0WlMwdFV1U3k4UWJ0ZXJ5Y2RldVExQzlMV2IxakpQRWsrVkJtS3ZQckhmN2R5VjkwZW9BOHRYdWY0enpjNVwvVmhZZk9FdWw5ZHUzOHBLb2FlUVwvYjJqdXhaWVwvR2Q5UEcwUTJmOHRoMkNBWHVBPT0iLCJtYWMiOiJiMGRlOTc2N2YwN2U0MjY5MmE4Y2U1MmY4MjBlODJiMjRiNzJhODdjMjI5OWQ4ZDhkODFmMmY5MzNjYjkzMzJlIn0=

Lúc này, Lâm Phong chậm rãi bước đến, nói: "Nhị sư tỷ, tên Vương Chấn đó, chị có muốn hấp thụ không? Nếu chị muốn, tôi sẽ nhường cho chị.” 

Ads
';
Advertisement