Cả quảng trường diễn võ bỗng chốc im phăng phắc. Đám người nhà họ Khương nhìn Lâm Phong, mắt chữ A mồm chữ O.  

 

 

Một phần là vì kinh hãi trước sức mạnh khủng bố của anh, mạnh đến mức có thể dễ dàng đánh bật Vương Chấn!  

 

Phần còn lại là vì câu mà anh vừa nói với Khương Ngôn Khê!  

 

“Chị muốn hấp thụ không? Nếu muốn, tôi sẽ nhường.”  

 

Câu nói đó đúng là sấm sét giữa trời quang!  

 

Giữa thanh thiên bạch nhật, nói năng kiểu đó, nghe sao cũng thấy có vấn đề!  

 

"Tiểu sư đệ, cậu đang nói cái gì vậy?" Khương Ngôn Khê ngẩn người ra một lúc, sau đó mới hoàn hồn, mặt đỏ bừng, trừng mắt cảnh cáo Lâm Phong.  

 

Dù biết Lâm Phong đang nói đến việc dùng Hấp Tinh Đại Pháp để hấp thụ linh khí bản nguyên của Vương Chấn... nhưng nghe vẫn thấy kỳ kỳ, bọn họ cũng có phải đóng vai phản diện tàn ác đâu cơ chứ….  

 

"Ờ thì... nói vậy cũng có sao đâu…." Lâm Phong gãi đầu gãi tai, rồi nói tiếp: "Nếu chị ngại thì để tôi đổi nói cách khác nhé. Nhị sư tỷ, tên đó, chị muốn xơi không? Hay để tôi xơi?”  

 

Khương Ngôn Khê: "..."  

 

Mọi người: "..."  

 

Vương Chấn đứng phía xa nghe được, mặt mày tái mét, lửa giận ngùn ngụt dâng cao.  

 

Lúc nãy, khi thấy kiếm bản mệnh xuất hiện, ông ta đã rất kinh hãi!  

 

Vương Chấn tự hỏi chuyện quái gì đang xảy ra? Từ khi nào mà nhà họ Khương lại có một kiếm tu mạnh như vậy ẩn nấp?  

 

Một kiếm chặn đứng Hắc Long Thương, lại còn đánh bật được ông ta, đây không phải chuyện người thường làm được!  

 

Nhưng sau khi nghe được mấy đoạn như: “hấp thụ hay không?", “xơi hay không?” của Lâm Phong, ông ta đã không nhịn được nữa, sát khí bùng nổ, gầm lớn: "Láo xược! Mày coi tao là cái gì? Muốn hấp thụ là hấp thụ? Muốn ăn là ăn chắc?"  

 

"Ồn ào quá!" Lâm Phong mặt lạnh như tiền, đưa tay phải ra.  

 

"Ầm!"  

 

Linh khí cuồn cuộn tuôn ra từ lòng bàn tay Lâm Phong, hóa thành một bàn tay vàng khổng lồ, chụp thẳng xuống người Vương Chấn.  

 

"Hắc Long Thương - Trực Đảo Hoàng Long!" Vương Chấn cầm thương, nhanh chóng thi triển tuyệt kỹ thương pháp.  

 

Nhưng...  

 

Đương nhiên không thể đỡ nổi chiêu của Lâm Phong!  

 

Giờ đây, sức mạnh của Lâm Phong đã sánh ngang với cường giả Luyện Hư Cảnh, một tên Hóa Thần trung kỳ như ông ta mà đối đầu với anh, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.  

 

Ngay sau đó.  

 

"Ầm!"  

 

Đầu mũi thương và bàn tay khổng lồ va chạm vào nhau.  

 

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên!  

 

Vương Chấn cầm Hắc Long Thương chỉ chống đỡ được một giây, rồi bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh xuống sàn đá, miệng phun ra một ngụm máu tươi.  

 

"Mày… làm sao mà mày….” Vương Chấn cố gắng đứng dậy, nhìn Lâm Phong với vẻ mặt kinh hoàng.  

 

Lần này khác với lần trước!  

eyJpdiI6Imp2TktEMnhUMHlzYmU3V0RFdHBWc2c9PSIsInZhbHVlIjoib0hRdjY5YlpGdWF5SFY2ZEFjRGsxQWlmRkNBRHBrbWZsYkFSSUo2VTllZU5EUjVxN1BSYnloTDVWZ0VlelRMUCIsIm1hYyI6IjJlM2Q3NjVlNzIxMzgwNWViZjBmZmZkNWU3ZjNiMWFkZjFkYTc1MzFlMDVkODEwZWI4Y2MyOTI2ZjZjYmVhOTAifQ==
eyJpdiI6IjArT2xCRGZiMXFHcW50bEF1NUo2YXc9PSIsInZhbHVlIjoibElMSUFcL1JsNjhTbmdTUmxQRXJJbVwvZTVVTWMrbEdEbFBtdm1DWk1ON250Snl3UnBZVXpaYlpFNkw2N2tNaG9QZVRLOXFVWkdabGJPS2lJcUhWWXRpaDB5Vm1mMExXS2E4dkw3YUtab0t5UWZEVG12ZDN2c3BPT1wvNWJkUkFNM2lYU2l3c0xjZGZNa3VZWDJTMVhvQmdjNWx6OFIyYldmdDlKNTUzT3U3N3JFRk45OGsrUStUNlpSYzdtaUYydmIyaVRSa3Z3Q0dKNTREZjRIaGFUUEsrZ2F0MUkzYUVvOEFmWkNNR2tIa09tRVE4a0NJanl3aGdDanFyamtoU00xd0U2XC9VZkE5YnlwTkt2RENtRWlnOENBdlo2WWoyMFZESUlUM09RUU1zVDVzPSIsIm1hYyI6ImE2OGU1MThhZTM2YmU2ZGJlN2MyYTBmNmRjZTg3NDRmODVlZDUzMzZhNTM3Y2VkN2I2ZDdkMDhhZWJkZjc1Y2IifQ==

Ads
';
Advertisement