"Ồ?" Vương Lập nheo mắt.
Những người khác cũng hơi hoang mang.
Chỉ có mấy vị Cổ Tổ nhà họ Khương nghĩ đến gì đó nên vẻ mặt có hơi ảm đạm.
Năm đó, Khương Thái Sơ có tài năng vô song cỡ nào?
Ông ấy lấy linh căn Ngũ Hành tu Ngũ Hành Pháp, nếu xét về tốc độ phát triển thì không hề thua kém Cổ Tổ Vương Đằng của nhà họ Vương...
Nhưng một anh hùng thật sự không nhắc lại chiến tích trong quá khứ.
Bây giờ nói những chuyện này cũng không có bất cứ ý nghĩa gì cả.
Lúc này, Khương Thái Sơ bỗng nhiên lấy ra chín lá cờ trận màu đỏ, chỉ với một thao tác, chín cờ trận màu đỏ ngay lập tức bay vào chín góc của Khương tộc.
Ngay sau đó…
“Bùm.”
Toàn bộ Khương tộc cũng bắt đầu rung chuyển, chỉ thấy dưới chân mọi người xuất hiện vô số tia sáng đỏ, ánh sáng đỏ hỗ trợ, kết nối với nhau, tạo thành trận văn thần thánh mà huyền diệu. Những trận văn này tản ra khí tức năng lượng cực kì khủng bố, làm cho tim mọi người ở đây đập nhanh không thôi.
"Cái này... Đây là..."
"Đây là đại trận hộ tộc của tộc chúng ta, tộc trưởng đã kích hoạt đại trận."
"Cửu Long Thí Thần Trận do Cổ Tổ đời thứ nhất sáng tạo ra năm đó để phòng ngừa nhà họ Khương xuất hiện nguy cơ diệt tộc."
"Trận pháp này xuất hiện, điều đó có nghĩa là nhà họ Khương chúng ta xuất hiện nguy cơ diệt tộc."
Trong lúc nhất thời, đám người nhà họ Khương đều lộ vẻ phức tạp.
Thậm chí một vài trưởng giả nhà họ Khương còn đỏ bừng mắt, nước mắt tuôn đầy mặt, trong lòng chua xót không thôi.
Cuối cùng thì nhà họ Khương đã tới bước này sao?
Kể từ kiếp nạn Thượng Cổ, nhà họ Khương đã nhiều lần gặp nạn, gian nan tìm đường sống sót...
Sử dụng đại trận hộ tộc giống như một cọng rơm cuối cùng, nghiền nát trái tim của nhiều người...
Nhà họ Khương bọn họ xứng đáng với nhân tộc, xứng đáng với người dân trong thiên hạ, chỉ có lỗi với duy nhất tộc nhân của mình...
"Cửu Long Phệ Thần Trận?" Vương Lập kiêng kị quan sát xung quanh.
Gã không biết trận pháp này nhưng từ tình hình trước mắt thì không thể nghi ngờ, trận pháp này rất lợi hại, nó khiến gã cảm nhận được cảm giác uy hiếp.
"Cút đi! Nếu không thì chết..." Khương Thái Sơ hờ hững nói.
"Ông muốn hù dọa tôi?" Vương Lập khẽ nheo mắt.
Khương Thái Sơ không trả lời mà trực tiếp đánh ra một trận pháp.
“Bùm!”
Sức mạnh đáng sợ của đại trận biến thành huyễn ảnh chín Chân Long.
Huyễn ảnh chín Chân Long gầm thét liên tục, tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc...
"Tôi lặp lại lần cuối cùng. Cút đi... Nếu không, tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào để chém chết ông." Khương Thái Sơ vô cảm nói.
Vương Lập lạnh lùng nhìn thoáng qua Khương Thái Sơ, gã im lặng không nói, không biết đang suy nghĩ gì.
Một lúc lâu sau, gã mới khẽ cười một tiếng: "Rất tốt! Quả nhiên nhà họ Khương vẫn có chút năng lực. Nhưng trận pháp này có thể bảo vệ các ông nhất thời, nhưng không bảo vệ được các ông một đời."
Nói xong, Vương Lập quay đi, tại thời điểm gã quay đi, vẻ mặt gã lập tức trở nên u ám. Gã không rên lấy một tiếng, chạy như bay ra khỏi địa phận Khương tộc...
"Nhà họ Khương các người đã có một quyết định vô cùng sai lầm. Lần này, để tôi xem ai có thể cứu được các người?"
Hoàng Quân Vĩnh nhìn đám người nhà họ Khương trêu tức lắc đầu, sau đó cũng rời đi theo Vương Lập.
...
Sau khi nhìn đám Vương Lập rời đi, cuối cùng Khương Ngôn Khê cũng không nhịn được, nhìn về phía ba mình và hỏi: "Ba, tại sao ba kích hoạt đại trận hộ tộc rồi mà không xử lý những người này luôn?"
"Lần này thả Vương Lập đi không khác gì thả hổ về rừng. Chúng ta không có khả năng trốn mãi trong tộc phải không?"
Mấy người nhà họ Khương khác nghe vậy cũng nhìn về phía Khương Thái Sơ bằng ánh mắt thắc mắc.
"Không phải ba không muốn giết, mà nhà họ Khương chúng ta không có đủ linh thạch để kích hoạt Cửu Long Phệ Thần Trận. Vừa rồi ba chỉ giả vờ để hù dọa bọn họ một chút thôi." Khương Thái Sơ lắc đầu nói.
"Vậy linh thạch của nhà họ Khương chúng ta..." Khương Ngôn Khê hỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất