Nghe có vẻ lâu đấy, nhưng nếu so với lịch sử dài hàng tỷ năm của Trái Đất thì hai mươi nghìn chẳng khác nào một cái chớp mắt.
Chỉ tính từ thời Thượng Cổ đến hậu Hiện Đại thôi cũng gần hai mươi nghìn năm trôi qua rồi, chứ đừng nói gì tới thời kỳ xa xăm hơn nữa như Viễn Cổ...
"Độ Kiếp? Sao có thể... Giờ làm gì còn Độ Kiếp cảnh tồn tại..." Nhị sư tỷ không khỏi hít sâu một hơi.
Lâm Phong im lặng không nói, trong lòng lại cẩn thận đánh giá thực lực hai bên.
Một khi cuộc chiến bùng nổ, nếu mình toàn lực triển khai Cực Kiếm Sát Trận, lại phối hợp thêm hai khí Âm - Dương, hẳn sẽ có thể giữ được chân kẻ địch tầm mười giây...
Trong mười giây này, nếu đại sư huynh dốc toàn lực ra tay, liệu có giết được đối phương không?
Tuy Lâm Phong biết thực lực của đại sư huynh rất mạnh, nhưng cụ thể mạnh đến mức nào, anh cũng không rõ lắm. Trong khi chuyện này rất cần sự phối hợp ăn ý giữa hai người!
Nếu những người khác mà biết được Lâm Phong đang nghĩ gì trong đầu, chắc chắn sẽ sợ đến độ ngã quỵ ngay tại chỗ...
Trong lúc ai cũng vắt óc nghĩ xem phải làm thế nào mới bảo toàn được tính mạng thì cậu lại lên kế hoạch tiễn người ta về chầu ông bà hả?
Quỷ thần thiên địa ơi!
Người ta là cường giả Độ Kiếp cảnh đấy!
Anh hai à, chúng ta có thể bớt chơi trội lại được không vậy?
"Ong..."
Bấy giờ, kẻ đáng sợ ẩn mình trong hư không bất ngờ hành động, cứ như muốn bước từ một không gian vô định nào đó ra vậy.
"Ông muốn ra ngoài bây giờ hả? Chẳng lẽ là định "đi" trước?" Hiển nhiên, Lý Trường Dạ có quen biết với người kia.
"Đi trước? Chỉ bằng cậu sao?" Tên cường giả khủng bố khẽ nhếch mép cười khẩy, nhưng vẫn tạm ngưng hành động, như đang kiêng dè điều gì đó.
"Ông có thể thử… Nói trước, tôi đã không còn là tôi của trăm năm trước, nhưng ông thì vẫn dậm chân tại chỗ, không tiến được dù chỉ nửa bước!" Lý Trường Dạ đáp trả đầy gay gắt, sau đó lạnh lùng bồi thêm một câu: "Phái Thanh Vân của tôi không thua kém bất cứ ai!"
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt tại hiện trường sợ ngây người. Đến cả Lâm Phong cũng phải kính nể ra mặt, đúng là đại sư huynh thật sự rất mạnh!
"Vụt!"
Lâm Phong bật chợt tung người bay lên, đứng ngay sát bên cạnh đại sư huynh.
Kiếm bản mệnh lập tức hoá thành hàng nghìn, hàng vạn bóng kiếm, toả ra kiếm khí vô cùng vô tận. Chỉ trong chớp mắt, kiếm khí đáng sợ đã nhấn chìm toàn bộ đất trời, khiến nơi mọi người đang đứng trở nên ảm đạm, chẳng còn chút màu sắc.
"Nói rất hay. Phái Thanh Vân chúng ta không hề thua kém bất cứ ai! Có giỏi thì ông cứ thử xông lên đi, để xem bọn tôi đủ trình làm gỏi ông không cho biết."
Ý chí chiến đấu của Lâm Phong tức khắc sục sôi.
Trốn phía sau người khác vốn đâu phải tính cách của anh!
Độ kiếp thì sao chứ? Chung quy vẫn phải liều một phen thôi…
Năm xưa đến lão già còn không hù được anh, chẳng lẽ anh lại đi sợ mấy thứ này?Lý Trường Dạ kinh ngạc nhìn Lâm Phong, tuy không nói gì, nhưng trên gương mặt lạnh lùng lại hiện lên một nụ cười.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất