“Nhân loại thật béo bở ư?”
Trong mắt Lâm Phong lóe lên vẻ lạnh lùng, con thú này đúng là ngông nghênh thật đấy, vậy mà lại nghĩ anh là thức ăn.
“Thằng nhóc béo bở kia, mau ngoan ngoãn buông người trong tay mi ra, ta có thể cân nhắc nhẹ nhàng hơn khi ăn mi, sẽ không để mi chịu đau.”
Con giao long màu xanh đỏ vang vọng nói, âm thanh chấn động đến mức đinh tai nhức óc như thể một cường giả đang tấn công bằng sóng âm khiến người khác rợn cả tóc gáy.
“Có nghe thấy chưa? Ngài thánh thú đã lên tiếng rồi, còn không mau thả tôi ra!”
Trên mặt Hàn Hạo Thiên đã khôi phục vẻ thản nhiên như trước, hơn nữa dưới đáy mắt còn lóe lên vẻ cười cợt.
Thánh thú là thú nuôi của một tổ tiên đã độ kiếp ở thánh miếu Thái Sơ, giờ đây sống lại có thể dễ dàng áp chế Lâm Phong.
Lâm Phong không nói lời nào mà trái lại còn hút nhanh hơn.
“Shhh…”
Hàn Hạo Thiên hít ngược một hơi, anh ta chỉ cảm thấy như có người đặt một chiếc máy hút nước khổng lồ ở trong người.
Tinh khí bản mệnh trong người anh ta nhanh chóng bị hút đi, chỉ trong chớp mắt, làn da vốn còn láng mịn của anh ta đã trở nên nhăn nhó hẳn đi.
Cơ thể vốn đang thẳng tắp cũng nhanh chóng co rút như một miếng thịt cũ đã bị sấy khô hai mươi năm.
“Không… Tôi không muốn chết! Hãy tha cho tôi…”
Hàn Hạo Thiên sợ hãi và run rẩy xin tha, nhưng không hề có tác dụng.
Trên mặt Lâm Phong vẫn giữ vẻ lạnh lùng hờ hững, tinh khí bản mệnh của Hàn Hạo Thiên được hút vào khiến khí tức khắp người anh trở nên mạnh mẽ hơn, mang đến một cảm giác vô cùng khó đoán.
Đây là tinh khí bản mệnh của cường giả Luyện Hư Cảnh, là thứ đại bổ đối với Lâm Phong, giúp cho cảnh giới vừa mới ổn định sau khi độ kiếp của anh lại có dấu hiệu tăng mạnh hơn.
Lúc này, con giao long màu xanh đỏ kia đã nổi giận: “Con người béo bở kia, mi đúng là to gan!”
Giao long vừa dứt lời đã mở miệng phun một lượng nham thạch nóng rực. Nham thạch mang theo nguồn linh lực cuồn cuộn, e rằng nhiệt độ ở vùng trung tâm đã lên đến hơn chục nghìn độ khiến nhiệt độ nơi này không ngừng tăng cao, vách đá xung quanh cũng có dấu hiệu tan chảy.
“Vút”
Trong mắt Lâm Phong lóe lên tia sáng lạnh lẽo, anh trở tay ném Hàn Hạo Thiên đã bị hút cạn ra.
“Rầm!”
Nham thạch lập tức bắn về phía Hàn Hạo Thiên, chàng trai đáng thương cứ thế mà trở thành một đống than tro dưới đòn tấn công của giao long, ngay cả hồn phách cũng không thoát ra được.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất