Trương Chính Xuân hét lớn một tiếng rồi hai tay lập tức kết ấn, tế ra bốn trận kỳ.
Bốn trận kỳ múa may theo gió, phát ra âm thanh vù vù, phía trên cờ xí có khắc hình bốn thần thú có khuôn mặt dữ tợn, theo thứ tự là Thanh Long ở phương Đông, Huyền Vũ ở phương Bắc, Bạch Hổ ở phương Tây và Chu Tước ở phương Nam.
"Xoạt xoạt xoạt ~"
Ba người tiên tử Thái Minh, Chung Khuông Thạch, lão quỷ Âm Ma đồng loạt giơ tay ra, mỗi người cầm một lá cờ trận, sau đó rất ăn ý phân tán ra.
Cứ như vậy, bốn người mỗi người cầm một trận kỳ, đứng ở bốn hướng đông nam, tây bắc, đông bắc, tây nam, đồng thời kích phát linh lực của mình, rót vào trận kỳ.
"Gàoo!"
"Gàoo!"
Trong chớp mắt, huyễn ảnh Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bay ra từ những lá cờ xí. Huyễn ảnh to lớn vô biên, che đậy bầu trời, phát ra những tiếng gầm giận dữ khiến người ta run sợ không thôi.
"Tứ đại Thần thú?" Ánh mắt của Lâm Phong hơi động.
Thế gian có rất nhiều truyền thuyết về thần thú, tất cả đều được truyền lại từ thời viễn cổ.
Đây là thời kỳ thậm chí còn xa xưa hơn cả thời Thượng Cổ, khi con người vẫn còn ăn lông ở lỗ, hầu như không có sách vở nào không ghi chép về nó. Vì vậy Lâm Phong khá ngạc nhiên khi nhìn thấy có pháp bảo có thể tạo ra huyễn ảnh tứ đại Thần thú.
"Ha ha, Lâm Phong, không phải cậu kiêu ngạo lắm à? Sao bây giờ lại có vẻ mặt này?”
Trương Chính Xuân nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Phong thì không khỏi lạnh lùng cười một tiếng, sau đó lập tức quát lớn: "Mọi người đồng tâm hiệp lực, toàn lực tấn công, nhất định phải giết chết cậu ta trong một chiêu.”
"Được!"
Ba người Tiên tử Thái Minh đồng thời gật đầu.
Giống như tâm linh tương thông, bọn họ cùng nhau thúc giục huyễn ảnh Thần thú trên bầu trời tấn công Lâm Phong.
"Rầm rầm rầm ~"
Huyễn ảnh tứ đại Thần thú liên tục gầm thét, mang theo năng lượng khổng lồ quét tới, trên đường đi làm cho không gian xuất hiện vết rách vô tận, có khí tức hư không tuôn ra....
Không còn nghi ngờ gì nữa!
Đòn tấn công này đã đạt tới cấp độ Luyện Hư cảnh.
Nhưng vẫn chưa đủ để giết chết Lâm Phong!
“Hãy xem kiếm phá vạn tướng của tôi đi!"
Vẻ mặt của Lâm Phong rất bình tĩnh, khi bốn Thần thú công tới, anh đột nhiên chỉ ra một ngón tay.
Sau đó, ngàn vạn kiếm ảnh gào thét lao vút ra, dễ dàng xuyên thủng thân hình khổng lồ của bốn Thần thú, làm cho bốn Thần thú rên rỉ liên tục, giãy dụa không ngừng. Cuối cùng, một tiếng nổ lớn vang lên, chúng hóa thành vô số điểm sáng, tan biến giữa trời đất.
Cùng lúc đó,
"Phụt phụt phụt ~"
Bốn cường giả Đại Linh Giới cũng đụng phải linh lực phản phệ, Tứ Tượng trận kỳ t
rong tay ảm đạm không ánh sáng, miệng phun ra một ngụm máu đen lớn.
“Làm sao…làm sao có thể như vậy được!”
"Bốn người chúng ta hợp tác mượn sức mạnh của Tứ Tượng trận kỳ, cho dù Luyện Hư trung kỳ bình thường cũng không có khả năng phá giải dễ dàng như thế."
Sắc mặt bốn người Trương Chính Xuân, tiên tử Thái Minh tái nhợt, toàn thân rét run, giống như bị dội một chậu nước lạnh từ đầu đến chân vào ngày đông giá lạnh.
"Bởi vì sức mạnh của tôi đã vượt quá sức tưởng tượng của các người rồi."
"Huống hồ, cuối cùng thì nó chỉ là huyễn ảnh Thần thú được tạo ra bởi sức mạnh của con người... Trông thì có vẻ rất mạnh nhưng thực chất không chịu nổi một đòn." Lâm Phong thản nhiên nói.
Từ đầu đến cuối, anh đều không để bốn người kia vào mắt.
Trải qua nhiều lần chiến đấu như vậy, hiện tại tầm mắt của anh đã chuyển đến Luyện Hư cảnh hậu kỳ, thậm chí Hợp Thể cảnh từ lâu...
"Tôi cho các người thêm một cơ hội nữa, hãy gọi người mạnh hơn đến đây!" Lâm Phong nói.
Anh chỉ cách Xuất Khiếu Cảnh trung kỳ một bước nữa thôi, hiện tại đang rất cần sinh mệnh bản nguyên của một vị tu giả Luyện Hư cảnh.
"Lâm Phong, muốn chém giết, muốn róc thịt tùy cậu, chớ có sỉ nhục chúng tôi!"
"Nếu không phải có sự cản trở khiến những cường giả phía trên Luyện Hư cảnh không dám giáng chân thân, cậu cho rằng mình có thể sống đến hiện tại à?" Trương Chính Xuân phẫn nộ gầm lên.
"Bùm!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất