Nhìn thấy cảnh này, ba tiên tử Thái Minh đều rùng mình, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi...
Quá tàn nhẫn, quá yêu nghiệt!
Lâm Phong này căn bản không thể dùng lý lẽ thường tình mà đối phó được...
"Xoạt~"
Lúc này, Lâm Phong dời mắt về phía ba người.
Trong lòng ba người run lên, nhao nhao cầu xin tha thứ:
"Lâm tiền bối tha mạng. Là tên khốn Trương Chính Xuân này ép chúng tôi đến."
"Đúng vậy! Là Trương Chính Xuân làm, là Trương Chính Xuân lấy Tứ Tượng trận kỳ ra."
"Thánh miếu Thái Sơ là thế lực siêu cấp ở Linh giới, chúng tôi không dám đắc tội ông ta."
"Bùm!"
Một đống máu thịt nở rộ đẹp như một bông hồng.
Phó môn chủ La Sát Môn, Chung Khuông Thạch chết thảm tại chỗ.
"Tôi bảo các ông gọi người đến, nghe không hiểu à?"
Vẻ mặt Lâm Phong u ám, trên mặt không nhìn ra bất kỳ biểu cảm gì.
Nhưng thường thường càng như vậy, càng khiến người ta cảm thấy hoảng sợ...
"Bịch!"
"Bịch!"
Thân thể lão quỷ Âm Ma và tiên tử Thái Minh như nhũn ra, bọn họ trực tiếp quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ, hoàn toàn mất hết phong thái của đại năng giới Tu Chân.
Khi đối mặt với tử vong, không có bất kỳ người nào có thể duy trì bình tĩnh.
"Không phải chúng tôi không gọi người, mà thực sự gọi không đến.”
"Mấy người bảo vệ ranh giới trấn thủ vùng đất bỏ hoang, thực lực mạnh mẽ tới, hẳn phải chết không nghi ngờ."
Hai người run rẩy đáp, trong lòng vừa phẫn nộ vừa uất ức.
Mẹ nó!
Nếu có thể gọi tới người, há lại để Lâm Phong cậu kiêu ngạo như vậy?
"Người bảo vệ ranh giới là có ý gì?" Lâm Phong lạnh giọng hỏi.
Thật ra anh biết người đánh cờ và người bảo vệ ranh giới hẳn là cùng một loại người, nhưng cụ thể như thế nào thì anh lại không rõ, lúc này là cơ hội tốt để hỏi thăm một chút.
Hai người lão quỷ Âm Ma và tiên tử Thái Minh nghe vậy thì hơi ngạc nhiên.
Với thực lực của Lâm Phong, lại ở vùng đất bỏ hoang thế này mà lại không biết người bảo vệ ranh giới?
Nhưng hai người cũng không dám phỏng đoán quá nhiều, chỉ vội vàng nói: "Thời kỳ Thượng Cổ, linh khí thiên địa nồng đậm, văn minh tu chân trên Địa Cầu cực kỳ thịnh vượng. Bỗng nhiên có một ngày, rất nhiều dị tộc ngoài không gian giáng lâm, những dị tộc này tự xưng là Thần tộc, muốn phá vỡ văn minh nhân loại, lấy máu thịt tu giả hiến tế."
"Vô số tông môn cổ tộc thịnh nộ phản kháng, chống cự dị tộc. Kể từ đó, thảm họa thượng cổ đã bắt đầu."
"Trận chiến này kéo dài trọn vẹn hơn ngàn năm. Không biết đã chết bao nhiêu cường giả. Cường giả Đại Thừa kỳ, thậm chí Độ Kiếp kỳ cũng tử thương vô số dưới sự tấn công của dị tộc.”
"Sau này, tám tộc thượng cổ hợp tác bày ra Thập Phương Diệt Thế trận, mới gian nan chống lại tấn công của dị tộc, nhưng cũng bởi vậy mà dẫn đến thiên địa hao tổn nghiêm trọng, từ đó linh khí khô kiệt, thế là vô số thế lực lớn đã vứt bỏ tổ địa, tiến về Linh giới."
"Mà trong số đó, có một số nhỏ cường giả không muốn rời đi, những cường giả này xưng là người bảo vệ ranh giới."
"Theo như tôi nghe nói, lúc đó có không ít người bảo vệ ranh giới, đáng tiếc bọn họ không đấu lại sức mạnh của tháng năm. Hơn nữa linh khí Địa Cầu thực sự quá khô kiệt, không ít người bảo vệ ranh giới đều tọa hóa, bây giờ đã không còn nhiều."
......
Nghe hai người nói vậy, sắc mặt Lâm Phong thay đổi.
Nói như thế thì lão già hẳn là một trong những người đã lựa chọn ở lại Địa Cầu năm đó.
Trong trận chiến Thượng cổ, những kẻ được gọi là Thần tộc cũng không bị tiêu diệt hoàn toàn mà lựa chọn ẩn núp.
Trong mấy ngàn năm qua, nếu không có người bảo vệ ranh giới tồn tại, sợ là Thần tộc đã khống chế toàn nhân loại từ lâu...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất