Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 

Lão quỷ Âm Ma do dự một chút, dường như có điều gì đó muốn giấu diếm.   

 

"Bùm!"   

 

Lâm Phong đập Lão quỷ Âm Ma thành một đống máu, sau đó dời ánh mắt lạnh như băng về phía tiên tử Thái Minh.  

 

Tiên tử Thái Minh bị doạ cho sắc mặt tái nhợt, mở miệng định nói điều gì đó nhưng không nói được lời nào.   

 

Lâm Phong lại mơ hồ ngửi thấy một mùi khai nước tiểu từ nơi đũng quần...  

 

"Đúng là phế vật, làm màu làm mè, đi chết đi!" Lâm Phong lạnh lùng cười một tiếng, chuẩn bị xử lý tiên tử Thái Minh.  

 

Anh cũng không vội tìm hiểu nguyên nhân tu giả Linh giới muốn đến bên này, dù sao đến lúc đó có rất nhiều cơ hội hỏi thăm...  

 

"Tôi nói, tôi nói… Cầu xin anh, để tôi nói!"  

 

Cuối cùng tiên tử Thái Minh cũng nói thành lời.  

 

Thấy Lâm Phong im lặng, cô ta mới run rẩy nói tiếp: "Thật ra, tôi cũng không rõ nguyên nhân cụ thể nhưng tôi nghe môn chủ nói một câu: Người đồ long cuối cùng sẽ thành ác long."  

 

"Người đồ long cuối cùng sẽ thành ác long?" Lâm Phong nhíu mày.  

 

"Đúng vậy! Mấy ngàn năm đã qua, những thủ giới giả năm đó dần dần già đi, thọ nguyên sắp hết, chắc chắn bọn họ phải nghĩ cách thành tiên, nếu không thì chỉ có một con đường chết."  

 

"Tôi nghe tin tức ngầm nói, nhóm người bảo vệ ranh giới này chia thành hai phái, một bộ phận chủ động tiếp cận nhân vật lớn Thần tộc, có vẻ như đang tính toán một động thái lớn, một bộ phận người bảo vệ ranh giới khác thì đang liều mạng ngăn cản."  

 

Hai bên đã xảy ra rất nhiều trận chiến, phía ngoài không gian có cường giả độ kiếp tối đỉnh đẫm máu, bị trọng thương."  

 

"Một số cổ tổ Linh giới chúng tôi cũng cảm thấy rất hứng thú với việc thành tiên, cho nên chúng tôi mới kéo đến tổ địa!"  

 

Giọng tiên tử Thái Minh run rẩy, cô ta không dám giấu diếm, kể hết mọi điều mình biết.  

 

Khi Lâm Phong nghe được lời của tiên tử Thái Minh cũng rất chấn động.  

 

Anh nghĩ đến lời mà đại sư huynh đã nói khi gặp mình lần trước. Thời gian không còn nhiều, hình như lão già bị thương rất nghiêm trọng...  

 

Các cậu phải mau chóng trưởng thành...  

 

Bao gồm cả Tam sư huynh, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh, mấy ngày nay bọn họ đã mất liên lạc...   

 

Hình như đều bị kéo đi lịch luyện, cấp tốc trưởng thành...  

 

"Người bảo vệ ranh giới lại giao du với những Thần tộc kia, bọn họ đang muốn làm gì? Bọn họ đang định làm động tác lớn gì? Cái gọi là tiên lộ có liên quan gì đến những động tác lớn này?"  

 

"Xem ra tình hình thực sự đã đến thời điểm nguy cấp rồi!" Lâm Phong lẩm bẩm một mình, trong lòng cảm thấy có chút khẩn trương.  

 

"Anh Phong ca, anh Phong, tôi đã nói hết với anh rồi, xin anh hãy bỏ qua cho tôi, từ nay về sau nô gia không dám làm phiền anh nữa..."  

 

Tiên tử Thái Minh giãy dụa muốn đứng lên, trên mặt cô ta nở một nụ cười điềm đạm đáng yêu, thử tới gần Lâm Phong.  

 

“Trước tiên hãy nói cho tôi biết, cô là nam hay là nữ?" Lâm Phong đột nhiên hỏi.  

 

"Tôi..."  

 

Tiên tử Thái Minh dường như đang do dự điều gì đó. Cuối cùng, cô ta nghiến răng phun ra một từ: "Nam!"  

 

"Mẹ nó, thật buồn nôn! Lâm Phong tôi ghét nhất là mấy kẻ ái nam ái nữ như cô. Lúc trước ba vợ của tôi đã bị bọn khốn như các người hại thảm."  

 

Trong mắt Lâm Phong hiện lên một tia sát khí, anh chuẩn bị xử lý tiên tử Thái Minh.  

 

Nhưng vào lúc này, trong lòng anh bỗng nhiên cảm nhận được một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, loại cảm giác này làm cho lông tơ toàn thân anh dựng đứng.  

 

Không tốt!  

 

Biểu cảm của Lâm Phong hơi thay đổi, thân thể lập tức biến mất ngay tại chỗ.  

 

Vào khoảnh khắc biến mất, nơi anh vừa đứng đã bị một luồng hắc ám thôn phệ, ngay cả không gian cũng biến thành một mảnh hư vô.  

 

"Là... Là dị tộc! Là cường giả dị tộc, tôi từng thấy trong sách cổ, đây là phương thức tấn công của cường giả dị tộc."  

 

Tiên tử Thái Minh ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, cô ta chỉ cảm thấy toàn thân mình đều rét run.  

 

Hôm nay đi ra ngoài, mình giẫm phải cứt chó hả?  

 

Sao quái thai gì cũng bị mình gặp thế này?  

 

"Ai?"  

 

Thân hình Lâm Phong đột nhiên xuất hiện, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, thần thức khổng lồ liếc nhìn bốn phía, cuối cùng hướng ánh mắt về một nơi tối tăm.   

 

Anh có thể thấy loáng thoáng một bóng người đứng bất động trong bóng tối.   

eyJpdiI6ImdxNjMrVWZHQndxVkhxdmNyaTRkY0E9PSIsInZhbHVlIjoiOHpBV25mM1R1UGxqT2VnTGl1bjFodFc1NjZlU1J2UzllOGltZUhpRGFmWUQzbjlzN09JbHptTjllVURcL1lSb2IiLCJtYWMiOiJlZGZjYjY4MGI5NDc4ZDI4YzgwZGQ3MTU4ZTZiODAzNWRhM2Q2YjhlN2E3NzMwNzIzNTgzZDEzZDg3ZjI3ZTM3In0=
eyJpdiI6IlVmS20wOVY3UkN5WlZveFNrajh6OHc9PSIsInZhbHVlIjoiNjczVTBydzRKZVBENStoTHp5Rkxjb214K25rNlI2VnZYcndmOXMxNjFxZnk0dUt3Y2kzblRxUURsS1JuMFMwRFwveUxSc0QwckRHYTdTQloxT1FBTFFhYXYzTkROWFJ1aG16a1BcL2pmajgwOVJRZm5CcnlXYWU2bldJbVRiOHJBZmk2c1JTRGxNeklDYnVBMHFaYlJjXC9hamJPampRVWNhcXBUZG1jbkxuOWd6OXZ1ZFwvZmZXRERQK2duOE5KdDdsdCtPTW1zYWF3V3NcL2FvWlV0T0pCRTQ0ZTF2Nm84SVB1VEZHWXFTSXZQUFhJRzFsV2ttSEp4T1A5aWhZMWFzOXpvNHd3NnRkTTBrOUtuemYyd1ZTS0lnR2V3SU9BNElJVUhCYUk0RExsdGVcL1ZTOHRoSVA4RVhSdjMzT1JxYURuYjdrZGhRSkNpTFwvQkVqemRpVzY0ZXQ1bk1Ta0I3bkZoT3VCeUY4c05Vbkh0cEhcL1BiUnY4aTEyRjM3OGp2Y3VEUXdiVjVGalwvbEExNlQ3a0tZUG9kZjhiUDZEOUphU0dHRURyXC9tXC9IRkhZRWVvdmtCVUlSQnRYWEhHVW5PNjJBdEQrIiwibWFjIjoiZmMxNGQ5MDE1N2I1MDRiMTUzZmVkOTYwOGE3ODQ1YzFlMmZiNzY0NmY4YmVmNGFhMzM0OWM3NjYxNDNmMDFmYyJ9

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra! 

Ads
';
Advertisement