Trong lòng Lâm Phong dâng trào đủ mọi cảm xúc: vừa kích động, vừa thấp thỏm, lại vừa bất an... Tất cả tụ lại khiến hai mắt anh đỏ hoe.
Anh vẫn còn nhớ lời người nhà họ Trần từng nói, ba mẹ anh không hề chết trong vụ tai nạn xe năm xưa, mà đã bị một người đàn ông què mang đi... Ngay cả em gái Tiểu Dao cũng từng kể, có một người đàn ông què đã đến tìm em ấy...
Suốt bấy lâu nay... Anh bôn ba khắp nơi, nỗ lực nâng cao thực lực, chính là để tìm kiếm tung tích ba mẹ, để truy tìm chân tướng sự việc năm xưa. Và tất cả đều có liên quan đến người đàn ông què bí ẩn này!
"Ông... ông..."
Lâm Phong cố gắng trấn tĩnh bản thân, nhưng đến thời điểm này, làm sao anh có thể bình tĩnh được? Những ký ức về ba mẹ ùa về trong tâm trí, khiến cả người anh run rẩy...
Anh sinh ra trong một gia đình vô cùng nghèo khó. Ba mẹ anh là những người nông dân chân chất, quanh năm vất vả. Thu nhập hàng năm ngoài việc lo cho anh và em gái ăn học, hầu như chỉ đủ để cả nhà ăn no mặc ấm...
Hai mươi năm gian khổ trôi qua, ba mẹ anh cuối cùng cũng nuôi anh đến khi tốt nghiệp đại học, tưởng chừng như cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn... Nào ngờ anh lại bị sư phụ bắt lên núi tu tiên mười năm. Khi trở về, ba mẹ anh đã mất tích... Mỗi khi nghĩ đến điều này, lòng Lâm Phong lại đau như cắt.
Đây là chấp niệm cả đời của anh!
Nếu không thể tìm lại được ba mẹ, thì việc anh nỗ lực tu tiên còn có ý nghĩa gì?
"Tâm của cậu đang loạn rồi..."
Người đàn ông què bước đến gần, đôi mắt sâu thẳm, bình tĩnh nhìn Lâm Phong.
Lúc này, Lâm Phong mới phát hiện ra người đàn ông què trước mặt sở hữu đôi mắt trùng đồng bẩm sinh!
(Trùng Đồng: Mắt có hai đồng tử.)
Trùng đồng vô cùng hiếm thấy, phải cả triệu người mới có một người sở hữu trùng đồng!
Trong sách cổ từng ghi chép, người có trùng đồng bẩm sinh, đều là mầm non tốt để tu đạo, khi tu luyện đồng thuật sẽ nhanh chóng tiến bộ vượt bậc!
Lâm Phong hít một hơi thật sâu, hỏi:
"Ba mẹ tôi đâu?"
"Chuyện ba mẹ cậu để sau đi. Cậu không quan tâm đến Tam sư huynh và Tứ sư huynh của mình sao?"
Người đàn ông què cười khẽ.
"Đừng đánh trống lảng với tôi, tôi muốn biết hết tất cả mọi chuyện!"
Lâm Phong gằn giọng, nói từng chữ một.
Vừa dứt lời, một tia sát ý nhàn nhạt từ trong cơ thể anh không ngừng tràn ra, khiến nhiệt độ xung quanh dường như hạ xuống dưới không độ.
"Nên thu lại sát khí yếu ớt đáng thương của cậu đi. Với thực lực hiện tại, cậu còn chưa có tư cách ngông cuồng trước mặt tôi..."
Người đàn ông què nói.
"Vút!!"
Lâm Phong vung kiếm chém ra!
Không vì gì khác, anh chỉ muốn biết sự thật về ba mẹ mình.
Nên anh bắt buộc phải thăm dò xem thực lực của người đàn ông trước mặt lợi hại đến mức nào...
"Keng!"
Người đàn ông què đứng im bất động, chỉ đưa hai ngón tay ra đã đỡ được nhát kiếm của Lâm Phong!
Lâm Phong không hề do dự, lại tung ra một quyền thật mạnh!
"Bịch!"
Người đàn ông què dùng tay còn lại, rất dễ dàng bắt lấy nắm đấm của Lâm Phong!
Trong lòng Lâm Phong dậy sóng.
Anh đã tôi luyện thân thể đến chín lần, khi độ thiên kiếp còn thu được bản nguyên của thiên địa, thể chất đã đạt đến một trình độ khó tin, nói là hoàn mỹ không tì vết cũng không quá!
Thực tế cũng đúng như vậy!
Trong những lần chiến đấu với kẻ thù trước đây, hầu như không có kẻ nào dám đối đầu trực diện với Lâm Phong!
Nhưng người đàn ông què trước mặt này, có thể dễ dàng chặn được một quyền của anh?
"Cậu cảm thấy kiếm thuật của mình vô song, thể chất mạnh mẽ không tì vết?"
Người đàn ông què hơi dùng sức, đã đẩy Lâm Phong lùi về sau mấy bước.
"Đúng thì sao? Tôi chỉ mới là Xuất Khiếu Cảnh nhưng có thể chém chết cường giả Luyện Hư Cảnh đỉnh phong! Chính là vì kiếm pháp và thể chất của tôi rất mạnh!"
Lâm Phong vừa đáp lời, vừa thu hồi kiếm bản mệnh lại...
Qua một phen đối đầu ngắn ngủi, anh đã mơ hồ cảm nhận được thực lực của đối phương!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất