Thời gian trước, Trì Châu vẫn thường xuyên nói chuyện với người nhà, kể về Vân Xu. Nhưng cha mẹ và em trai của anh, mở miệng ra là chỉ toàn nói về Trì Tiêu Tiêu. Dần dần, Trì Châu ít nói chuyện với họ hơn hẳn.
Về Trì Tiêu Tiêu, cảm xúc của Trì Châu rất phức tạp. Dù sao họ cũng đã là anh em 25 năm, tình cảm đó không thể giả được. Nếu năm xưa chỉ là vô ý ôm nhầm con, thì Trì Tiêu Tiêu vẫn sẽ là thiên kim của Trì gia.
Nhưng nghĩ đến những tài liệu mà người điều tra gửi về, lòng Trì Châu nặng trĩu. Anh gần như chắc chắn rằng năm đó không phải là ôm nhầm ngoài ý muốn, mà là có người cố tình tráo đổi con.
Cô “em gái” xinh đẹp, ăn mặc hàng hiệu, đang ngồi cạnh bà Trì kia, chính là người đã cố ý bị tráo đổi vào Trì gia. Cô ta thay thế vị trí của Vân Xu, hưởng thụ mọi sự yêu thương chiều chuộng của Trì gia, được bà Trì dốc lòng nuôi dạy, lớn lên xinh đẹp và ưu tú như ngày hôm nay.
Trì Tiêu Tiêu không bao giờ phải lo lắng về cuộc sống, vì đã có người nhà Trì gia chuẩn bị mọi thứ cho cô. Thậm chí, trong tiệc sinh nhật 18 tuổi của Trì Tiêu Tiêu, ông Trì còn tặng cô cổ phần của ba công ty, khiến cô vô cùng nổi bật.
Còn Vân Xu, ở một nơi mà không ai biết đến, đã phải chịu đựng những đau khổ kinh khủng, để lại những bóng ma tâm lý theo cô cả đời.
Trong khi Vân Xu bị dày vò, thì anh đang làm gì? Có phải anh đang giải quyết công việc ở công ty, hay đang cùng gia đình vui vẻ sum họp?
Trong khi cả nhà Trì gia vui cười hớn hở, thì đứa con gái ruột của họ lại đang ở một thành phố khác, chật vật mưu sinh và đánh mất ý chí sống.
Càng ở bên Vân Xu, lòng Trì Châu càng thêm khó chịu. Em gái anh tốt đẹp như vậy, tại sao số phận lại tàn nhẫn với cô như thế?
Điều này khiến Trì Châu không thể nào tiếp tục coi Trì Tiêu Tiêu như em gái mình mà không chút vướng mắc. Chỉ riêng việc kìm nén cảm xúc và không nói ra sự thật đã khiến Trì Châu hao tổn tâm lực. Anh biết rằng nếu bây giờ anh nói ra chuyện tráo đổi con năm xưa, cha mẹ và em trai chắc chắn sẽ tìm mọi lý do để bào chữa cho Trì Tiêu Tiêu. Chi bằng anh cứ chờ đến khi có đủ mọi bằng chứng trong tay, rồi một lần giải quyết mọi chuyện.
Nhưng trước đó, Trì Châu không cho phép Trì Tiêu Tiêu tiếp tục chiếm giữ thân phận của Vân Xu. Vân Xu mới là em gái ruột của anh.
“Mặc kệ mọi người nghĩ gì, quyết định của con sẽ không thay đổi. Thân phận của Vân Xu nhất định phải được công khai hoàn toàn.” Lời nói của Trì Châu dứt khoát và mạnh mẽ.
Người nhà Trì gia thấy anh đã quyết tâm như vậy, dù trong lòng tức giận cũng không làm gì được. Công ty đã do một tay Trì Châu quản lý từ mấy năm trước, bây giờ anh mới là người có quyền quyết định cao nhất trong nhà.
Cha mẹ và em trai đều im lặng, Trì Tiêu Tiêu lại càng không dám hé răng. Rõ ràng là người anh Cả mà cô vẫn kính trọng và nghe lời từ trước đến nay, nhưng ánh mắt vừa rồi của Trì Châu lại khiến cô sợ hãi đến lạ lùng.
Bà Trì hít sâu một hơi, nhìn khuôn mặt nghiêm nghị và trầm tĩnh của Trì Châu, bà chủ động lùi một bước: “Được, công khai thì công khai. Nhưng con phải cho Tiêu Tiêu vào công ty, để con bé làm việc bên cạnh con.”
Bà Trì đã nghĩ kỹ rồi. Chỉ cần Trì Tiêu Tiêu được vào làm ở công ty Trì gia, thì người ngoài sẽ tự nhiên hiểu rằng Trì gia không hề bỏ rơi cô. Tuy rằng địa vị sẽ không còn như trước kia, nhưng Trì Tiêu Tiêu đã đính hôn rồi, ảnh hưởng cũng không lớn. Thời gian sẽ chứng minh thái độ của Trì gia.
Đứa con trai cả này thật là hồ đồ, không còn chút tình thân nào. Đứa con không nuôi lớn bên cạnh thật sự là không nghe lời, vẫn là đứa con gái từ nhỏ nuôi nấng bên mình mới hiểu lòng cha mẹ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất