Trì Châu biết trạng thái tinh thần của Vân Xu rất tệ, không thể tùy tiện đưa cô rời khỏi nơi quen thuộc nhất này được. Ít nhất phải đợi đến khi cô thật lòng chấp nhận anh là anh trai mình, anh mới thuận lý thành chương đưa ra đề nghị của mình.
Mấy ngày tiếp theo, Trì Châu tranh thủ mọi cơ hội để ở bên em gái. Trải qua một phen nỗ lực, cuối cùng anh cũng để lại dấu ấn “anh trai” trong lòng em gái, và thành công chuyển đến sống cùng Vân Xu.
Trì Châu nhận hộp cơm từ tay tài xế gõ cửa, sau đó đóng cửa lại. Khoảng thời gian anh và em gái dùng bữa trưa không cần người ngoài quấy rầy.
“Xu Xu, đến giờ ăn trưa rồi, mau lại đây em.” Trì Châu vừa nhỏ giọng gọi Vân Xu đang ngồi trên sô pha, vừa bày biện đồ ăn.
Vài ngày trước, sau khi phát hiện Vân Xu quanh năm suốt tháng đều ăn đồ ăn nhanh ở cửa hàng tiện lợi, Trì Châu nhíu mày thật sâu. Anh không thể tin được em gái mình lại sống những ngày tháng như vậy. Lập tức anh gọi điện thoại dặn dò cấp dưới, chuẩn bị những món ăn dinh dưỡng, tốt cho sức khỏe.
Công ty không ở đây, nhưng tiền thì ở đâu mà chẳng dùng được.
Trì Châu rất tự nhiên mà tiếp nhận mọi sinh hoạt của Vân Xu, bao gồm ba bữa ăn mỗi ngày, quần áo thường ngày, châu báu trang sức và những nhu yếu phẩm khác. Với tư cách là anh trai của Xu Xu, đây là chuyện đương nhiên phải làm.
Anh cố ý xem nhẹ cậu em trai và cô em gái không thân thiết với mình trong nhà, một lòng đắm chìm trong niềm vui nuôi nấng Xu Xu.
“Anh Cả, em đến ngay đây ạ.” Vân Xu buông điều khiển từ xa xuống. Mấy ngày nay, tầm quan trọng của Trì Châu trong lòng cô không ngừng tăng lên. Cô rốt cuộc đã ý thức rõ ràng được rằng đối phương là người thân ruột thịt của mình.
Sự tốt bụng của Trì Châu đối với cô, cô đều nhìn thấy rõ trong mắt. Nhiều yếu tố cộng hưởng lại với nhau, khiến Vân Xu ngày càng thêm ỷ lại vào Trì Châu.
Mà Trì Châu hiển nhiên vô cùng tận hưởng sự ỷ lại này của Vân Xu. Nhìn thấy vẻ ngoan ngoãn lộ ra trên gương mặt xinh đẹp vô song của Vân Xu, tim Trì Châu như muốn tan chảy thành nước, hận không thể đem tất cả những thứ tốt đẹp nhất trên đời đến trước mặt cô.
Trên đời này sao lại có một cô em gái vừa đáng thương vừa đáng yêu đến thế cơ chứ?
Trì Châu vô cùng tiếc nuối vì Vân Xu đã không lớn lên bên cạnh anh. Bằng không, anh nhất định sẽ nâng niu, che chở cô như trân bảo.
Trong lòng anh còn rất tự hào nữa chứ, vì mình đối với Xu Xu mà nói, không phải người xa lạ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất