Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

“Tôi đồng ý!” Trịnh Đại Trụ nhìn bí thư thôn đang nằm sấp rên rỉ dưới đất, trong lòng đột nhiên có cảm giác hả hê. Từ nay, ông ta chính là "bảo bối" duy nhất trong mắt vợ và người tình. Mặc dù bây giờ ông ta có hơi yếu, nhiều nhất cũng chỉ được năm phút nhưng đó là do thiếu dinh dưỡng! Chờ mợ của Đại Nha cho tiền, bồi bổ cơ thể lại, ngày tháng tươi đẹp vẫn còn ở phía trước!

 

“Bí thư, hiện giờ gốc gác duy nhất của ông nằm trong bụng vợ tôi. Nếu ông làm lớn chuyện thì không những tuyệt tử tuyệt tôn mà chức quan này của ông cũng không giữ được, còn phải vào tù ngồi, rồi ăn đạn đấy.”

 

Bí thư thôn run b.ắ.n người, nhìn thoáng qua cái bụng của Dư Tú Hồng, không nói lời nào.

 

“Bố nó à, chúng ta cứ tính vậy đi, đều đã lớn tuổi rồi, sống tạm thế thôi. Dù sao trong thôn này, chuyện như vậy đâu phải ít.”

 

Người trong thôn lập tức rùng mình.

 

Không ít?

 

Ai?

 

Vợ của ai, hay chồng của ai?

 

Sẽ không phải là mình chứ?

 

Mấy đôi vợ chồng có mặt ở đó lập tức nhìn nhau đầy nghi ngờ.

 

“ Ô Thiện Bình còn ngủ với em dâu mình, còn bắt em trai nuôi hai đứa con, chẳng phải nhiều hơn chúng tôi một đứa à.”

 

Người trong thôn: “!!!”

 

Bà Khương: “…”

 

Con mẹ nó!

 

Đồ mất dạy! Các người ngoại tình, sao lại lôi con trai lớn của bà ta vào đây chứ!

 

Cháu gái lớn của bà ta còn đang ở đây!

 

Lỡ như cô tức lên không cho tiền nữa thì làm sao đây!

 

“Trưởng thôn còn ngủ với cả chị, em gái của vợ mình, còn cả mấy cô cháu gái nữa. Một trong những cô cháu gái đó đang mang thai con của trưởng thôn lại gả cho cháu trai của ông ta. Chẳng phải bà già nhà họ Lý còn bảo, kệ nó, dù sao cũng đều là họ Lý, có thể lấy được vợ là được.”

 

Thuỷ Lang: ?

 

Mở mang tầm mắt thật rồi.

 

Các thanh niên trí thức nhìn về phía trưởng thôn, rồi lại nhìn sang cháu trai trưởng thôn, cuối cùng là nhìn vợ của cháu trai trưởng thôn, khiến mấy người đó mặt đỏ tới mang tai, đầu cúi gằm muốn chui xuống ngực.

 

Quá bất ngờ!

 

“Còn bà Khương nữa...”

 

Thuỷ Lang: “!”

 

Cô kinh ngạc nhìn về phía bà cụ, không phải chứ, không thể nào?

 

Bà Khương lập tức dựng tóc gáy. Hai đứa con trai của bà ta đều ở tuổi trung niên rồi!

 

“Bà ấy còn bao nuôi ba bốn thanh niên trí thức mặt mày trắng trẻo nữa.”

 

“!!!”

 

Mọi người đều kinh ngạc quay nhìn Bà Khương.

 

Bà ta đã sáu mươi mấy, chắc cũng gần bảy mươi rồi?

 

Bà Khương: “…”

 

Nói nhảm!

 

Rõ ràng chỉ một hai người thôi!

 

Làm gì mà đến ba, bốn!

 

Với lại, bà ta chỉ là nói chuyện tâm tình, trò chuyện, sờ thử da dẻ của mấy người tuổi trẻ thôi, chứ đâu có giống như bọn họ, mất mặt đến mức làm bậy trong chuồng lợn!

 

Bà ta toàn đóng cửa, lên giường rồi mới sờ!

 

“Chúng ta cứ mơ mơ hồ hồ mà sống thôi, Đại Trụ nhà ta giờ đã có Thuỷ Lang rồi, vinh hoa phú quý còn ở phía trước, dù sao chuyện này chỉ có chúng ta biết, người ngoài không hề hay biết.”

 

Đúng lúc bí thư thôn chỉ rên rỉ, không nói thêm lời nào, từ từ bị ba người kia từ từ thuyết phục thì Thuỷ Lang đột nhiên lên tiếng: “Vậy thì chưa chắc đâu.”

 

“A!!”

 

Vợ bí thư thôn dựa lưng vào chuồng lợn hét lên kinh hãi, quay đầu lại nhìn, rồi lại hét: “A a a!!!”

 

“A a a a a!!!”

 

Bốn người nhìn thấy phía sau chuồng lợn là một hàng đầu người, những khuôn mặt, ánh mắt đang chăm chăm nhìn mình, hoảng hốt như bị sét đánh, toàn thân run rẩy, mặt mày tràn đầy sợ hãi.

 

Thuỷ Lang đang định nói thì đột nhiên, cả bốn người lại đồng loạt hét lên, còn hoảng loạn hơn cả lúc trước:

 

“A a a a a!!!”

 

Mọi người đều bị dọa nhảy dựng lên!

 

Thuỷ Lang theo ánh mắt họ, vô thức quay đầu lại, vừa hay đối diện với ánh sáng chói của hai cái đèn pin. Ở giữa ánh sáng ấy, là một bóng người cao lớn quen thuộc, ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào cô.

 

Phía sau anh là một đoàn người, cầm theo đèn pin, sắc mặt u ám. Trong đó có cán bộ công xã, dân quân xã cầm s.ú.n.g săn và cả công an mặc cảnh phục.

 

Một đội đông nghịt, tràn ngập khí thế.

 

“Cậu nhỏ!”

 

Tam Nha cất tiếng gọi.

 

eyJpdiI6IlZtVGgyeWFQOE1MV1c4Yjd1Q1JNWmc9PSIsInZhbHVlIjoibUMzZDhEVWxLMU1lMXJjSldGdHlPck5OSnB0REFnVCtRWXRwNUExVVwvaEo0R3V6UEZRN0gwNzVMVGRHMmhqRHZKUE1VSDF5MmJqVWc5ZXNWQW5icmxOSW16MnFcL2JJSGR1bEtcL0hQVG5XVlRjekkyZE95cUw5MmFRQlwvUndNeWNCIiwibWFjIjoiMzFhOGNlOTlmMDI3MzY3ODAyMjY3YTgzZWJmYzhiYjY1NWMwMzgwMjUwMDg0ZTU1NGQwMDFjNWI1ZGMyZWNiOSJ9
eyJpdiI6InhsblBQSTN5cHo4TzBQdFdmK2p4WXc9PSIsInZhbHVlIjoiWW5ZaDRoWmxBV09cL2xWK3p0cVl1MkIwRGNQNnpNNktvZzVLSFFZSjc0a0Vudnc1M1daOCtKTFRSTE1HeTE2YUxEc0JGOU5MbmNuWDllK0d0MFVBeUxnPT0iLCJtYWMiOiI4Mjc0ZDkzYTAwMjZjMWIxYTdjZWNlYWIwNmRlOTljN2VkODNjMTUwM2FhNjkyOTYwNjU4YzgzNTE5NjNkMTAzIn0=

Chủ nhiệm công xã giận dữ mắng, nước bọt bay tung tóe: “Bao nhiêu tuổi rồi hả? Bắt hết tất cả lại, đưa đi ngay! Thật là mất mặt!!”

Ads
';
Advertisement