Chu Quang Hách bước xuống bậc thềm, nhận lấy chứng cứ từ trong tay nữ thanh niên. Trên giấy chỉ có dấu tay của Lý Nhị Công và người mua ở thôn Hậu Sơn, không hề nhắc đến Lý Hổ. Anh nói: "Chu Tường, dẫn mọi người vào trong, đêm nay điều tra thâu đêm."
"Đội trưởng Chu!"
Trong đêm tối, chủ nhiệm công xã khoác áo chạy đến: "Đội trưởng Chu, hôn nhân cưới gả đều là ý nguyện cá nhân, loại chuyện này cán bộ công xã chúng tôi còn không quản được, công an các anh lại đi quản sao?"
Sau khi bộ phận công an bị giải thể, chuyện của công xã là do cán bộ công xã quyết định.
Chuyện dưới công xã do cán bộ thôn và đội trưởng sản xuất đội quyết định.
Trên nữa là do Ủy ban cách mạng quyết định, còn về phương diện quân sự là đội dân quân.
Những năm gần đây sau khi hệ thống công an được khôi phục, mặc dù công xã Hồng Khánh có một cán bộ công an đặc phái viên nhưng nhiệm vụ chủ yếu cũng chỉ là hỗ trợ cán bộ công xã thúc đẩy sản xuất.
Hầu hết mọi người trước đây đều không biết công an thực sự quản lý những gì, mãi đến khi những năm qua được xem vài vụ xử tử hình phạm nhân tại huyện thành, họ mới có chút hiểu biết về công an, chỉ cho rằng công an chỉ làm việc với tội phạm tử hình.
Các thanh niên trí thức có can đảm đến đây cũng là bởi vì nghe nói vụ này do công an Tích Sơn và công an thành phố Thượng Hải xử lý, điều đó mang lại cho bọn họ chút hy vọng. Nhưng việc này có thành công hay không, trong lòng bọn họ cũng không chắc chắn.
Bây giờ nhìn thấy chủ nhiệm công xã ra ngăn cản, trong lòng họ càng thêm bất an.
Nghĩ đến viễn cảnh phải quay trở về đối mặt với những ngày tháng khó khăn hơn, không ít thanh niên trí thức đã bật khóc tuyệt vọng.
Đột nhiên, một giọng nói trầm ổn và mạnh mẽ vang lên, như gõ mạnh vào lòng bọn họ:
"Công an là đầy tớ của nhân dân, chỉ cần nhân dân có nhu cầu, việc gì cũng quản."
Các thanh niên nam nữ xúc động đến rơi nước mắt, lại nhìn thấy các công an khác đẩy chủ nhiệm công xã và đội dân quân phía sau ông ta ra, hy vọng lập tức bùng cháy mãnh liệt. Họ liền chạy ùa vào căn phòng sau lưng Chu Quang Hách.
Sắc mặt chủ nhiệm công xã khó coi, nói:
"Đội trưởng Chu, chúng ta đều là phục vụ nhân dân, không phải đối thủ đối lập. Chuyện gia đình thế này, ngoài người trong cuộc, không ai có thể phân rõ."
Chu Quang Hách không trả lời, quay lưng bước vào trong phòng.
"Đội trưởng Chu!" Chủ nhiệm công xã chạy theo, kéo anh lại, nói nhỏ: "Em rể của Lý Hổ không dễ động vào, anh không cần phải dính vào vũng nước đục này."
"Nhiệm vụ của công an chúng tôi chính là phải làm cho nước đục trở nên trong suốt."
Chu Quang Hách không thèm để ý chủ nhiệm công xã, bước vào đối mặt với những thanh niên trí thức đang đầy hy vọng chờ đợi.
Chủ nhiệm công xã đứng đờ ra nhìn Chu Quang Hách. Con tim đã lạnh lẽo từ lâu của ông ấy bỗng nhiên nóng lên.
Trong phòng, các thanh niên trí thức tranh nhau tố cáo, nói liên hồi.
Bọn họ nhìn thấy Chu Quang Hách và các công an khác như tìm được nơi phát tiết cảm xúc, muốn một mạch nói hết những bất bình và ấm ức chôn dấu trong lòng, tất cả đều nói ra, muốn đòi công bằng, để kẻ xấu phải đền tội.
Thủy Lãng nghe đến đau cả đầu, liền nói: "Lấy giấy ra mà viết, tự mình viết lại những gì bản thân đã trải qua, có nhân chứng hay chứng cứ gì thì ghi luôn, chẳng phải nhanh hơn sao?"
Sau đó cô nhìn về phía Chu Quang Hách: "Để bọn họ viết đi, còn các anh có thể vào trong ăn cơm trước, dù sao bây giờ cũng an toàn rồi."
Mọi người trong phòng đều cảm thấy đây là một ý kiến hay.
Chu Quang Hách đang xé từng tờ từ sổ ghi chép ra thì chủ nhiệm công xã đột nhiên ôm một xấp giấy bước vào.
Cả phòng lập tức im lặng trong chốc lát.
Chủ nhiệm công xã phát giấy cho từng người, lại phát cho mỗi người một cây bút chì, rồi nói:
"Viết trung thực chi tiết, không cần e ngại gì."
Chu Quang Hách liếc nhìn chủ nhiệm công xã, không nói gì, quay lưng cùng đồng nghiệp vào phòng ăn nốt bữa cơm đang dở.
Thủy Lãng tò mò bước tới dạo quanh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất