Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Không phải nói Trâu Hiền Thực đã bị đình chỉ công tác ở nhà rồi sao?  

 

Tại sao vẫn có một nhóm người tâng bốc ông ta, mà trông ai nấy địa vị cũng chẳng phải thấp?

 

“Lại đây chút, đừng để họ nghe thấy.” 

 

Trâu Khải đứng chắn trước mặt Thủy Lang như thể muốn khoe công: “Mấy thứ em mua, anh đã cất hết cho em rồi. Hôm đó, khi cửa hàng tín thác mang đến, đúng lúc bị bố anh nhìn thấy, ông ấy nổi trận lôi đình, còn bảo anh mang đi chỗ khác. Nhưng chỗ khác thì anh sao yên tâm được. Nhân lúc bố không có ở nhà, anh đã cho người mang về đây, cất gọn gàng hết rồi.”

 

Thủy Lang nhìn về phía căn phòng cuối hành lang.

 

“Dì Quỳnh không phát hiện sao?”

 

“Có phát hiện nhưng bà ấy không nói gì, chỉ đem đồ cũ bên trong đi thôi.” 

 

Trâu Khải rút chìa khóa ra đưa cho cô: “Thật ra mẹ anh vừa thấy đồ em mua, cũng rất kinh ngạc nhưng bà ấy cũng có ý khác. Anh còn cố ý bảo muốn gửi chỗ khác, mẹ lại tự nói chỗ khác không an toàn, rồi đưa chìa khóa cho anh.”

 

Ánh mắt Thủy Lang đầy vẻ nghi hoặc nhìn anh ta.

 

Trâu Khải nắm chìa khóa trong tay, nhìn thẳng vào mắt cô một lúc lâu, cuối cùng cũng lộ ra chút bối rối: “Anh dùng chút kế thôi.”

 

“Kế gì?”

 

“Anh nói với mẹ rằng, những thứ này là em mua làm của hồi môn, quà cưới để gả cho anh, bảo anh giữ kỹ. Rằng đợi vài hôm nữa, chúng ta có nhà rồi sẽ chuyển đi. Nghe nói một nửa đồ là của anh, bà mới giao chìa khóa.”

 

Khi vào nhà, Thủy Lang đã định lấy hết đồ mang đi.

 

Nhưng đúng lúc bước vào, cô nghe thấy Trâu Luật nói: “Mai mới là tiệc trăng tròn.”

 

Vài chữ này làm cô thay đổi ý định.

 

“Bên trong két sắt, đã dọn trống chưa? Lỡ lẫn lộn thì sao?”

 

“Két sắt đã trống hết rồi, không còn gì.”

 

“Bên ngoài là ai vậy? Tới đây làm gì?”

 

“Là… Mẹ? Mẹ làm con giật mình!” Trâu Khải đặt tay lên ngực, nhìn mẹ mình bất ngờ đứng ngay cửa bếp: “Sao mẹ đi ra mà không báo tiếng nào vậy?”

 

Ánh mắt Lý Lan Quỳnh loé lên ý cười, đặc biệt khi thấy Trâu Khải và Thủy Lang đứng rất gần nhau, vừa rồi còn thì thầm ghé tai nhau nói chuyện.

 

Bà ta hiểu rõ con trai mình ưu tú thế nào, có bao nhiêu người muốn gả cho anh ta.

 

Ngay cả năm đó Thủy Mộ Hàm cũng muốn gả con gái duy nhất vào nhà bà ta, Thủy Lang làm sao mà dễ dàng quên được con trai bà ta như thế.Không phải sao? Lúc không có ai, hai đứa ở riêng với nhau là lộ ra ngay.

 

Xem ra, con trai nói không sai, Thủy Lang thật sự rất si tình với anh ta, thực sự muốn kết hôn rồi.

 

Nghĩ đến đây, Lý Lan Quỳnh nở nụ cười chân thành.

 

“Lang Lang, vừa tan làm à? Có đói bụng không? Lại đây ăn bánh đậu xanh mới ra lò đi.”

 

Thủy Lang: “……”

 

Món bánh hoa quê bây giờ lại trở thành bánh đậu xanh.Bánh đậu xanh thanh mát, ngọt mà không ngấy, Thủy Lang ăn liền hai miếng, còn muốn ăn thêm.

 

Lý Lan Quỳnh mỉm cười vô cùng hài lòng, ánh mắt nhìn Thủy Lang dịu dàng như con gái ruột.

 

“Lang Lang, con yên tâm, đợi khi chúng ta thật sự thành một nhà, con vẫn sẽ là viên ngọc quý trong lòng cả nhà. Muốn làm gì thì làm, thích ăn gì dì Quỳnh sẽ làm cho con. Nếu Tiểu Khải bắt nạt con, dì sẽ đuổi nó ra ngoài!”“Mẹ, con là con ruột của mẹ mà?”

 

Ánh mắt Lý Lan Quỳnh vẫn gắn chặt vào Thủy Lang.

 

“Mẹ đã dành nửa đời cho ba cha con các người rồi. Nửa đời sau, mẹ chỉ sống vì Lang Lang. Tấm lòng của mẹ, từ nay về sau đều đặt hết vào Lang Lang.”Thủy Lang nhìn bà một cái, cúi đầu tiếp tục cầm một miếng bánh đậu xanh ăn.

 

Ăn nhiều như vậy mà không ngấy, chắc chắn rất hợp khẩu vị của Chu Quang Hách. Ăn hết miếng này sẽ không ăn nữa, số còn lại mang về hết.“Mẹ, mẹ xem mẹ làm Thủy Lang cảm động sắp khóc rồi kìa.” Trâu Khải cầm ấm cà phê đã pha xong rót vào cốc: “Uống chút cà phê đi cho bớt ngấy, cảm động cũng không ăn thay cơm được đâu.”

 

eyJpdiI6IndjZE0xNno2Y0xcLzZuWVZXWWMzeCt3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImwzMkxWOUt3VDYrZk53R1JUZnFXVXNUWENiK29HZ3ExZW9XM2dITFM5bzJ6ZjJEVG1pTW1BWUw1UFM5Zk5iWENBYzBYMWZKTU9Wa0RWN0NmcDlsUjdFNGF6dkNXSFF4a21ORHpGaGJ2MW5rR3pGakFvMTZmTkZOUTZ5bFZRajlqU3dMbWF3VFlhQzhqXC8rdSszMHFsckNBRk9CV1lHekNOVEhRMWdTSTJWeHhQU1NORWJUK3J2d09UMUZjMjZqUGVBb1FscmViWCtrK0NUOTd5a3E5aWllZmtnc0hxeFVPU2Z3cXZNcUVrVG43Nk9wVDF0RnFDcWdnRUtRN2FsaWZwSytPMTdcLzduK1RKamdyTVZUcUZKMWFmKzAzUUtFbmZJakNjNzJWZHRiOTVQSEw5cnNRT3ZidiswY1hDZ3IxZmZmVnJYSzB4MDlOTTZhTUhiYW4zb3BJaUk3WEVNbk1jMmVcL0xiWHZPMGQ3NnFDWGVrZ2RvcGRIMkMwQmNGVXE1eFZiWWNSZjQ1NldKVUp4NDkxWk4zdWtzWWtoQnMrcXFiV05PdDhmenNYbnhKY2RRMENDa3R1XC9uc1k3VGpmMVU4Uk1MRk5TYlpMQldYMldnRDRhQ3ByR1hZSkZpdDMzendWRlRzd1gyK2RreVZFcDhKZUd2N0x2alZkQVNtU3hpeitXRjhsaXMzY3daUlZYSCtLc0hxQytFSUhrdHQ5WmVJS0VtZFdiaUtnaTk0MVZHYmxoaVlPblwvQ1lnaGs5TmpRYU1tS1k4VEFjdnFSa0I1TzV0K1wvckUydWxIejEzVWZkVGtUWmVsN0Z2K0tYU1VzcEkwMnJDTDFIMHI5QUtuVEduTGhcLzZwRWU0U2JtNXdjXC85V1dMM1Bka2xaUEo3MVpxT2JRbmtoRDhEOXpNN3RQczlseUhcLzkxVU1mNnBxTUdoZmc0Q1ZoSHg1WHBVeUVIY2l6aEFCQVFJMk85OTZBUkZVaUsxZXZqVmI5VDRSNEpySWF0ZzNoM1JZa1YxZ3grK3hqOFRaSmFKaUpaRmx1VzZoK0FJaE1qTmxcL21HZWhzNGpmdkl0TDNWa1hJPSIsIm1hYyI6IjU4ODMxZjlhMGQ4NWE4YzkyNTE3NTE1NWRjM2ZiZDI1N2IxNTk0Yjc1NTYwNGNmM2ViYzhhZDE0ZTljODZmMGUifQ==
eyJpdiI6IlVYU3k3cjBsMVM0UnR2a1lmK1lkcVE9PSIsInZhbHVlIjoiUWVLTVFhUktCSElvcFJEK05vZ2FRcmZxdFo5ZzBPYzdyeHJjdEJ6XC9mc1NQK2Zhelg4QnRYRW0xU2U4NktpQlJCcEppSld5T0F4UGdsY04zQ0pCMDVBPT0iLCJtYWMiOiJhZjVhYTY2ZTY4MGU1NWE2Y2VmNDNmYTI1ZTk0MWRjYmU3ZDdjYWQ2Y2MzMzdmZTIwODI3NGZiOTEyMDBjNWMyIn0=

"Con bé này, thích ăn đến vậy sao?"

Ads
';
Advertisement